Chương 1386
Phương pháp luyện đan hai người phối hợp vô cùng phức tạp, như ban đầu cha anh, Phù Ma, muốn chiếm lấy thân xác của Tân Trạm.
Nhưng là không phải như thế, Hồ Phong có thể cùng Tân Trạm chia sẻ tất cả kinh nghiệm nhưng không thể thao túng Tân Trạm làm bất cứ gì.
Lúc này trong đầu Tân Trạm đã có tất cả thông tin về luyện chế đan dược của Hồ Phong, bao gồm chỉ tiết, kinh nghiệm, còn có cường độ thần thức cảnh giới Phân Thần cấp bốn của đối phương.
Nói cách khác, linh lực là của Tân Trạm, thần thức quan sát đan dược là do Hồ Phong cung cấp.
Lúc đầu, hai người họ hợp tác khá lạnh nhạt, lò luyện đan phát ra một tiếng phốc, lô linh đan cấp một cũng bị thất bại.
Điều này khiến cho một chút hy vọng vừa dân lên của Hồ Phong trong lúc nhất thời rơi vào khoảng không.
Tân Trạm im lặng không nói, cũng không cảm thấy thất vọng vì thất bại.
Anh phân tích nguyên nhân, lại bắt đầu luyện đan lần nữa.
Lần lượt thất bại, lần lượt lặp lại.
Quá trình này kéo dài một giờ, cuối cùng, một viên linh đan cấp một hoàn mỹ ra lò.
Hồ Phong cười khổ, lúc ông ta mới sáu tuổi đã luyện chế ra linh đan cấp một, hiện tại lại phải dựa vào Tân Trạm mới có thể luyện chế ra.
“Tân Trạm, cậu tính đi, luyện chế một viên linh đan cấp một cần một tiếng đồng hồ, chúng ta khi nào thì mới có thể phối hợp luyện chế ra được tiên đan chứ” Hồ Phong lại khuyên bảo.
“Ông không cảm thấy, với sự phối hợp ngày càng thành thạo của chúng ta, tỷ lệ thành công đang tăng lên sao?”
Tân Trạm lắc đầu.
Hồ Phong này đã bị liên tục đả kích quá nhiều lần, hiện tại không có chút tự tin nào.
Tiếp theo, dưới sự cưỡng ép của Tân Trạm, Hồ Phong không còn cách nào khác là lên tinh thần tiếp tục.
Chỉ là đúng như lời Tân Trạm nói, sau lần đầu tiên không suôn sẻ giờ đã dần dần trôi chảy, tốc độ phối hợp luyện đan của hai người đã tăng lên một cách nhanh chóng.
Linh đan cấp hai, cấp ba đều là một lần thành công, linh đan cấp bốn sau khi nổ lò một lần cũng thành công.
Tâm trạng của Hồ Phong theo đó cũng trở nên có chút hưng phấn, không còn than thở nói mấy câu bực bội nữa mà dốc hết tâm sức vào trong.
Cứ như vậy một vài tiếng đồng hồ nữa trôi qua.
Sau khi một viên linh đan cấp chín ra lò, cảm nhận của Hồ Phong khá phức tạp.
Ngón tay ông ta không kìm được run rẩy, trong lòng không kìm nén được sự kích động và vui sướng.
Ông ta đã quên mất bao nhiêu năm bản thân không luyện chế ra linh đan này, mặc dù mượn tay của Tân Trạm, nhưng kinh nghiệm và thần thức sử dụng đều là của ông ta.
Điều này khiến Hồ Phong cảm thấy không khác mấy so với ông ta tự mình luyện đan.
Mặc dù chưa phải tiên đan nhưng cách tiên đan đã không xa.
Điều này có nghĩa là ý tưởng của Tân Trạm đã thành công.
Từ lúc ban đầu ông ta không tín nhiệm, cho rằng tuyệt đối không có khả năng thành công cho đến việc Tân Trạm cưỡng ép ông ta luyện cùng, hiện tại chỉ cách thành công một bước nữa.
Cái này khiến Hồ Phong vô cùng bái phục Tân Trạm.
Ông ta mặc dù mượn tay Tân Trạm nhưng lại tìm được cảm giác vui vẻ khi luyện chế đan dược.
Loại cảm giác mất đi rồi có lại này khiến ông ta suýt nữa rơi nước mắt.
Hít một hơi thật sâu, lần này Hồ Phong còn khẩn trương hơn so với Tân Trạm, ông ta vô cùng nóng lòng muốn luyện chế ra tiên đan.