Nửa giờ sau, lúc anh đến bộ phận sales ở công ty, các cô gái đang chờ xuất phát.
Không chỉ Ngô Thiến, Lý Phần trang điểm ăn vận thật lộng lẫy mà cả Trương Mạn cũng mỹ miều như hoa.
Trần Hạo tò mò liệu có phải hôm nay là ngày tuyển chọn hoa hậu bộ phận hay không?
Trong lúc anh suy nghĩ, Giang Ngạo Tuyết ra khỏi văn phòng.
Hôm nay cô gái này đổi phong cách ăn mặc, quần bò thoải mái cộng với sơ mi bó sát làm cho cô ấy như biến thành một con người khác, nét mặt cũng đầy sức sống, không còn suy sút như lúc trước.
Nhìn thấy Giang Ngạo Tuyết có trạng thái không tệ, Trần Hạo biết cô ấy đã giải quyết được vấn đề của em trai mình.
Cẩn thận nhìn lại, anh phát hiện ngoài chăm chút cho bản thân ra thì mọi người còn xách theo cả balo.
Trần Hạo không kìm được nghĩ rằng chẳng lẽ là hoạt động tập thể?
Thấy anh ngạc nhiên nhìn mọi người như thế, Lý Phần mỉm cười đi đến, nói: "Trần Hạo, sao lại ngơ ngơ ngác ngác thế này? Chẳng lẽ hôm nay là ngày tổ chức team building của bộ phận sales mà anh cũng không biết?"
"Team...Team building?", Trần Hạo bị sốc.
Bình thường anh đều để đầu óc trên mây, đặc biệt những ngày gần đây hầu như đều không tới Bạch Thị thì làm sao mà biết hôm nay là ngày tổ chức team building được?
Giang Ngạo Tuyết không vui trừng mắt nhìn Trần Hạo, nói với Lý Phần: "Công ty mà anh ta cũng thích thì lên, không thích thì ở nhà, cô còn trông mong gì anh ta sẽ quan tâm đến ngày này nữa?"
Trần Hạo chẳng biết nói gì, nhưng quả thật là anh không có hứng thú với tổ chức gì đó.
Mấy hoạt động tập thể thế này phần lớn đều là học hỏi rồi tổ chức trò chơi nhỏ để tăng cường tình cảm và sự tin tưởng lẫn nhau, loại hoạt động này đối với Trần Hạo chẳng khác gì con nít chơi nhà chòi. Trong thế giới quan của anh, lòng tin tưởng không dễ dàng xây dựng chút nào, nó cần phải trải qua sự rèn giũa qua máu và lửa.
Thế nên Trần Hạo nghe xong thì đi thẳng đến bàn làm việc của mình. So với team building thì anh hứng thú với mấy trò chơi trong máy tính hơn.
Ai ngờ câu nói của Lý Phần làm anh thay đổi suy nghĩ ngay tức khắc.
"Trương Mạn ơi, bikini bọn mình cùng nhau đi mua hôm qua em có mang theo chứ?"
Trương Mạn đỏ mặt, không đáp lại nhưng ánh mắt đã nói lên mình có mang theo.
Trần Hạo ngẩn người, bikini?
Trời đất ơi! Hình như team building cũng thú vị ấy nhỉ? Anh vểnh tai lên nghe tiếp ngay!
Lý Phần mỉm cười nhẹ nhàng nắm lấy bờ vai Trương Mạn: "Mang theo thì tốt quá, dáng người em như thế mà không mặc bikini thì phí của trời lắm! Nhớ nhé, hôm nay chúng ta phải khiến cho mấy tên đàn ông thối tha kia phải kinh ngạc rớt mắt, làm một cô gái đi đâu cũng được cả khu nghỉ dưỡng chú ý!"
Nghe thấy câu này, Trần Hạo càng nghi ngờ hơn, khu nghỉ dưỡng sao?
Lẽ nào nói là team building nhưng thực chất là đi nghỉ phép?
Nghĩ tới đây, anh gạt phăng suy nghĩ chơi game đi, niềm thích thú ngày càng tăng.
Giữa lúc đó, Bạch Phi Nhi đi đến cửa bộ phận sales, nhìn toàn bộ mọi người trong văn phòng rồi nói: "Chuẩn bị xong hết chưa?"
"Sẵn sàng!"
"Xong rồi!"
"Đi thôi!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT