______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Tư Đồ Dật mím môi, mặt dày đi theo, còn khuôn mặt Nhược Nhiên thì bình tĩnh và lạnh lùng.
Hắn cười một cái, đi tới trước mặt Nhược Nhiên, thử dò xét: "Đó là bạn trai cũ của chị sao?"
"Liên quan tới cậu à?" Đột nhiên bước chân của cô ngừng lại, xoay người nhìn Tư Đồ Dật đang bám lấy mình, giọng nói lạnh lùng.
Tâm tình hiện giờ của cô không tốt, rất không tốt!
Cho nên, cô không muốn nói chuyện này, mà muốn yên tĩnh, cái tên Tư Đồ Dật này cứ không ngừng nói linh tinh bên tai làm cô nóng lên, rốt cuộc Nhược Nhiên đã tức giận.
"Em giúp chị mà, sao chị lại hung dữ với em như vậy?" Tư Đồ Dật khoa trương lùi một bước, trong đôi mắt Light Blue chứa đầy ý cười.
"Đừng đi theo tôi nữa!" Ánh mắt Nhược Nhiên lạnh lùng lườm Tư Đồ Dật, sau đó xoay người rời đi.
Tư Đồ Dật không đi theo nữa, tay đút túi quần, hắn nhìn bóng dáng rời đi của Nhược Nhiên, bĩu môi: "Con mèo nhỏ nổi giận rồi!!!"
Vừa nói, đôi mắt tràn ra đầy màu sắc nhìn bóng lưng của Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên đi rất vội vàng, sau khi đi được một đoạn xa thì cô quay liếc mắt lại, nhận ra Tư Đồ Dật không còn đi theo mình nữa.
Lúc này lòng cô mới hơi yên tâm, thả chậm bước đi lại, cứ đi mãi mà chẳng có mục đích.
Cô không biết tại sao Bạch Hạo Minh lại tới nhà hàng cay Tứ Xuyên kia.
Cô chợt nhớ ra rằng, ngày trước Bạch Hạo Minh chưa bao giờ ăn cay, vì cô thích nên anh mới ăn cay, sau đó anh cũng thích ăn những món cay.
Cô ghét ăn cá nhất, nên những buổi hẹn hò Bạch Hạo Minh cũng chẳng động vào cá nữa.
Thật ra thì, Bạch Hạo Minh rất tốt với cô, nhưng đã không thể quay về như trước được rồi, thế nên cô buông tay và hy vọng anh cũng buông tay.
Nhưng sự thật lại không được như vậy!
Tư từ bước đi, đột nhiên điện thoại trong túi kêu lên làm ngắt dòng suy nghĩ của Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên luống cuống lấy điện thoại ra khỏi túi xách của mình, khi nhìn số điện thoại trên màn hình thì mày chau càng chặt hơn.
Là Tư Đồ Hiên Nhiên!
Cô chần chờ một lát, nhẹ nhàng chuyển tay đặt điện thoại sang tai bên trái.
Từ trong điện thoại lập tức truyền tới giọng nói trầm ổn tỉnh táo của Tư Đồ Hiên Nhiên: "Trầm Nhược Nhiên!"