______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Gật đầu, sắc mặt Nhược Nhiên không chút thay đổi.
"À... Tiểu Ái gọi điện cho em sao?" Bạch Hạo Minh nhẹ nhàng hỏi.
Nhược Nhiên chợt nhớ tới, sau đó ngẩng đầu, gật đầu rồi chẳng không nói gì.
Thấy Nhược Nhiên gật đầu, Bạch Hạo Minh cuống quít giải thích: "Nhược Nhiên, em đừng để trong lòng, cô ấy nói nhảm thôi, em đừng giận..."
"Tôi không giận... " Nhược Nhiên lạnh nhạt chặn ngang lời nói của Bạch Hạo Minh...." Huống chi, cô ấy nói rất đúng, tôi cảm thấy chúng ta không gặp nhau nữa thì tốt hơn."
Nói xong, Nhược Nhiên tránh người, định đi ra phòng ăn.
"Nhược Nhiên!" Bạch Hạo Minh tiến lên một bước, lại chặn Nhược Nhiên lần nữa.
"Nhược Nhiên, sao em càng ngày càng... lạnh lùng vậy!" Anh nói rất nhỏ, khuôn mặt đẹp trai khó nén nổi đau thương.
Nhược Nhiên nhẹ nhàng ngẩng đầu, nhìn Bạch Hạo Minh, sau đó lại cúi đầu nói: "Chúng ta... đã không còn giống như trước, sau này, làm người xa lạ thì tốt hơn!"
Ánh mắt cô bình tĩnh nhìn thẳng Bạch Hạo Minh và nhẹ nhàng nói.
"Nhược Nhiên!" Bạch Hạo Minh gọi nhẹ một tiếng, nhưng không muốn mở đường.
"Bạch Hạo Minh, anh lý trí một chút đi được chứ!" Nhìn anh cố chấp ngăn cản mình, Nhược Nhiên chau mày, bất mãn thấp giọng nói.
"Nhược Nhiên!" Giọng nói xấu của Tư Đồ Dật vang lên, thân thiết gọi Nhược Nhiên.
Hắn đi tới chỗ cô, rồi kéo cánh tay Nhược Nhiên đến gần mình.
Nhược Nhiên ngẩng đầu, cảm kích nhìn Tư Đồ Dật.
Thấy một người đàn ông xa lạ lại thân mật với cô, khuôn mặt điển trai của Bạch Hạo Minh hiện lên vẻ khó hiểu, còn có cả thương tâm.
"Nhược Nhiên..." Bạch Hạo Minh cúi đầu hét lớn, sao bên cạnh cô lại có người đàn ông khác. Chẳng lẽ cô lại có người tình bên ngoài.
Nhược Nhiên khẽ quay đầu, không muốn nhìn Bạch Hạo Minh.
Tư Đồ Dật thấy Nhược Nhiên như vậy, khẽ chuyển người, chặn ở trước mặt Nhược Nhiên, trên khuôn mặt mang theo nụ cười xấu xa.
Hắn bất cần đời nhìn Bạch Hạo Minh.
Hai người đàn ông lẳng lặng đứng đó, rốt cục Bạch Hạo Minh khẽ quay người, đi vào toilet nam.
Biết anh rời đi, Nhược Nhiên xoay người, đi ra chỗ ngồi cũ cầm túi, rồi rời khỏi nhà hàng.