Bốn người còn lại đều phát hiện điện thoại biến mất, sắc mặt cũng trở nên nặng nề, cứ như vậy, bọn họ sẽ bị rơi vào tình huống bất lợi.

Nữ giáo viên viết xong, xoay người nhìn tất cả học sinh trong lớp, "Nhớ ghi lại bài giảng đấy, nghe chưa?"

Vẻ ngoài của bà ta nhìn qua không khác người thường, nhìn không giống lệ quỷ lắm.

Những học sinh bên dưới nghe vậy thì co rúm nhìn nhau, sau đó đột nhiên đồng loạt hô lên, hệt như đã được huấn luyện trước: "Vâng ạ——"

Hạ Nhạc Thiên chú ý tới vài học sinh tái mặt, trên trán toát mồ hôi, như đang sợ hãi chuyện gì.

Không khí lớp học như bong bóng bị bơm căng, có thể bổ bất kỳ lúc nào.

Nữ giáo viên lại tiếp tục giảng bài, sau đó cầm phấn trắng xoay người viết lên bảng đen.

Lúc này đám người Hạ Nhạc Thiên mới liếc mắt nhìn nhau, đều hiểu ý của đối phương.

Trần Đỉnh và Bùi Anh không quen biết Hàn Mai Mai cùng Trái Kiwi, nhưng hai người ngồi giữa đám nhóc choai choai chỉ có mười mấy tuổi thì vẫn khá nổi bật.

Trái Kiwi biết tuy mình đã được Hàn Mai Mai tỉ mỉ huấn luyện, nhưng vẫn còn thuộc cấp tay mơ, cô luôn ghi nhớ lời Hàn Mai Mai từng nói.

Cho dù xảy ra chuyện gì cũng phải bình tĩnh.

Cô hít sâu điều chỉnh cảm xúc, cẩn thận đánh giá đừng học sinh, đột nhiên bắt gặp một ánh mắt đang kinh hãi nhìn cô.

Nhưng đối phương rất nhanh cúi đầu, chăm chú ghi bài giảng.

Trái Kiwi càng thêm lo sợ, vì sao bọn họ lại lộ ra vẻ mặt sợ hãi như vậy, không lẽ —— trong lớp có quỷ sao!!!

Là ai?

Cô càng nhìn càng cảm thấy tất cả học sinh bao gồm nữ giáo viên trên bục giảng đều là quỷ đội lốt người.

Việc đầu tiên sau khi Hàn Mai Mai vào trò chơi, chính là tìm Trái Kiwi, xác nhận đối phương an toàn mới bắt đầu tìm những đồng đội khác, sau đó mới cẩn thận quan sát xung quanh, cuối cùng dừng mắt ở chiếc đồng hồ đang đếm ngược trên bảng đen.

Hàn Mai Mai nhíu mày.

Một lớp học nhìn qua có vẻ rất bình thường, cùng với thời gian đang đếm ngược trên bảng đen, manh mối thật sự là quá ít.

Nhiệm vụ lần này là tìm ra lệ quỷ, hay là thoát khỏi lớp học trước khi thời gian đếm ngược kết thúc?

Lúc này cô chỉ có thể án binh bất động, chờ đợi nhiều manh mối hơn xuất hiện.

Trần Đỉnh lặng lẽ nhìn qua Bùi Anh ngồi gần cửa sổ, sau đó dời mắt.

Trong lớp cực kỳ yên tĩnh, đồng thời cũng rất kỳ lạ, đa số học sinh đều run rẩy sợ hãi, nhưng lại không ai chạy khỏi lớp học, hơn nữa đều cúi đầu ghi chép.

Ghi chép bài giảng là manh mối rất quan trọng sao?

Trần Đỉnh vừa suy nghĩ, vừa cầm bút ghi chép từng câu chữ trên bảng đen, bốn người chơi khác cũng làm theo những học sinh khác, mặc kệ nữ giáo viên này có phải quỷ hay không, nhưng trước mắt vẫn nên làm theo lời cô ta là an toàn nhất.

Năm người chơi đều đang đợi.

Bỗng nhiên, một học sinh nhìn có vẻ lưu manh bất cần đời nghiêng đầu nhìn qua.

Hạ Nhạc Thiên có thể thấy rõ mặt của cậu ta, trắng xanh như xác chết, tròng trắng mắt sắp bị màu đen của đồng tử lấp đầy, lộ ra vẻ âm trầm quỷ dị.

Học sinh này rất có thể là quỷ.

Trùng hợp là những học sinh ngồi xung quanh cậu ta càng run mạnh hơn lúc trước...

Hạ Nhạc Thiên lặng lẽ đút tay vào túi, chuẩn bị lấy bùa vàng bất kỳ lúc nào.

Đám người Trần Đỉnh cũng chú ý tới học sinh này, mọi người đều đề cao cảnh giác, nếu là lúc trước, bọn họ sẽ không lấy bùa vàng ra sớm như vậy.

Nhưng lúc này không còn cách nào khác.

Bởi vì phía người chơi nắm giữ quá ít manh mối.

Trên bục giảng, nữ giáo viên dùng phấn viết ra những kiến thức chủ yếu, cậu học sinh rất thể là quỷ kia bỗng nhiên sà vào bạn ngồi cùng bàn, khóe miệng toét ra đến tận thái dương, hàm răng nhọn hoắt cùng khoang miệng đỏ lòm như chậu máu.

Bạn nữ ngồi cùng bàn run rẩy trốn ra sau, tiếng khóc nức nở bị đè chặt trong cuống họng, những học sinh khác đều dừng bút, sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.

Học sinh quỷ bất ngờ vươn tay, túm lấy bạn học cùng bàn, trong lúc đối phương còn chưa kịp hét lên đã há to miệng cắn đứt đầu cô bé, che miệng chóp chép ăn ngon lành, cuối cùng còn liếm mép dính máu, ánh mắt đảo qua các bạn học phía sau.

Xác không đầu chậm rãi ngã xuống đất, phát ra tiếng động.

Tất cả học sinh thấy vậy thì vội vàng cúi đầu, làm bộ nghiêm túc chép bài, giống như sợ thứ gì đó để ý mình.

Hạ Nhạc Thiên cũng cúi đầu ghi chép.

Âm thanh phấn viết cót két trên bảng đột nhiên im bặt, nữ giáo viên từ từ quay đầu, phát hiện xác nữ không đầu thì nhìn về phía học sinh cá biệt kia, "Quỷ lớp trưởng, chuyện này là sao?"

Đám người Trần Đỉnh giật mình, không ngờ lệ quỷ thật sự là học sinh nghịch ngợm kia, vậy nữ giáo viên này —— lẽ nào là?

Giọng như muốn xác thực phỏng đoán của người chơi, học sinh được gọi là quỷ lớp trưởng kia liếm khóe miệng, nhấm nuốt hương vị một lúc sau mới đứng lên trả lời nói: "Quỷ giáo viên, Trương Phương không nghiêm túc chép bài."

Quỷ...... giáo viên?

Trái Kiwi nuốt nước bọt, suýt nữa làm rơi bút xuống đất, trong lớp học có đến hai con quỷ.

Quan trọng nhất là, khoảng cách của cô với quỷ lớp trưởng gần nhất, nói không chừng sẽ trở thành đối tượng ưu tiên bị tấn công.

Cô đứng ngồi không yên, vội vàng nhìn về phía Hàn Mai Mai.

Hàn Mai Mai lắc đầu rất nhẹ, ý bảo Trái Kiwi đừng hành động thiếu suy nghĩ, Trái Kiwi thấy vậy thì khẽ gật đầu, trong lòng cầu nguyện lần này mọi người đều bình an hoàn thành nhiệm vụ.

Quỷ giáo viên nghe quỷ lớp trưởng nói vậy thì rất hài lòng, mỉm cười, "Tốt lắm, quỷ lớp trưởng cứ tiếp tục phát huy, lớp chúng ta nghiêm cấm học sinh hư hỏng không chịu ghi chép, ngồi xuống đi."

Quỷ lớp trưởng cười đắc ý ngồi xuống.

Hai con quỷ từ đầu tới đuôi đều không thèm để ý xác nữ không đầu, mặc kệ máu chảy loang lổ trên sàn nhà, học sinh nữ ngồi phía sau sắp khóc thành tiếng, run rẩy giơ chân không dám bỏ xuống, bởi vì máu đã chảy tới chân bàn cô bé.

Hạ Nhạc Thiên mơ hồ nghe được tiếng răng chạm vào nhau của vài học sinh, trong tình huống này không ai dám tạo ra tiếng động, mọi người đều cắn răng im lặng.

Quỷ giáo viên tiếp tục giảng bài, sau đó ngẩng đầu điểm danh: "Triệu Khắc Dương, trả lời câu này."

Học sinh tên Triệu Khắc Dương nơm nớp lo sợ đứng lên, đôi tay chống lên bàn đề phòng hai chân mềm nhũn ngã xuống, đầu óc mơ hồ trả lời một cách máy móc.

Quỷ giáo viên sau khi nghe câu trả lời thì không quá hài lòng, "Đáp án của em chưa đầy đủ, nhưng vẫn thấy được em có nghiêm túc ghi chép, lần sau nhất định phải chú ý, rõ chưa?"

Triệu Khắc Dương vội vàng gật đầu, ngồi phịch xuống như trút được gánh nặng, trên trán che kín mồ hôi lạnh, lại không dám lau trước mặt quỷ giáo viên.

Quỷ giáo viên nhìn quanh lớp học, lại kêu một học sinh, "Từ Uyển Viên, em trả lời câu hỏi này, để cô xem kiến thức của em có vững không."

Cả lớp học ngừng thở, căn phòng im phăng phắc.

Quỷ lớp trưởng quay đầu nhìn chằm chằm Từ Uyển Viên, lè cái lưỡi đỏ tươi liếm khóe miệng, hàm răng bén nhọn dường như loé sáng dưới ánh đèn, Hạ Nhạc Thiên có thể thấy cả miếng thịt mắc giữa kẽ răng của nó.

Từ Uyển Viên là một học sinh nữ dáng người nhỏ gầy, một cơn gió thổi qua cũng có thể bị đẩy ngã, cả người cô bé run rẩy như lá rụng, trên mặt không còn chút máu.

"Từ Uyển Viên, còn không mau trả lời." Sắc mặt quỷ giáo viên dần dần trở nên âm trầm, chậm rãi bước xuống bục giảng.

Vài học sinh quăng ánh mắt thương hại về phía cô bé, lại may mắn người bị kêu tên không phải mình.

Nhưng đa số đều lo lắng cho Từ Uyển Viên, nôn nóng nắm chặt cây bút.

Đám người Trần Đỉnh đều đang đợi, xem nếu Từ Uyển Viên không trả lời được thì sẽ chịu hậu quả gì.

Theo lý mà nói, lúc này bọn họ đều là học sinh trong lớp, quỷ giáo viên có thể trực tiếp kêu tên năm người Hạ Nhạc Thiên, nhưng người bị điểm danh lại là những cư dân địa phương, hơn nữa trò chơi lần này không có bất kỳ nhắc nhở nào....

Chuyện này chứng tỏ......

Những học sinh trong lớp bị quỷ giáo viên cùng quỷ lớp trưởng theo dõi, là mồi nhử để năm người chơi tìm kiếm manh mối.

Có lẽ cơ hội chỉ có ba lần, hoặc là hai lần, sau đó lệ quỷ sẽ ra tay với người chơi, bởi vậy, trước đó, người chơi cần phải tìm ra đường sống chân chính.

Hàn Mai Mai cũng biết điều này nên mới nghiêm túc quan sát xung quanh, không buông tha bất kỳ chi tiết nào.

Sau lưng Từ Uyển Viên đã đẫm mồ hôi, bị quỷ giáo viên và quỷ lớp trưởng nhìn chằm chằm muốn ngất xỉu, bỗng nhiên một học sinh nam phía sau lưng quỷ giáo viên rón rén quay đầu, ngón tay chỉ vào sách, môi mấp máy nhắc Từ Uyển Viên: "Trang 58."

Từ Uyển Viên không hiểu, nhịn không được vươn cổ nhìn về phía trước, muốn xem rõ ràng hơn.

Quỷ giáo viên xoay người, hung tợn bắt lấy học sinh tốt bụng nhắc nhở kia, thét chói tai: "Trong lớp học cấm gian lận, em không phải học sinh ngoan!!!!"

Vừa dứt lời, học sinh kia không kịp giãy giụa đã bị quỷ giáo viên kéo ra cửa phòng, chặt phăng đầu...

Trên mặt học sinh nam vẫn còn vương nét sợ hãi, đầu lộc cộc lăn đến chân của một học sinh ngồi gần cửa ra vào, cậu học sinh sợ tới la ầm lên, cuống quýt đứng lên né tránh.

Quỷ giáo viên lại bóp cổ học sinh xui xẻo này, "Không được ta cho phép không được tùy tiện rời khỏi chỗ ngồi, em cũng là học sinh hư!"

Học sinh nam huơ tay múa chân giãy giụa, sợ đến tiểu ra quần, van xin: "Đừng...... Đừng giết tôi......"

Quỷ giáo viên không hề chớp mắt, đối xử bình đẳng giống như học sinh lúc nãy, kéo cậu ta ra cửa rồi bứt phăng đầu, ném thi thể ra ngoài hành lang.

Quần áo của quỷ giáo viên bị máu tươi nhiễm đỏ, nó đứng ở cửa lớp nhìn chằm chằm gương mặt sợ hãi của bọn học sinh, "Trong lúc đi học, học sinh không nghe lời đều phải chết, hiểu chưa......"

Bọn học sinh co rúm trả lời đã hiểu, lúc này không còn ai dám chạy khỏi lớp nữa.

Mà Từ Uyển Viên đã sợ tới mức quỳ phịch xuống sàn nhà, hai tay bưng kín miệng, nghẹn ngào khóc.

Nếu không phải vì cô không trả lời được câu hỏi, hai bạn học ấy sẽ không phải chết.

*****

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play