14 ngày nữa mạt thế đến.
Sáng sớm hôm sau, Hồ Nhiên đúng giờ dậy nấu bữa sáng thấy thân cao lớn nằm ngủ trên ghế salon, cậu hơi lộ vẻ hài lòng, bắt tay vào nấu ăn.
Hồ Siêu sáng nay hoạt động clb lúc 4 giờ, tận 6 giờ mới về nên Hồ Nhiên để lại đồ ăn cho em trai cùng tên bị thương nào đó, mình thì ăn miếng bánh sandwich rồi xách cặp đi học.
"cạch "
Tiếng đóng cửa không lớn nhưng lại làm người nằm trên ghế salon mở to hai mắt. Thật ra thì từ khi Hồ Nhiên vào bếp hắn đã thức dậy rồi, chỉ là giả vờ ngủ xem thử người kia có định làm gì mình hay không. Đến khi Hồ Nhiên ra khỏi nhà, dây thần kinh căn chặt của hắn mới nới lỏng.
Từ hôm qua đến giờ chưa có gì bỏ bụng, Liêu Hành muốn cục cựa thân đi tìm đồ ăn thì thấy tô cháo trứng to cùng ly sữa để lên bàn cạch ghế salon, chỉ cần vương tay liền đụng tới. Cảm thấy ân nhân cũng chăm sóc tỉ mỉ thật, liền vừa ăn vừa suy nghĩ.
Hôm qua Liêu Hành chấp hành nhiệm vụ bị thương khá nặng, trên đường về gặp bầy du côn đang đi kiếm ăn, thấy hắn chật vật liền cháy nhà hôi của đến muốn đánh hắn. Trong tình trạng bị thương, Liêu Hành chỉ có thể né một số đòn quá hiểm độc mà thôi, đánh trả không bao nhiêu. Ngay khi hắn nghĩ mình toi rồi thì bóng nhỏ xuất hiện trước ngỏ hẻm, hắn muốn kêu người nọ chạy đi thì đã có gã xông lên đánh. Liền tưởng rằng người trẻ tuổi kia sẽ bị đâm chết thì thấy người nọ phản khán mạnh mẽ, động tác nhuần nhuyễn nhanh nhẹn làm hắn rất ngạc nhiên.
Dù ân nhân cứu bản thân nhưng Liêu Hành lại nhức đầu vì tên này không biết thương người, tại lúc băng bó cho hắn dù rất chuyên nghiệp nhưng lại không cho giảm đau, tại mấy nơi thịt mềm lại cố ý ấn mạnh!!!
Nhớ lại là thấy đau nhói, Liêu Hành làm sát thủ cũng chưa bị ăn đau như vậy. Nhưng nhìn lại người kia tỉ mỉ chu đáo, hắn liền không giận nỗi. Dù sao cậu ta cũng là ân nhân của mình, hắn không thể lấy oán trả ơn được chứ!! Với lại....
Người kia rất hợp khẩu vị hắn.
Là cô nhi từ nhỏ, hắn đã bắt đầu trưởng thành hơn đồng lứa rất nhiều, lại tự biết tính hướng bản thân. Nhưng đến khi biết cũng đã bị cho đi huấn luyện ở tổ chức được 2 năm rồi. Tại tổ chức huấn luyện cũng chỉ toàn trai thô con, vai u thịt bắp, làm sao lòi ra được một nam nhân dẻo dai non mịn chứ!! Lòi được thì bị đưa qua nơi khác rồi.
Đến khi ra ngoài xã hội hắn cũng không tìm được một người hợp khẩu vị. Lâu dần liền không để ý đến dục vọng của mình, có bị thì tự giải quyết, thèm quá thì xem phim cấm. (ta cảm thấy con mình vừa đưa một tên tinh trùng thượng não về nhà ⊙_⊙)
Liêu Hành vừa uống sữa vừa nghĩ đến lần đầu tiên thấy Hồ Nhiên, càng nghĩ càng thấy xinh đẹp. Liêu Hành bất đắc dĩ vào nhà vệ sinh giải quyết :)))
Hồ Nhiên không hề hay biết có người muốn gian cậu, hôm nay cậu chỉ biết mình thật may mắn!!
Sau khi ra về định về nhà nấu cơm trưa, đi ngang qua bãi rác nhặt được một bé chim!! Chú chim nhỏ chắc là bị rơi từ trên tổ xuống, bị gãy một cánh, cứ kêu chíp chíp rất đáng thương. Cậu liền cho nó uống nước trong không gian, thứ nước thần kì này có thể chữa trị cùng tu bổ thân thể. Bấy lâu nay cậu dùng nó tu bổ cho cả hai anh em cậu, các vết thương khi đi đánh nhau của cậu rất nhanh lành lại không để lại vết sẹo.
Chim con khôi phục xong liền vỗ cánh bay, vui sướng ríu rít trên đầu Hồ Nhiên. Cậu liền tự tiện đặt tên cho nó là Tiểu Điểu. Thế là có một con sủng vật.
Chuyện vui tiếp theo chính là sắp nghỉ hè!!!.... Ấy vậy muốn nghỉ hè chính thức là 10 ngày nữa, mà chỉ còn 14 ngày nữa liền mạt thế. Hồ Nhiên hơi lo lắng cho Hồ Siêu, bản thân mình vì từ chối kết bạn để đến khi mạt thế không quá nhân từ mà cho gần hết đồ nhưng em trai lại khác. Y kết bạn rất nhiều, lại hoạt động clb, y có hay không luyến tiếc tình bạn!?
____________________________________________________________________
10 ngày nữa là mạt thế.
Hồ Nhiên sau khi chăm sóc tốt Liêu Hành xong, liền đá tên họ Liêu ra khỏi nhà. Tên họ Liêu nào đó ấm ức cực kì, trong mấy ngày ở chung với Hồ Nhiên hắn đã sinh tình được chưa!? Hắn cố thể hiện mình là đàn ông tốt nhận lại là ánh mắt khinh bỉ của crush và khuôn mặt cười trên nỗi đau của em trai crush. Hắn đã tạo nghiệt gì!?.
Liêu Hành đành âm thầm theo dõi Hồ Nhiên. Bạn đến chơi nhà liền quan minh chính đại thể hiện cái gọi là "thấy sắc quên bạn".
______________________________________________________________________
Còn 6 ngày nữa là mạt thế.
Hồ Nhiên cho em trai mình nuốt tinh hạch, canh chừng một ngày một đêm không để Hồ Nhiên hóa thành tang thi. Không uổng công cậu kì vọng, Hồ Siêu sở hữu dị năng hệ lửa và lôi. Trước sự thúc giục của em trai, Hồ Nhiên cũng nuốt một viên tinh hạch, ngất đi đúng 2 ngày liền tỉnh. Cậu chỉ có thêm băng dị năng, lúc đó Hồ Siêu an ủi rất lâu Hồ Nhiên mới khôi phục, y nói rằng trong các loại truyện mạt thế mạnh nhất vẫn là không gian.
Tiểu Điểu thì không phải nuốt tinh hạch, Hồ Nhiên sợ nó sẽ trở thành nhóm tang thi đầu tiên, dù sao một thú sủng cũng chỉ là động vật mà thôi, ý thức kém hơn con người nhiều.
Thế là mất đi cả 3 ngày đêm.
______________________________________________________________________________
Còn 3 ngày nữa là mạt thế.
Trước mạt thế là một trận nóng nực kéo dài, may rằng Hồ Nhiên hôm qua thức tỉnh dị năng hệ băng, bắt đầu dựa theo tư liệu mà Hồ Siêu đọc truyện mà ra tạo ra hơi mát tránh nóng.
Tối đó Liêu Hành đến nhà khuẩn cầu cả hai đi trốn cùng hắn, che lấp nửa ngày cũng nói ra được câu "mạt thế đến". Tối đó Liêu Hành bị ép nuốt Tinh hạch lại mau chóng thức tỉnh ám hệ cùng trọng lực.
Thế là vẫn đến nhà Liêu Hành trốn. Nhà hắn sát chân núi, nhìn thì nghĩ giản dị nhưng thật ra lại chứa rất nhiều vũ khí trái phép cùng bom đạn loại nhỏ, tất cả đều bị Hồ Nhiên nháy mắt thu hết vào không gian. Sau mấy lần bị đả kích, Liêu Hành không còn cảm thấy ngạc nhiên nữa.
Hắn có vài chiếc xe việt dã dưới tầng hầm, đều cấp Hồ Nhiên thu hết vào không gian. Bọn họ chỉ cần chờ đến ngày mạt thế đến liền thu thập thêm nhiều thứ. Liêu Hành cố ý mua thật nhiều ***** vì tương lai sau này của hắn(bao gồm áo mưa, típ kem, đồ chơi :))))) ta là định khi nào ổn định rồi viết H chơi :>>>), hắn đưa cho Hồ Nhiên thu vào hết, cậu không nói nhiều cũng thu vào không thèm nhìn nó là gì.
__________________________________________________________________________
Đêm cuối cùng, những con người bị nắng hỏng đầu đều rục rịch động đậy. Thành phố H cũng nhiều nơi khác đều bắt đầu xuất hiện hiện tượng tang thi, sống được thì đánh, không thể thì trở thành tang thi.
Đêm đó, cả ba dựa vào hỗn loạn trên phố bắt đầu lộng hành :))))