Giải quyết xong chuyện này, Trần Hạo lái xe trở về Bạch thị. Lúc cao ốc Bạch thị đã vào tầm mắt của anh, bỗng nhiên điện thoại reo lên.
Trần Hạo nhận điện thoại, trong đó truyền tới tiếng Giang Chiến Thiên.
“Anh Trần, anh ở đâu? Tôi muốn gặp anh!”
“Sao lại là cậu?”, nhận điện thoại, nghe được giọng Giang Chiến Thiên, Trần Hạo có chút kinh ngạc.
“Hôm nay tôi mới tới Hải Dương, có một số việc tôi muốn gặp mặt nói chuyện trực tiếp với anh”.
Trần Hạo trầm ngâm mấy giây, nghĩ xem có nên dính dáng đến chuyện của Giang Ngạo Tuyết hay không, rồi lại không suy nghĩ nhiều mà đồng ý: “Cậu ở đâu?”
Giang Chiến Thiên báo cho anh biết anh ta đang ở một quán cơm gần Bạch thị. Trần Hạo cúp máy rồi chạy thẳng tới đó. Rất nhanh, anh đã tới quán cơm mà Giang Chiến Thiên nói. Sau khi dừng xe, xuyên qua cửa kính của quán cơm, anh thấy được Giang Chiến Thiên ngồi ở một góc yên tĩnh trong quán.
Sau khi vào trong, Giang Chiến Thiên thấy Trần Hạo, đứng dậy khách khí gọi: “Anh Trần!”
Trần Hạo nhẹ nhàng gật đầu, ngồi xuống đối diện Giang Chiến Thiên: “Tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì?”
Giang Chiến Thiên nói: “Anh Trần, từ lần trước anh nói, tôi đã thu nạp một vài xã đoàn nhỏ của La Thành, thực lực của chúng ta ở La Thành hiện tại đã tăng lên nhiều. Tôi muốn mượn cơ hội này, đuổi luôn Thiên Khôi La Thành ra ngoài, nên hôm nay mới đặc biệt tới tìm anh, hy vọng anh có thể cho phép!”
Nghe xong, Trần Hạo sửng sốt. Biết được Giang Chiến Thiên đến tìm mình vì chuyện thế giới ngầm ở La Thành, anh dở khóc dở cười.
Trần Hạo biết có lẽ lần trước anh tuỳ ý chỉ dạy thế giới ngầm của La Thành, Giang Chiến Thiên đã cho rằng mình đang dốc sức cho anh.
Ngôn Tình NgượcNghĩ đến chuyện này, Trần Hạo cười khổ nói: “Chuyện này ấy à, cậu cứ xem xét mà làm! Không cần báo cáo với tôi đâu! Tôi không thèm để ý!”
Trần Hạo lại không ngờ, Giang Chiến Thiên là một kẻ cố chấp, lại thích vẻ tự đắc của anh.
“Chuyện này không nhỏ, hơn nữa lại liên quan tới tương lai thế giới ngầm của La Thành, nên tôi cần nói rõ với anh! Nếu như lần này chúng ta có thể tóm được Thiên Khôi, tương lai…”
Trần Hạo cười khổ, nghe Giang Chiến Thiên ở đối diện liến thoắng kể chuyện về thế giới ngầm của La Thành, có chút mất kiên nhẫn, lại bất ngờ phát hiện tên cố chấp này có chút đáng yêu.
Sau khi nghe giới thiệu những chuyện liên quan đến thế giới ngầm ở La Thành xong, Trần Hạo ngáp dài.
Giang Chiến Thiên cứ thế kể xong tất cả kế hoạch rồi mới dừng lại.
Thấy đã nói xong, Trần Hạo buồn cười hỏi: “Nói xong rồi hả?”
“Anh có thể đưa ra ý kiến!”
“Tôi nói rồi, tôi không có ý kiến, chuyện ở La Thành, cậu muốn làm gì cũng được!”
Giang Chiến Thiên có chút không biết phải làm sao với thái độ này của Trần Hạo. Không ai hiểu rõ hơn anh ta, ở tỉnh Sở có vô số người dòm ngó thế giới ngầm ở la Thành, đều xem đó như miếng thịt béo bở. Nhà họ Kim đã tẩy trắng rồi cũng không buông tay, Thiên Khôi luôn chú ý, các thế lực xung quanh, những người trong thế giới ngầm ở các quận huyện cũng đều theo dõi! Sao Trần Hạo lại hoàn toàn yên tâm được chứ?
Thấy anh ta im lặng không nói, Trần Hạo nói: “Không còn chuyện gì khác nữa chứ? Không còn thì tôi đi đây!”
Giang Chiến Thiên bị thái độ này của Trần Hạo làm cho sững sờ. Thấy anh muốn đi thật, anh ta đứng lên nói: “Anh Trần!”
Trần Hạo dừng chân, hỏi: “Còn có việc gì sao?”
Ánh mắt Giang Chiến Thiên có chút tiếc nuối liếc qua cao ốc Bạch thị cách đó không xa.
Hành động nhỏ này sao có thể qua mặt Trần Hạo được. Bây giờ anh mới hiểu, lần này Giang Chiến Thiên tới Hải Hương, chủ yếu là báo cáo tình trạng cơ sở ngầm ở La Thành cho anh, sợ rằng bên cạnh đó còn muốn gặp Giang Ngạo Tuyết.