*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chu Tiểu Nhược cười khúc khích, chuẩn bị nói gì đó, trong một phòng riêng lớn, Hà Nham Đông đứng lên, quay mặt về phía những vị khách đấu giá bình thường.
"Các vị, tôi là Hà Nham Đông nhà họ Hà ở Hải Dương, mấy ngày nữa là đại thọ của ông nội tôi, ông luôn yêu thích những loại châu ngọc bảo bối như này, tôi hi vọng các vị cho Hà Nham Đông tôi chút mặt mũi, thành toàn cho sự hiếu thảo của mình! Hạt ngọc này nhà họ Hà chúng
tôi muốn!"
Lập tức, phía dưới xì xào bàn tán.
"Chuyện này có phải là quá bắt nạt mọi người? Dựa vào cái gì không cho chúng tòi đấu giá? Nhà họ Hà ghê gớm quá!"
"Nhà họ Hà đúng là ghê gớm, bây giờ đang phất ở Hải Dương, anh ta vì muốn đấu giá mà chèn ép người khác thì không đáng!"
Phần lớn những vị khách bình thường đều khó chịu, nhưng cũng không trêu chọc nổi nhà họ Hà, chỉ có thể nhìn Hà
Nham Đông kiêu ngạo.
Tại một gian phòng khác, cậu chủ nhà họ Tiết là Tiết Vân khó chịu đứng dậy, đứng ở trước lan can khinh thường nhìn Hà Nham Đông: "Làm sao, gần đây nhà họ Hà thiếu tiền sao? Cần dùng chiêu đe dọa đối thủ cạnh tranh như vậy à?"
Thấy Tiết Vân nói chuyện, sắc mặt Hà Nham Đông có chút khó coi, nhà họ Tiết không thiếu tiền, mà Tiết Vân càng nổi danh vì nhiều tiền! Nếu thật sự đối chọi với gã ta, ngày hôm nay Hà Nham Đòng có đến tám phần là mất không ít máu.
Lúc này, một người đi vào phòng riêng của Hà Nham Đông.
Nhìn thấy người đến, lập tức Hà Thi Vân cười quyến rũ: "Tử Hàm, anh đến rồi!"
"Thi Vân!", người đến nhẹ nhàng gật đầu, chính là Từ Tử Hàm của nhà họ Từ.
Mà lúc này, gã Tiết Vân kia tiếp tục kêu gào: "Làm sao, Hà Nham Đòng anh sợ à? Tại sao không nói lời nào?"
Vẻ mặt Tiết Vân cười xấu xa gọi, cố ý nói to, muốn làm mất mặt Hà Nham Đông.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT