Lúc trước cậu đã từng cảnh cáo Từ Thiên Ninh không thể mở tủ đông xác thứ hai, nhưng hắn ta vẫn giấu giếm làm ra chuyện này.

Chẳng trách người khác.

Nhưng còn ít nhất 30s nữa thời gian mới quay ngược, Hạ Nhạc Thiên nghĩ đến đây, không chút do dự từ bỏ Từ Thiên Ninh, quay đầu bỏ chạy khỏi phòng.

Nhưng vừa bước chân tới cửa, lập tức có dòng chữ đỏ nhắc nhở [Báo Động Phía Trước Năng Lượng Cao!!!].

Hạ Nhạc Thiên khựng lại, kinh ngạc mở to mắt.

Cậu bị lệ quỷ theo dõi?

Hạ Nhạc Thiên vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa tủ mà Phùng Thành Thư đã mở ra, bên trong cũng truyền ra tiếng động quỷ dị, một hàng chữ mơ hồ hiện ra [Ta là quỷ↓]

Mà bên phía Từ Thiên Ninh, thi thể đã bò ra nửa thân người, gương mặt trắng bệch nở nụ cười dữ tợn với Từ Thiên Ninh.

Hạ Nhạc Thiên chau mày, từ bỏ ý định rời khỏi phòng chứa xác.

Một khi hắn đi ra ngoài, tất nhiên sẽ bị lệ quỷ tấn công.

Hạ Nhạc Thiên nghĩ đến đây, nhanh chóng xoay người đóng cửa tủ đông mà Phùng Thành Thư mở ra.

Cùng lúc đó, dòng chữ [Ta là quỷ↓] cũng chậm rãi tiêu tán.

Cơ hội giết người biến mất.

Nhưng nhắc nhở [Báo Động Phía Trước Năng Lượng Cao!!!] ở trước cửa lại phóng to gấp đôi so với lúc trước.

Cơ hội giết người vẫn còn.

Nhưng thi thể bên phía Từ Thiên Ninh đã bò ra nửa người, không thể dùng biện pháp mạnh đóng cửa tủ lại.

Hạ Nhạc Thiên thầm mắng Từ Thiên Ninh tự tìm đường chết, vội vàng liếc nhìn đồng hồ.

Còn 30 giây nữa.

Mà Từ Thiên Ninh đã trợn trắng mắt, động tác giãy giụa càng ngày càng mỏng manh.

Lệ quỷ nở nụ cười toét đến mép tai, đột nhiên há mồm cắn lên mặt Từ Thiên Ninh, tiếng da thịt bị xé rách vang lên, nửa gương mặt hắn bị xé toạc.

Từ Thiên Ninh phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Hạ Nhạc Thiên lập tức lui về phía sau, chỉ cần lại chịu đựng thêm mấy chục giây, lò hỏa thiêu sẽ hoàn toàn đốt thi thể thành tro, cơ hội giết người sẽ biến mất, thời gian lại bị quay ngược.

Nhưng chỉ mới vài giây, dòng chữ [Báo Động Phía Trước Năng Lượng Cao!!!] lại lần nữa phóng to, gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng.

Như đang ám chỉ giờ phút này cực kỳ nguy hiểm!!!!!

Đầu óc Hạ Nhạc Thiên ngược lại trở nên bình tĩnh, theo lý mà nói, lệ quỷ đang tấn công Từ Thiên Ninh, mà một cửa tủ khác đã bị đóng lại, vậy đúng ra cậu không nên có nguy hiểm mới đúng.

Nhưng dòng nhắc nhở [Báo Động Phía Trước Năng Lượng Cao!!!] lại làm Hạ Nhạc Thiên cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ.

Không lẽ......

Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng xông lên dán bùa vàng đã chuẩn bị sẵn lên người lệ quỷ.

Nhưng bùa vàng cứ như đã mất đi tác dụng, lượn lờ rớt xuống đất, không hề tạo nên bất kỳ tổn thương nào cho thi thể.

Chỉ là hành động của Hạ Nhạc Thiên lại chọc giận lệ quỷ, nó nhanh chóng đam thủng bụng Từ Thiên Ninh, móc nội tạng ra nhét vào miệng ăn ngấu nghiến.

Trán Hạ Nhạc Thiên toát ra một lớp mồ hôi mỏng, sắc mặt khó coi vô cùng.

Quả nhiên.

Trừ khi gặp được Bug, nếu không bùa vàng sẽ không mất đi hiệu lực.

Chuyện này chứng tỏ, lệ quỷ này có Bug bám vào người.

Thời gian còn lại mười ba giây.

Thi thể kia vẫn còn đang gặm cắn Từ Thiên Ninh, ăn đến ngon lành, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên, dường như đang nói, mày cũng không thoát nổi!!!

Hạ Nhạc Thiên không muốn buông tha cơ hội đối phó Bug lần này, hơn nữa chỉ còn mười giây đếm ngược!

Đủ để cậu chống đỡ đến lúc thời gian quay ngược, cho dù có bị thương cũng đáng giá.

Nghĩ đến đây, Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng lấy rìu từ Không Gian Bao Vây ra, vung về phía cổ lệ quỷ.

Lệ quỷ thấy thế lập tức ném Từ Thiên Ninh xuống, Từ Thiên Ninh đã sắp mất đi ý thức, rên rỉ vài tiếng rồi im bặt, sống chết không rõ.

Hạ Nhạc Thiên hung hăng chém xuống, đầu và cổ thi thể nháy mắt đứt lìa, lộc cộc lăn trên mặt đất.

Cả người Hạ Nhạc Thiên như bị rút hết toàn bộ sức lực, ngã quỵ xuống sàn nhà, trước mắt mơ hồ không rõ.

Mà dòng cảnh báo [Báo Động Phía Trước Năng Lượng Cao!!!] cũng biến mất.

Trong chớp mắt...... Thời gian quay ngược.

Hạ Nhạc Thiên chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, chờ khi mở mắt ra một lần nữa, cậu phát hiện mình đang ngồi trên ghế đá, Bùi Anh, Phùng Thành Thư, thậm chí là Từ Thiên Ninh đều đang ngồi ở đó, giống hệt như lần trước.

Ánh mắt Hạ Nhạc Thiên dừng trên người Từ Thiên Ninh, lộ ra chút ngạc nhiên.

Thật ngoài ý muốn.

Từ Thiên Ninh có thể nói là cực kỳ may mắn, vài giây trước khi thời gian quay ngược vẫn treo một hơi ở, cho nên mới được quay lại như những chơi khác.

Từ Thiên Ninh vẫn còn chưa định hình được, qua vài giây mới há mồm thở dốc.

Hắn không chết.

Hắn sống sót trở lại!!!

Mừng như điên, hối hận, không tin nổi, kèm theo cảm xúc sợ hãi lẫn lộn trong lòng làm Từ Thiên Ninh run rẩy khóc nấc.

Trong nháy mắt thời trang quay ngược, cơ thể hắn cũng hoàn toàn phục hồi như lúc sáng, không chút thương tích nào.

Nhưng mỗi một dây thần kinh của hắn vẫn có thể cảm nhận được đau đớn tột cùng, cảm giác nội tạng của mình bị lệ quỷ tươi sống móc ra, cùng với gương mặt bị cắn rớt một nửa......

Cơ thể hắn run lẩy bẩy.

Phản ứng của Từ Thiên Ninh quá mức kỳ lạ, làm Bùi Anh chú ý, hỏi Hạ Nhạc Thiên: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Hạ Nhạc Thiên lạnh lùng nói: "Chuyện này phải hỏi Từ Thiên Ninh rốt cuộc đã làm cái gì."

Từ Thiên Ninh hoảng loạn ngẩng đầu, một chữ cũng không thốt lên nổi.

Hắn nhớ mình đã đề nghị với Hạ Nhạc Thiên không phải chỉ một lần, rằng hãy mở hai tủ đông lạnh cùng một lúc.

Nhưng liên tục bị bác bỏ.

Thậm chí hắn còn cho rằng Da Da Hạ cố ý làm khó mình, vì cậu ta không ưa mình.

Cuối cùng, hắn run rẩy nói: "Xin lỗi, tôi không nên làm vậy."

Lúc này Phùng Thành Thư mới lên tiếng hỏi Hạ Nhạc Thiên: "Lúc ấy đã xảy ra chuyện gì? Tại sao tôi không thấy anh chạy ra?"

*****

Editor: Ô, ông Ninh vẫn chưa đói à

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play