TYT
Danh sách
Truyện Team Dịch TYT
Truyện Mới Đăng
Truyện Mới Cập Nhật
Truyện Full - Hoàn
Truyện Thịnh Hành
Truyện Đánh Giá Hay
Truyện Yêu Thích
Truyện Xem Nhiều
Thể loại
Ngôn Tình
Ngược
Đam Mỹ
Hài Hước
Điền Văn
Sảng Văn
Xuyên Không
Xuyên Nhanh
Truyện Teen
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Cung Đấu
Cổ Đại
Trọng Sinh
Quan Trường
Đô Thị
Hiện Đại
Niên Đại
Mạt Thế
Dị Năng
Bách Hợp
Nữ Cường
Nữ Phụ
Sắc
Sủng
Huyền Huyễn
Khoa Huyễn
Hệ Thống
Showbiz
Vô Hạn Lưu
Vườn Trường
Thanh Mai Trúc Mã
Hào Môn Thế Gia
Mỹ Thực
1v1
HE
ABO
Zhihu
Gia Đấu
Võng Du
Thám Hiểm
Trinh Thám
Quân Sự
Lịch Sử
Phương Tây
Tiểu Thuyết
Việt Nam
Đoản Văn
Khác
TYT
iOS
Android
Đăng truyện
Tìm
Nền
Sáng
Tối
Tự Động
Đăng Nhập
TYT
Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)
Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)
Đại Bàng
Đang ra
2 năm
1109 chương
621
21135
Ngôn Tình
•
Đô Thị
Đánh giá:
1
/
5
từ
3
nhận xét
Đọc Truyện
Ngon.Bot
• Đang ra
Giới Thiệu
Danh Sách Chương
Giới thiệu
Mọi người đều nghĩ nát óc cũng không hiểu được tại sao ông cụ Lâm lại gả cháu gái xinh đẹp Lâm Ngọc Anh của ông cho một anh chàng què.
Dù có là ở rể đi chăng nữa thì với điều kiện của cô gái ấy, dư sức lấy được một người tốt hơn gấp trăm lần,
Hoàng Thiên ở rể nhà họ Lâm chịu đựng bao khinh thường, nhục nhã.
Ba năm trời kết hôn, vợ anh chẳng thèm ngó ngàng đến anh, cả gia đình đều căm ghét, châm chọc anh.
Chân có tật là lỗi của anh ư?
Anh chỉ là đi đứng không tiện, không phải cái gì cũng làm không được, không phải vô dụng bất tài như họ nghĩ.
Anh nhẫn nhịn đủ rồi, phải cho họ sáng mắt ra rốt cuộc anh có thể làm được gì
Các số gần nhất
1109
Chương 1109: “Đến huyện Tam Đảo”
1108
Chương 1108: “Vậy thì xin cảm ơn”
1107
Chương 1107: “Có lẽ là vậy, tôi đi cùng cô”
1106
Chương 1106: Quá dễ dàng rồi
1105
Chương 1105: Tôi yên tâm rồi”
1104
Chương 1104: Nhanh chóng dùng thuốc mê
Danh sách chương
201
Chương 201: Em lúc nào cũng mềm lòng
202
Chương 202: Thời điểm tính sổ
203
Chương 203: Giác quan của con gái
204
Chương 204: Không được làm nhục tôi
205
Chương 205: Chống lại mệnh lệnh
206
Chương 206: Có gan thì nhắc lại một lần nữa xem
207
Chương 207: Chạy trốn cũng nhanh lắm
208
Chương 208: Mạng sống mong manh
209
Chương 209: Không phải thứ tốt đẹp gì
210
Chương 210: Xem nhẹ sống chết
211
Chương 211: Ông không xứng đáng
212
Chương 212: Nữ sát thủ này hơi hung hãn
213
Chương 213: Đánh ông có cần có lý do không?
214
Chương 214: Trận chiến trong bóng tối
215
Chương 215: Miệng vẫn còn rất cứng!
216
Chương 216: Dám trêu tôi sao Tay súng sửng sốt một lúc, trông hắn ta có vẻ còn đang do dự
217
Chương 217: Làm hết sức
218
Chương 218: Biển nợ của Trương Lan Phượng
219
Chương 219: Vua của các loại thuốc thật sự có hai cái bàn chải
220
Chương 220: Quay về Hà Nội
221
Chương 221: Để tôi giải quyết!
222
Chương 222: Ông đang xin tha đấy sao
223
Chương 223: Đến lượt bà rồi
224
Chương 224: Đưa súng cho tôi
225
Chương 225: Mưu đồ Gây rối
226
Chương 226: Mượn đao giết người
227
Chương 227: Sắp đặt màn kịch
228
Chương 228: Ai đùa với cậu chứ?
229
Chương 229: Ánh mắt sắc bén
230
Chương 230: Cho các người gọi người
231
Chương 231: Ông còn muốn làm chỗ dựa cho tên này sao?
232
Chương 232: Làm cho phục mới thôi
233
Chương 233: Tôi không dám nữa
234
Chương 234: Trên đường gặp phải ăn cướp
235
Chương 235: Thứ mặt dày
236
Chương 236: Cô nói cô có phiền chán không
237
Chương 237: Chó vẫy đuôi mừng chủ
238
Chương 238: Chết tiệt, bỏ chạy?
239
Chương 239: Đưa tôi đi tìm lão ta
240
Chương 240: Thật sự không có ở đây sao?
241
Chương 241: Nhanh chóng chuồn đi
242
Chương 242: Giúp con trai của ông nhặt xác
243
Chương 243: Đi đến nơi hẹn Nhặt xác?
244
Chương 244: Quyền lực của Hoàng Thiên
245
Chương 245: Ông tưởng ông có người chống lưng sao?
246
Chương 246: Chưa từng thấy qua cảnh tượng này
247
Chương 247: Tốt nhất đừng khiến tôi thất vọng
248
Chương 248: Lão già này cũng độc ác thật!
249
Chương 249: Quá khinh người
250
Chương 250: Cảm ơn anh Thiên
«
Đầu
2
3
4
5
6
7
8
Cuối
»