An Hạnh Nhi đi theo ba của mình xã giao một vòng.
Ba cô mà gặp mấy người bạn thì lại đứng lại nói chuyện, hiển nhiên An Hạnh Nhi không thể chen lời vào, mà đứng lại đây thì có chút xấu hổ, cho nên cô nói với ba là mình muốn đi nhà vệ sinh.
Cô cũng nhìn thấy lúc này Diệp Thương Ngôn đi theo anh cả Diệp Thương Hải xã giao với mọi người, đương nhiên cô không đi quấy rầy anh.
Cô đi nhà vệ sinh xong, lúc đang dặm lại lớp trang điểm.
Đột nhiên trong gương lại xuất hiện Hứa Tử Hi.
An Hạnh Nhi liếc mắt nhìn, tiếp tục dặm lớp trang điểm.
Hứa Tử Hi mở vòi nước, vừa rửa ngón tay vừa nói: “Cô An, thật trùng hợp.”
An Hạnh Nhi lên tiếng.
“Còn nhớ lúc trước cô An đến đây tham gia bữa tiệc còn châm chọc tôi không biết tốt xấu, kéo cánh tay của Cố tổng, bây giờ đúng là cảnh còn người mất.” Trong giọng nói mang theo châm chọc.
“Đúng vậy đó, tôi đang nhắc nhở cô đó trợ lý Hứa, phải biết tốt xấu, có một vài người không đáng để cô làm quá nhiều chuyện cho anh ta đâu.”
Sắc mặt của Hứa Tử Hi thay đổi.
An Hạnh Nhi thoa son đỏ chót, cô lại nhìn mình trong gương một lần nữa: “Trợ lý Hứa tự giải quyết cho tốt đi.”
Nói xong, cô xoay người đi khỏi.
Dáng vẻ bá đạo tiêu sái hoàn toàn khác biệt với người phụ nữ trong trí nhớ của cô ta.
Rốt cuộc là tại sao người phụ nữ này lại thay đổi nhiều như thế.
Giống như là bật chế độ hack.
Thật ra thì Hứa Tử Hi không ngốc, cô ta biết rất rõ loại đàn ông như là Cố Quân Tường chính là cái loại mà không phải bất cứ người phụ nữ nào cũng có thể có được, lợi ích của anh ta được đặt lên hàng đầu, đối với anh ta mà nói, phụ nữ được dùng để thỏa mãn quyền lợi của anh ta, hoặc là để thỏa mãn dục vọng của anh ta, nếu như mà ai yêu anh ta thì xui xẻo cả một đời, thậm chí cô ta còn đang nghĩ đến sau khi An Hạnh Nhi gả cho Cố Quân Tường thì sẽ thê thảm đến cỡ nào, lại không ngờ tới người phụ nữ này lại xé toang lớp ngụy trang của Cố Quân Tường trước khi kết hôn, lại lắc người gả cho một người đàn ông khác.
Mặc dù là nói Diệp Thương Ngôn cũng không đáng tin cậy, nhưng mà ít ra thì từ xưa đến nay Diệp Thương Ngôn không che giấu nanh vuốt của mình, là người như thế nào, tất cả mọi người đều hiểu rất rõ ràng, có xấu đi nữa cũng chỉ là như vậy. Nhưng mà Cố Quân Tường không giống như thế, không có ai biết ranh giới cuối cùng của Cố Quân Tường ở đâu, không ai biết rốt cuộc anh ta có thể xấu xa đến trình độ nào, ít nhất là những năm gần đây cô ta đi theo anh ta nhìn những thủ đoạn mà anh ta đã sử dụng, thật sự là người thường không bì kịp.
Nếu như không phải cô ta muốn dựa vào Cố Quân Tường để đứng lên, cô ta cũng không có khả năng đi theo bên cạnh người đàn ông này.
Ánh mắt của cô ta khẽ chuyển động.
Bước ra từ trong nhà vệ sinh, cô ta liền nhìn thấy Cố Quân Tường ép buộc dẫn An Hạnh Nhi đi.
Cho dù là có chút cái nhìn khác biệt về nhận thức với An Hạnh Nhi, nhưng mà cũng không thể thay đổi, cô ta nhất định phải kéo người phụ nữ này từ trên cao xuống dưới.
Dù sao thì bây giờ đang giúp Cố Quân Tường làm việc vì tiền, cô lại là người tồn tại để uy hiếp Cố Quân Tường, đương nhiên đều là kẻ thù của cô ta.
Không thể không nói, mấy năm nay đi theo Cố Quân Tường cũng đã học rất nhiều chiêu trò tàn nhẫn.
...
Vườn hoa phía sau.
An Hạnh Nhi bị Cố Quân Tường kéo ra ngoài đây.
Vừa mới bước ra khỏi nhà vệ sinh, đi ra liền nhìn thấy Cố Quân Tường đang đứng đó, cô cho là anh ta đang chờ Hứa Tử Hi, cho nên không chú ý tới. Ai ngờ rằng cô vừa mới đi ngang qua thì đã bị Cố Quân Tường trực tiếp kéo lấy đi sang hướng khác, vốn dĩ cô định kêu to, nhưng mà lại cảm thấy mình không cần phải gây nên những cuộc tranh chấp không cần thiết.
Cố Quân Tường hiểu là trường hợp như thế này An Hạnh Nhi cũng không có khả năng thật sự cãi nhau với anh ta, trong xã hội thượng lưu có rất nhiều chuyện sẽ ném đi mặt mũi của hai bên.
Hiện tại An Hạnh Nhi thông minh như thế, đương nhiên sẽ không muốn hủy hoại thanh danh của cô ở trên người anh ta.
Hơn nữa, rất rõ ràng.
Hiện tại thanh danh của An Hạnh Nhi và Diệp Thương Ngôn tốt hơn anh ta nhiều.
Bây giờ anh ta chính là loại đàn ông điển hình cho cặn bã.
Cho dù anh ta có biểu hiện như thế nào thì trong mắt người ngoài anh ta vẫn là người ngoại tình, bị từ hôn, góp hết tất cả hình tượng đời trước của anh ta, toàn bộ đều bị hủy hoại trong chớp mắt.
Kẻ cầm đầu tất cả mọi thứ này lại chính là An Hạnh Nhi.
“Buông tôi ra!” An Hạnh Nhi giật giật tay, sắc mặt rõ ràng khó coi hơn nhiều.
Lúc này, Cố Quân Tường lại nắm chặt hơn nữa.
Vừa nghĩ tới bởi vì người phụ nữ này mà anh ta bị tổn thất nhiều như thế, lúc này anh ta hận không thể đánh chết cô.
“Cố Quân Tường, còn muốn học tiếng chó sủa có đúng không hả?” An Hạnh Nhi không vùng vẫy, cô lạnh lùng nhìn Cố Quân Tường, lên tiếng uy hiếp.
Cố Quân Tường nắm lấy tay của cô, rõ ràng là lúc này giật mình.
“Sao vậy, anh cho rằng Tần Thạc sẽ giấu tôi hả.” An Hạnh Nhi cười lạnh.
Đương nhiên là đang nhắc nhở anh ta chuyện lần trước bị Tần Thạc uy hiếp quỳ xuống, thậm chí còn là học chó sủa, cô biết rất rõ ràng.
“Tôi đếm đến ba, nếu như anh không buông tôi ra thì cùng lắm chúng ta cá chết lưới rách.” Đôi mắt của An Hạnh Nhi nheo chặt lại.
Lúc muốn mở miệng.
Cố Quân Tường lại buông ra.
Anh ta đã bị An Hạnh Nhi uy hiếp.
Anh ta cảm thấy nếu như chọc phải người phụ nữ này thì cái gì cô ta cũng làm được.
Thậm chí là anh ta không biết tại sao người phụ nữ này lại xảy ra thay đổi lớn như thế.
Trước kia hoàn toàn bị khống chế trong lòng bàn tay của anh ta, bây giờ không hiểu sao lại thay đổi, thay đổi một cách hoàn toàn.
Thậm chí anh ta còn nghe nói sau khi cô và An thị làm việc được mấy ngày ngắn ngủi mà đã có thể tạo ra tiếng vang, còn đuổi đối thủ một mất một còn với ba của cô ra khỏi công ty.
Kể từ lúc nào mà năng lực của người phụ nữ này lại mạnh như thế.
Thật sự là Cố Quân Tường nghĩ mãi mà không hiểu rõ.
Cũng không thể chấp nhận được An Hạnh Nhi lại thay đổi lớn như thế.
Anh ta đang điều chỉnh cảm xúc của mình.
Đang điên cuồng kiềm chế tâm trạng của mình.
Anh ta nói: “Xin lỗi Hạnh Nhi, lúc nãy là do tôi xúc động.”
Đôi mắt An Hạnh Nhi sững lại.
Một giây sau, cô nở nụ cười châm chọc.
Cho nên là Cố Quân Tường vẫn còn muốn tiếp tục ngụy trang ở trước mặt của cô
“Không chỉ có chuyện lúc nãy, mà là còn chuyện lúc trước, là bởi vì lòng đố kỵ của tôi quá mạnh cho nên mới có thể làm ra loại chuyện ép buộc em, thật ra thì tôi rất hối hận.”
“Có lẽ là anh hối hận vì bị Tần Thạc quay video lại.” An Hạnh Nhi trào phúng.
“Đúng là Tần Thạc làm cho tôi cảm thấy rất khó chịu, nhưng mà chuyện làm cho tôi cảm thấy tự trách nhất vẫn chính là chuyện
mà tôi đã gây ra cho em.” Cố Quân Tường đột nhiên lại giống như là đã thay đổi, trở nên giống như trước kia, ngụy trang trở thành một người tốt để đến gần cô, lừa gạt cô.
Cố Quân Tường thật sự cho rằng cô dễ dỗ dành, dễ lừa gạt như vậy hả?
Cô nói: “Cố Quân Tường, anh muốn giả vờ thì cứ tiếp tục giả vờ nữa đi, nhưng mà tôi có thể nói cho anh nghe rất rõ, tất cả những chuyện anh làm đối với tôi mà nói đều uổng phí công sức cả thôi. Có lẽ cũng không tính như là uổng phí, dù sao thì cũng làm tôi buồn nôn.”
Lan Hạnh Nhi nhíu mày.
Cái thằng cha Cố Quân Tường này là bởi vì nhận phải đả kích quá độ trong khoảng thời gian này, cho nên bị bệnh thần kinh rồi hả?
“Bây giờ tôi không thể luôn luôn ở bên cạnh em, em phải tự chăm sóc cho mình.” Anh ta dịu dàng cười một tiếng, bộ dạng như là rất cưng chiều.
Thậm chí lúc này còn đưa tay ra muốn vuốt tóc của An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi tránh né.
Trong lúc cô tránh đi, khóe mắt đột nhiên lại phát hiện Diệp Thương Ngôn đang đứng ở cách đó không xa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT