Lưu Linh tiến về phía chiếc cửa, chiếc cửa này sử dụng mật mã bằng vân tay, bản thân cô không thể nào mở được. Cô loay hoay rồi cố gắng nghĩ cách để thoát ra. Xét về tình hình hiện tại, cửa chính bị khóa vậy chỉ còn cửa sổ. Lưu Linh đi về phía cửa sổ nhưng căn bản bên dưới bảo vệ quá nhiều, muốn thoát ra vô cùng khó. Cô ngồi xuống ghế, tiếp tục nghĩ cách thoát khỏi.

- " Trong và ngoài ngôi nhà này đều được canh giữ vô cùng cẩn thận, muốn thoát ra không dễ chút nào. Nhưng nếu không thoát được nơi này thì khi tên Âu Dương Đình kia quay lại, mình chắc chắn sẽ không xong. Cuối cùng thì phải làm sao đây???? " Lưu Linh vừa nghĩ vừa vò đầu bứt óc.

Sau khi bình tĩnh lại, cô đi xung quanh căn phòng của Âu Dương Đình, cô tìm tới tìm lui, tìm mọi nơi mà mình có thể thoát ra nhưng đều vô ích. Cô kéo chiếc ngăn kéo ở chiếc tủ đầu giường ra thì thấy có một chiếc bật lửa. Lưu Linh cầm chiếc bật lửa một lúc rồi tự nhiên nở một nụ cười tà mị.... " Có cách để trốn khỏi đây rồi ".

Một lúc sau, khi các kẻ hầu, người hạ, bảo vệ đang làm việc thì thấy có khói thoát ra từ phòng của Âu Dương Đình.

- " Quản gia Lý!!!! Có khói thoát ra từ phòng của thiếu gia!!!" Một nữ hầu chạy đến báo.

- " Khói? Chẳng lẽ là chạy nhà nhưng thiếu gia đã đi ra ngoài rồi mà " Quản gia Lý nhìn nữ hầu kia nói.

- " Thưa quản gia, cũng có thể là do cô gái mà thiếu gia đưa về lúc vừa rồi phóng hỏa.

Nhưng hiện tại, nếu cứ để đám cháy bùng phát lớn thì hậu quả là khôn lường ạ!!" Nữ hầu kia kính cẩn nói.

Quản gia Lý thấy vậy liền sai người phá khóa mở cửa để phòng chống thiệt hại, tránh việc làm cháy các đồ dùng, tài liệu quan trọng của Âu Dương Đình. Đồng thời bà ta liền sai người gọi điện cho đội cứu hỏa do tập đoàn Âu Dương đầu tư đến để chữa cháy.

Một lúc sau....

- " Uỳnh...uỳnh..." tiếng đập khóa. Bên ngoài tất cả đang cố gắng mở cho bằng được cánh cửa. Trong khi đó, ở bên trong căn phòng, Lưu Linh đã đứng ở sát tường, đợi khi cánh cửa kia mở ra, cô sẽ hòa vào sự hỗn loạn kia mà trốn chạy. Đồng thời, để khi chạy ra ngoài không bị bảo vệ bắt lại, cô đã dùng bộ quần áo vét của Âu Dương Đình, có lẽ là bộ hắn mặc hồi nhỏ nên khi cô mặc vào người thấy khá vừa vặn, búi tóc cao lên, cải trang để chạy ra ngoài.

- " Cạch....cạch.." tiếng mở cửa.

- " Đến rồi... chuẩn bị hòa vào đám người... 1...2.....3 " Lưu Linh trong tư thế chuẩn bị, đợi thời cơ đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play