Editor: Troiwfmas

Quản gia Quách thúc nhìn thấy Nhược Phong nâng trở về sáu bồn hoa cỏ, tuy nghi hoặc, lại vẫn chủ động giúp Tuyên Nhược Phong nâng vào trong viện, đem bồn hoa sắp xếp xong xuôi mới chậm rãi mở miệng hỏi: “Tiểu thiếu gia, cậu mua mấy bồn hoa này về làm gì?”

“Ông không cảm thấy có mấy bồn hoa này không khí liền tốt hơn hay sao?” Tuyên Nhược Phong nhẹ nhàng chạm hoa Thủy Tiên Huyết Hồng biến dị kia. Cánh hoa trong nháy mắt biến dài ra vô cùng sắc nhọn, nếu không phải Tuyên Nhược Phong tránh kịp thời, chỉ sợ những cái đó sẽ xuyên thấu ngón tay của Tuyên Nhược Phong.

“......” Nhìn thấy hoa biến dị hung tàn như vậy thân thể gầy yếu của quản gia hơi run.

Hơn nữa hắn rất muốn biết từ cỏ dại đến hoa hồng, tiểu thiếu gia rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì. Lưu Vĩ đem đất đai, phân bón, bình tưới nước khiêng lại, quản gia vội vàng tiến lên hỗ trợ sửa sang lại.

“Quách thúc, ông cần phải chăm sóc tốt bồn hoa của ta nga!” Tuyên Nhược Phong nghiêng đầu ra lệnh nói.

Quản gia khóc không ra nước mắt, không ai nói cho hắn quản gia còn bao gồm chức trách chiếu cố hoa cỏ a.

Trên người dơ bẩn, Tuyên Nhược Phong đứng dậy trở về phòng ngâm mình ở trong bồn tắm, đang lúc gặm quả táo Tuyên Nhược Phong nhận được một yêu cầu liên lạc. Là Nhị ca gọi tới, tối hôm qua đợi cả đêm cũng không đợi được lúc này mới chịu gọi lại đây, Tuyên Nhược Phong chậm rãi đem quả táo ném vào không gian, tuy có chút bất mãn nhưng vẫn mở ra quang não.

Ở màn hình bên kia Tuyên Nhược Nam đeo lên mắt kính, thu liễm toàn bộ hơi thở tùy tiện, trở nên hào hoa phong nhã, nhìn qua vô cùng thành thục ổn trọng, đôi mắt hơi lóe, vừa mở miệng chính là chất vấn: “Em thật sự học được công phu?”

Tuyên Nhược Nam trong lòng đương nhiên còn nghi hoặc, hắn nội tâm kỳ thật cũng không quá tin tưởng tiểu đệ nhà mình học công phu mới trở nên lợi hại như vậy, cư nhiên có thể đánh bại một vị Linh Năng giả hai sao, đầu năm nay đều là dùng Linh Năng cùng kỹ năng chiến đấu tới đối chiến, cũng không nghe nói qua có ai có thể sử dụng công phu. Công phu kia nói vui thì đều đã thành hóa thạch cổ rồi, sao tiểu đệ có thể luyện thành? Sau khi Tuyên Nhược Nam hậu tri hậu giác phát hiện ra điểm này, mới hiểu rõ chính mình thật sự quá ngốc, tối hôm qua cư nhiên còn cao hứng đệ đệ nhà mình biến thành cao thủ võ lâm trong truyền thuyết, sau khi suy nghĩ cẩn thận mấu chốt trong việc này, hắn vừa tan làm liền vội vàng gọi cho Tuyên Nhược Phong, muốn đem sự tình hỏi rõ.

Tuyên Nhược Phong sờ sờ cái mũi, cười gượng hai tiếng: “Nhị ca, cái này thật sự không phải công phu.”

Tuyên Nhược Nam nghe vậy, hạ kính mắt nhìn lên với biểu tình kinh ngạc: “Cho nên, là Linh Năng của em......” Tiểu đệ nhà hắn thật sự có được tiềm năng? Sẽ không chịu thọ mệnh ngắn ngủi? Tuyên Nhược Nam hơi thở trở nên kích động, kinh hỉ nhìn Tuyên Nhược Phong.

Nhìn thấy Nhị ca cũng vui vẻ như vậy, Tuyên Nhược Phong đạm đạm cười, gật đầu: “Chờ có thời gian chúng ta mở hội nghị gia đình đi, đến lúc đó lại cùng các anh nói chuyện có được không?” Dù sao hiện tại có thể kéo dài thì kéo dài, nguyên nhân làm sao kích phát được Linh Năng...... phải suy nghĩ một cái lý do để không đem mấy vị ca ca dọa cho bỏ chạy.

Đang vui sướng Tuyên Nhược Nam nghe vậy lập tức trầm mặt xuống: “Không thể nói ngay bây giờ sao?” Hắn không thích nói chuyện nữa vời.

“Không thể.” Tuyên Nhược Phong dứt khoát cự tuyệt.

“......” Tuyên Nhược Nam nghẹn họng, trong lòng bất mãn, đệ đệ bảo bối của hắn cư nhiên có bí mật. Tuyên Nhược Nam đối với việc không thể cùng đệ đệ chia sẻ bí mật tỏ vẻ không vui, không cao hứng chút nào.

Phát hiện Nhị ca có xu thế muốn hỏi tiếp Tuyên Nhược Phong vội vàng nói sang chủ đề khác.

“Nhị ca, anh cũng không nên chỉ nói mình em.” Tuyên Nhược Phong gãi gãi tóc, “Cái tên Dung Tước là chuyện như thế nào a? Các ngươi làm sao quen biết nhau?”

Tưởng tượng đến Dung Tước đối với hắn thị uy, còn có Nhị ca cư nhiên cùng Dung Tước rời đi làm cho thiếu niên phi thường khó chịu.

Mà nhắc tới Dung Tước, biểu tình Tuyên Nhược Nam cũng có một chút mờ mịt, hiển nhiên bản thân hắn cũng không rõ tại sao mình lại bị người thừa kế của thế gia thiên tài Y học dính chặt không rời. Hắn bất quá là bởi vì biết tiểu đệ muốn theo đuổi Đường tướng quân mà “Loạn tiêu tiền” liền vội vội vàng vàng trở về nhà, ở trên đường nhặt được sách của Dung Tước, sau đó đem sách trả lại mà thôi. Hắn tự nhận đây không phải chuyện gì đáng nhắc tới, nhưng mà mấy ngày sau Dung Tước liền thường xuyên hướng viện Linh Năng khu Bắc chạy tới.

Điều này làm cho Tuyên Nhược Nam cũng không thể hiểu được, một học sinh thuộc viện Y học khu Đông vốn dĩ phải bận rộn đến bù đầu tóc rối cư nhiên giống một “Tên thất nghiệp lang thang” luôn chạy tới tìm hắn là sao thế này? Cứ coi như đối phương thích hắn, nhưng Tuyên Nhược Nam quan sát vài lần, cảm giác lại không giống.

Cho nên, Tuyên Nhược Nam cũng không rõ Dung Tước rốt cuộc là có ý gì.

Nghe được Nhị ca kể lại cuộc gặp gỡ giữa bọn họ, Tuyên Nhược Phong chỉ cảm thấy không nói nên lời, hắn có thể khẳng định Dung Tước đối với ca ca hắn có tâm tư gây rối. Chính là, chẳng phải là “Nhặt sách trong sáng” thôi sao, Dung Tước cứ như vậy liền thích Nhị ca cũng quá mức mãnh liệt rồi? Hay là nói tinh anh học bá của viện Y học đầu óc suy nghĩ vốn không giống người thường bọn họ?!

Nếu đoán không ra, Tuyên Nhược Phong cũng lười phải đoán đến cùng, đề tài tiếp theo khiến hắn nói năng trở nên thật cẩn thận hơn: “Ca, Vương Yên nàng ta có còn quấn lấy anh hay không?”

Đời trước trong số những người theo đuổi Nhị ca có một người chính là biểu muội của Đường Minh, là con gái của đại ca Vương Sơ Tình, tên gọi là Vương Yên. Một nữ sinh có tướng mạo ngọt ngào bị Nhị ca cự tuyệt vài lần cũng không chịu hết hy vọng. Liền ở thời điểm Nhị ca có bạn gái, sự kiện “Cưỡng gian nữ học sinh” vào lúc này bị tuôn ra, hắn tin tưởng Nhị ca không làm ra loại chuyện như vậy, vốn dĩ với dung mạo của Nhị ca, những học sinh nữ đối với Nhị ca quăng mị nhãn cùng chạy lại ôm ấp cũng không hề ít đâu có thiếu thốn tới mức phải cưỡng gian. Nhưng cố tình chính lần này “Chứng cứ vô cùng xác thực”, danh dự của Nhị ca bị phá hủy toàn bộ, bị phán ở tù chung thân. Cái án kiện này phát sinh sau khi Nhị ca tuyên bố có bạn gái, nếu nói chuyện này không có bàn tay của Vương gia nhúng vào, Tuyên Nhược Phong tuyệt đối không tin. Cho nên đời này, trước tiên là chuyện của Đại ca, sau đó đến Nhị ca, Tuyên Nhược Phong cũng phải tìm cách giúp Nhị ca tránh khỏi kiếp nạn này.

Tuyên Nhược Nam lắc đầu: “Mấy ngày này nàng cũng chưa quấn lấy anh, hẳn là đã từ bỏ.” Nhắc tới Vương Yên, Tuyên Nhược Nam cũng rất phiền não, lúc đó diện mạo của Vương Yên đúng là hợp khẩu vị của Tuyên Nhược Nam, đáng tiếc lại là nữ nhi Vương gia, hắn cũng không dại dột, tuyệt đối sẽ không chạm vào.

Từ bỏ? Người Vương gia lại không biết cái gì gọi là từ bỏ, nếu không Vương Sơ Tình cũng không dây dưa với Đường Cẩn Phong đến tận bây giờ.

Trong lòng khinh bỉ người Vương gia, nhưng trên mặt Tuyên Nhược Phong lại là một bộ dáng hóng chuyện: “ Vậy Nhị ca gần đây có thích ai không?” Nếu có thì sự kiện kia đoán chừng cũng sắp phát sinh.

Tuyên Nhược Nam nghe vậy vẫn tiếp tục lắc đầu: “Anh mỗi ngày đều bận muốn chết, nào có thời gian yêu đương, chờ khi nào có thời gian nghỉ ngơi rồi nói sau! Hơn nữa hiện tại Dung Tước vẫn luôn tìm anh, anh căn bản là không có thời gian yêu đương.” nói xong Tuyên Nhược Nam ngáp một cái, tối hôm qua làm việc quá muộn, lại có chút mệt mỏi.

Nhìn thấy Nhị ca buồn ngủ như vậy Tuyên Nhược Phong vô cùng đau lòng. Dù sao hắn cũng sẽ tùy thời giám sát, muốn đem hết mọi khả năng có thể xảy ra bóp chết trong nôi, không thể giẫm lên vết xe đổ của quỹ đạo vận mệnh đời trước.

Hiện giờ xem ra, Dung Tước đi theo bên người Nhị ca cũng không phải là một chuyện xấu, ít nhất có thể giúp Nhị ca chắn những vệ tinh không cần thiết.

Mà Tuyên Nhược Phong cũng vĩnh viễn không biết, đúng là bởi vì hắn “Bốn phía tiêu xài” làm các huynh trưởng sôi nổi chạy về nhà, Nhị ca của hắn bởi vì vậy mới cùng người bạn gái đời trước bỏ qua nhau. Tuy rằng nữ nhân kia không cùng Nhị ca đồng cam cộng khổ đi qua cửa ải khó khăn, thậm chí tuyệt tình rời đi nhanh chóng gả chồng, nhưng Tuyên Nhược Nam vẫn như cũ ở trong ngục giam si ngốc chờ đợi.

Lại cùng Nhị ca hàn huyên vài câu, Tuyên Nhược Phong mới đóng quang não lại phát hiện video hắn cùng Lâm Đào đối chiến tuy rằng bị cấm truyền lưu, vẫn bị tìm ra đưa lên diễn đàn. Thậm chí có người nói bóng nói gió cho rằng Tuyên Nhược Phong cùng Lâm Đào căn bản đang làm bộ làm tịch mục đích là vì đánh cược điểm tín dụng. Bất quá quan điểm này rất nhanh đã bị bác bỏ, bởi vì tin tức Lâm Đào bị trọng thương biến thành phế nhân rất nhanh liền tràn ra. Người Lâm gia vô cùng tức giận nhưng vẫn không làm khó dễ Tuyên gia, ngoại giới đều biết việc này căn bản không phù hợp với tính cách của người Lâm gia, bọn họ khẳng định có hậu chiêu chờ đợi thời cơ đối phó Tuyên gia.

Đây là sự yên lặng trước cơn bão.

Tuyên Nhược Phong cười khẽ, bàn tay Lâm Đào bị phế khiến rất nhiều người ngoan ngoãn câm miệng, đối với trận đối chiến này hắn không hề ôm hi vọng sẽ không gây ra tiếng động gì, tuy rằng sau lưng có người áp chế, nhưng Tuyên Nhược Phong vẫn đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió.

Thiếu niên biết những ngày sắp tới sợ rằng sẽ không yên ổn xem ra cần phải tiếp tục xin nghỉ.

Sau khi tắm gội xong Nhược Phong đi tới trước ban công, ánh mặt trời lóa mắt chiếu vào trên người Tuyên Nhược Phong, tựa như một bức họa cuộn tròn lấp lánh ánh sáng vàng.

Tầm mắt nhìn về bóng dáng vừa biến mất ở nơi xa, cảm giác được nơi đó có động tĩnh, Tuyên Nhược Phong nhướng mày, hiện tại đã có người bắt đầu giấu tai mắt ở chung quanh Tuyên gia rồi sao? Này thật đúng là...... thú vị.

Tuyên Nhược Phong yên lặng thu hồi ánh mắt, tầm mắt dừng ở trên Đường trạch phát hiện số lượng binh lính gác cổng tăng lên, điều này chứng minh Đường Cẩn Phong đã trở lại.

Tuyên Nhược Phong khóe miệng khẽ nhếch, lập tức xoay người mang vào dép lê liền hướng dưới lầu chạy đi.

“Thiếu gia, cậu muốn đi đâu a?”

Nâng lên chậu Hoa Hồng Trắng kia, quản gia dò hỏi cũng bị Tuyên Nhược Phong ngó lơ, hắn chỉ vội vội vàng vàng đi tới trước Đường trạch.

Phía sau quản gia thấy thế, biết tiểu thiếu gia đây là muốn đi Đường gia, lần đầu tiên trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần không có bồn Hoa Hồng Trắng kia cho dù những chậu cây còn lại thật sự bị chết bởi bàn tay chăm sóc của hắn, hẳn là cũng không cần bồi thường quá nhiều điểm tín dụng.

Tuyên Nhược Phong lúc này đây đang ở cổng lớn Đường gia, cũng không phải chờ lâu lắm, Đường Cẩn Phong vừa về đến nhà biết được Tuyên Nhược Phong đến thực mau ra lệnh cho người đem Tuyên Nhược Phong dẫn vào.

Đang xem video đối chiến của Tuyên Nhược Phong, nhìn thấy thiếu niên quỷ quyệt hay thay đổi tính cách kia cùng Linh Năng giả phong hệ căn bản không giống nhau, hắn trong lòng liền nổi lên nghi vấn, hơn nữa cũng không chờ lâu lắm, thiếu niên quả nhiên vẫn tự đưa tới trước cửa.

Nhìn thấy binh lính đem Tuyên Nhược Phong dẫn vào phòng khách, Đường Cẩn Phong tầm mắt nhanh chóng dừng ở trên người thiếu niên, thiếu niên tươi cười sáng lạn, đơn thuần mà vô hại, sóng mắt lập loè quang mang nóng cháy nhìn Đường Cẩn Phong. Cái bộ dáng này làm Đường Cẩn Phong biết rằng Tuyên Nhược Phong chẳng qua chỉ đang ngụy trang.

Tầm mắt hắn chậm rãi dời xuống, thấy được trong tay Tuyên Nhược Phong đang nâng một chậu hoa trồng một cây Hoa Hồng màu trắng, ánh mắt hơi lóe. Thấy tầm mắt của Đường Cẩn Phong dừng ở trên chậu hoa, đôi mắt đào của Tuyên Nhược Phong cong lên, tươi cười càng thêm động lòng người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play