Chương 354: Không đáng
Phùng Thành Thư dĩ nhiên sẽ không ngu đến mức đem kế hoạch nói cho Từ Thiên Ninh, nhưng Bùi Anh lại muốn biết rốt cuộc tại sao Từ Thiên Ninh lại biết về ba con số kia.
Nàng nhìn thời gian trên điện thoại, còn tám phút là đến lúc phải thiêu hủy thi thể.
Đủ thời gian.
Bùi Anh chậm rãi ngồi xổm xuống, nhìn thẳng Từ Thiên Ninh, "Chúng ta trao đổi manh mối, thế nào?"
Từ Thiên Ninh lập tức vực dậy tinh thần, lắc mạnh đầu để vẩy đi giọt máu sắp chảy vào mắt, hỏi: "Cô muốn hỏi gì?"
"Nói cho tôi, tại sao anh lại biết tủ đông nào tủ có quỷ?"
Từ Thiên Ninh nghe vậy lập tức nói: "Muốn tôi nói cho các người cũng được, nhưng các người phải cho tôi biết trước, nếu không các người đừng mong biết được chuyện gì."
Hắn phải nắm chặt cơ hội này, muốn đem quyền chủ động nắm trong tay mình, nhưng hắn lại quên rằng, Phùng Thành Thư muốn hắn chết hơn bất kỳ ai.
Mà hành động này của Từ Thiên Ninh, không thể nghi ngờ là cho Phùng Thành Thư cơ hội tốt để ra tay, vì thế hắn lập tức móc đao ra, dí lên cổ Từ Thiên Ninh, "Không trả lời thì đi chết đi."
Từ Thiên Ninh tái mặt, đột nhiên nhận ra mình đoán sai rồi, trên thực tế thì vị trí hiện giờ của hắn chẳng thể đặt điều kiện với ai.
Nhưng nếu cứ như vậy nói bí mật cho bọn họ, một khi con quỷ kia chiến thắng, tất nhiên sẽ không bỏ qua cho mình.
Cho nên mặc kệ thế nào, hắn đều không thể nói ra sự thật.
"Mày có năm giây suy xét, năm, bốn..." Phùng Thành Thư bắt đầu đếm ngược.
Bùi Anh bình tĩnh nhìn hai người, không ngăn cản.
Nàng đã suy đoán được đại khái, thứ duy nhất biết tủ đông nào có giấu quỷ chỉ có thể là quỷ.
Và tất nhiên Từ Thiên Ninh đã được lên quỷ hé lộ tin tức.
Chỉ là nàng không xác định, lệ quỷ đó là ai, là trưởng quản Lý? Hay là thi thể thần bí kia......
Quan trọng nhất là, nó dùng thủ đoạn gì để đem bí mật này nói cho Từ Thiên Ninh?
Mà Hạ Nhạc Thiên đã phát hiện chuyện này như thế nào?
Nếu Từ Thiên Ninh vẫn không định nói ra bí mật, vậy...... Nàng sẽ không ngăn cản Phùng Thành Thư giết chết Từ Thiên Ninh.
Từ lúc Từ Thiên Ninh lựa chọn giấu giếm bí mật hợp tác với quỷ, cũng đã đứng về phía đối lập với người chơi.
Người như vậy, không đáng được cứu.
*****
Chương 378: Chân tướng
Từ Thiên Ninh không dám thở mạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Bùi Anh, bởi vì câu trả lời của nàng sẽ quyết định hắn có thể sống sót hay không.
Bùi Anh đáp: "Muốn tôi tin anh cũng được, nhưng anh phải kể lại hết những chuyện đã xảy ra lúc đó, nếu không......"
Nàng nhướng mày, không nói trắng ra nữa.
Từ Thiên Ninh đã hiểu, sắc mặt tái nhợt gật đầu, "Tôi hiểu rồi."
Bùi Anh lại nhìn lướt qua đồng hồ, từ giờ đến lúc phải đốt thi thể thời gian còn dư ba phút, liền nhắc nhở: "Anh còn tám phút cuối cùng để nói rõ chuyện này."
Trong đó bao gồm cả năm phút thiêu thi thể.
Đến lúc đó, thời gian sẽ lập tức quay ngược.
Từ Thiên Ninh căng thẳng, cắn răng nói hết những chuyện xảy ra lúc trước.
"Lúc đó, tôi mở ngăn tủ thứ hai, dẫn tới cơ hội giết người bị kích phát......"
Nhớ lúc ấy, hắn thừa dịp Hạ Nhạc Thiên và Phùng Tam không chú ý mở ngăn tủ thứ hai ra, nhưng hắn không biết trong cùng thời gian không thể mở hai ngăn tủ, khiến cơ hội giết người của lệ quỷ được kích phát.
Thi thể từ trong ngăn tủ bò ra, vung tay muốn giết Từ Thiên Ninh.
Lúc đó hắn cũng cho rằng chính mình sắp chết rồi.
"Sau đó, anh Trần xông tới dùng bùa vàng ngăn cản con quỷ kia, nhưng không biết vì sao, bùa vàng lại mất đi tác dụng." Từ Thiên Ninh nói tới đây thì tạm dừng, vẻ mặt cũng mang theo chút hoang mang.
Tiếp đó, hắn lại nói: "Khi đó suýt nữa tôi đã chết, cũng may đã tới lúc thời gian quay ngược, nhưng sau đó tôi phát hiện mình lọt vào một không gian rất kỳ quái."
Bốn phía giống như một hình hộp lập phương, hắn liều mạng đấm đá gào thét như thế nào cũng không thoát ra được, đúng lúc này, một giọng nói âm trầm u oán vang lên bên tai hắn, giống như...... Có một con quỷ đang nằm ngay bên cạnh hắn!!!
Từ Thiên Ninh không dám quay đầu, bốn phía tối đen không thấy rõ năm ngón tay, hắn quay đầu lại cũng chỉ càng thêm sợ hãi.
Lệ quỷ kia thì thầm: "Hợp tác với ta, khi trò chơi kết thúc ta sẽ thả ngươi qua cửa, nếu không hợp tác, ngươi sẽ chết cùng bọn hắn!"
Trong lúc nguy cấp, hắn không kịp tự hỏi đã vội vàng đồng ý, hắn chỉ nghĩ muốn sống sót, cho dù việc đó khiến tất cả người chơi khác đều chết ở chỗ này.
Huống chi, mấy người chơi đó vốn không nghĩ tới hắn, sau khi thời gian quay ngược lần thứ mười ba, hắn sẽ bị Phùng Thành Thư giết chết!
Đương nhiên, dù hắn không nói ra, nhưng hai người ở đây cũng tự đoán ra được.
Sắc mặt Phùng Thành Thư cực kì khó coi.
Hắn không ngờ chuyện mình muốn giết Từ Thiên Ninh lại suýt trở thành nguyên nhân đẩy hắn vào chỗ chết.
Nhưng may mắn, người chơi tên Lý Đại Minh đã phát hiện chuyện Từ Thiên Ninh và quỷ hợp tác.
Nếu không, mọi người thật sự sẽ chết ở trong trò chơi.
Lệ quỷ vậy mà lại chủ động hợp tác với người chơi, loại chuyện này hắn chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy!
Điều này càng làm hắn kinh sợ đối với trò chơi.
Từ Thiên Ninh vẫn đang tiếp tục nói: "Nó nói cho tôi ba ngăn tủ, bảo tôi nghĩ cách để các người chủ động mở mấy ngăn tủ này ra, chỉ cần các người đều chết dưới cơ hội giết người của lệ quỷ, nó sẽ buông tha tôi, để tôi hoàn thành trò chơi."
"Còn những chuyện khác tôi thật sự không biết, nơi đó thật sự quá tối, tôi hoàn toàn không nhìn thấy bộ dạng của con quỷ kia."
"Thật sự, các người phải tin tôi, tôi đã nói hết những chuyện tôi biết cho các người rồi."
Từ Thiên Ninh cầu xin nhìn hai người, không màng vết thương trên cơ thể.
Phùng Thành Thư thấy thế,vẫn có chút không tin, "Vậy anh không nghe ra giọng nói của lệ quỷ kia là nam hay nữ sao?"
Từ Thiên Ninh liều mạng lắc đầu, "Thật sự nghe không ra là nam hay nữ, huống chi khi đó tôi sợ muốn chết, không suy nghĩ nổi."
Vẻ mặt của Từ Thiên Ninh không giống như đang nói dối, Bùi Anh tạm thời tin Từ Thiên Ninh, cùng Phùng Thành Thư trao đổi ánh mắt.
Phùng Thành Thư không cam lòng nói: "Thật sự cứ như vậy buông tha hắn?"
Bùi Anh đáp: "Tạm thời cứ như vậy đã."
Phùng Thành Thư chỉ có thể làm theo.
Từ Thiên Ninh biết mình thoát được một kiếp, cả người thoát lực mềm xuống dưới, quần áo sớm bị mồ hôi lạnh và máu nhiễm ướt.
Mà lúc này, chỉ còn một phút là đến thời gian, Bùi Anh sốt ruột nhìn về cửa nhà tang lễ, âm thầm cầu nguyện Hạ Nhạc Thiên có thể đúng hẹn tới.
***
Editor: Lâu quá không gặp mọi người, mình đang học chứng chỉ hành nghề nên ko rảnh edit truyện, hàng tồn kho còn bao nhiêu mình đăng bấy nhiêu, cố gắng edit lúc rảnh thôi (^人^)