"Anh hiểu rồi." Vẻ mặt Hàn Tam Thiên ủ ê

nói.

Anh biết trong chuyện này nhất định có Tưởng Lam giở trò, nhưng mà Tô Nghênh Hạ đã nhắc đến thì anh sẽ không từ chối, chịu khổ trong nhà họ Tô đã ba năm, chuyện nhỏ này đã là gì với anh cơ chứ?

Chỉ cần Tô Nghênh Hạ sống tốt thì Hàn Tam Thiên sẵn lòng trả giá bằng tất cả mọi thứ.

"Có thể đồng ý với anh một việc không?" Hàn Tam Thiên nói.

"Anh yên tâm, bác Hà vẫn sẽ tiếp tục làm việc ở đây, em sẽ không đuổi dì đi." Tô Nghênh Hạ nói.

"Ù."

Hôm nay tâm trạng Tương Lam rất tốt, mặc dù ngoài trời âm u cũng khiến cho bà cảm thấy cả người đều ấm áp, nghĩ đến việc biệt thự sẽ nhanh chóng trở thành biệt thự của Tô Nghênh Hạ, mà bà cũng không cần phải lo lắng bị Hàn Tam Thiên đuổi ra khỏi biệt thự nữa, thì cảm thấy vô cùng vui vẻ.

"Hôm nay bà sao thế, cứ lén lút cười gì mãi?" Tô Quốc Diệu hỏi Tưởng Lam.

Loading... "Căn biệt thự này sẽ nhanh chóng thành của con gái ông rồi, tôi có thể không vui được sao?" Tưởng Lam hỏi.

"Sao lại thế?" Tô Quốc Diệu nghi ngờ nhìn Tưởng Lam.

"Cái tên vô dụng Hàn Tam Thiên này lại đến Kim Kiều Thành, hơn nữa còn bị Nghênh Hạ phát hiện được. Hiện giờ Nghênh Hạ đã yêu cầu nó sang tên biệt thự cho Nghênh Hạ, nó dám không đồng

ý ư? Cái tên vô dụng như thế ấy mà, chỉ có thể sống cuộc sống ăn nhờ ở đậu mà thôi, xem sau này nó còn dám lớn tiếng với tôi không." Tưởng Lam đắc ý nói.

Tô Quốc Diệu nhíu mày, con người Hàn Tam Thiên này cho ông cảm giác càng ngày càng không đơn giản, nhìn bề ngoài thì lấy được biệt thự là việc tốt, nhưng trong lòng Tô Quốc Diệu lại có chút thấp thom.

"Bà lại muốn bắt chúng nó ly hôn đấy à?" Tô Quốc Diệu nói.

"Còn cần tôi phải bắt ép nữa sao? Đợi

Nghênh Hạ nghĩ kĩ rồi thì sẽ tự động lấy hôn với nó thôi, đàn ông mà tòm tem bên ngoài thì chỉ có vô số lần hoặc không lần nào mà thôi. Nếu nó đã làm chuyện như thế rồi thì chính là không chung thủy với Nghênh Hạ, phụ nữ bọn tôi không phải kẻ ngốc, sớm hay muộn thì cũng sẽ đá nó đi thôi." Tưởng Lam nói.

Tô Quốc Diệu thở dài, tuy ông cảm thấy làm thế cũng chẳng hay ho gì. Nhưng nếu mà lại phản bác lại Tưởng Lam thì người phụ nữ này sẽ lại giở giọng với ông, lại chòng thêm rắc rối vô thân nên cũng chẳng nói gì nữa.

Nhưng mà Tô Quốc Diệu có hơi nghi ngờ chuyện Hàn Tam Thiên đi Kim Kiều Thành, nếu anh mà muốn đi chơi bời phụ nữ thì sao lại đi đến chỗ Kim Kiều Thành cơ chứ?

Tùy tiện mua một cái biệt thự, rồi lại trang trí một căn nhà chuyên dùng, nhà vàng cất người đẹp" đối với anh mà nói hẳn nhiên cũng là một chuyện rất đơn giản.

(giai thoại của Hán Vũ Đế và phế hậu Trần Hoàng hậu)

Dùng lập trường của đàn ông để phỏng

đoán về đàn ông thì suy nghĩ sẽ rõ ràng hơn, chỉ tiếc là trừ Tô Quốc Diệu ra, Tưởng Lam và Tô Nghênh Hạ lại không nghĩ như vậy.

Lúc mà Hàn Tam Thiên cùng Tô Nghênh Hạ đi làm thủ tục sang tên biệt thự thì cùng lúc ở Yên Kinh còn xảy ra một việc

nữa.

Nhà giam Tân Thành, nhà giam nổi tiếng nhất Trung Quốc, cũng là nhà giam có tên đầu tiên, cho dù là phạm nhân giam ở đó hay là sự trông coi nghiêm cẩn thì đều đứng đầu ở Trung Quốc.

Một chiếc Rolls-Royce phiên bản giới hạn dừng ngay trước cửa nhà tù Tần Thành, một quý phu nhân bước xuống.

Tuy là đã đến tuổi hoa tàn ít bướm rồi nhưng khí chất uy nghiêm của bà vẫn cực kỳ mạnh mẽ, người nào mà không quen chỉ cần đến gần một chút là sẽ bị sự uy nghiệm này dọa sợ.

Nam Cung Thiên Thu, từ sau khi Hàn Thành của Hàn Gia bệnh nặng nhập viện, toàn bộ là do một mình bà cụ này chống đỡ cả Hàn Gia.

Cũng là bà lúc trước ra lệnh một câu đã đuổi Hàn Tam Thiên ra khỏi Hàn Gia, ở rể

nhà họ Tô, hơn nữa còn khiến cho Hàn Tam Thiên cả đời cũng không thể để lộ thân phận thật sự của mình.

Sở dĩ bà làm như vậy, tất cả cũng là vì cháu trai cả của mình, Hàn Quân.

Trong mắt Nam Cung Thiên Thu, nhà họ Hàn chỉ có một cháu trai duy nhất, chính là Hàn Quân, bởi vì bà không thể chấp nhận việc một tên vô dụng lại sống dưới danh nghĩa nhà họ Hàn được.

Hôm nay Nam Cung Thiên Thu tới nhà giam Tần Thành, cũng là để thăm cháu trai cả bảo bối của mình.

Đây là nơi mỗi tháng bà sẽ tới một lần, cho dù trời có sụp xuống thì cũng không thể ngăn được bà tới thăm Hàn Quân.

Người quản ngục của nhà giam Tần Thành vừa nhìn thấy Nam Cung Thiên Thu đã lễ phép chào đón: "Lão phu nhân, Hàn Quân đang đợi bà ạ."

Nam Cung Thiên Thu gật đầu, không nói gì cứ thế đi vào trong nhà giam Tần

Thành.

Trong phòng thăm tù, Nam Cung Thiên Thu thấy được vết thương đầy mặt của Hàn Quân. Nhìn thấy là bà lại thấy đau lòng không sao thở nổi.

Vì lúc trước Hàn Quân đắc tội quá nhiều người ở Yên Kinh nên sau khi gã bị tống cổ vào tù thì bị trả thù không ít, bị đánh cũng là chuyện thường.

Tuy rằng bà đã cố gắng mua chuộc một số nhân viên liên quan nhưng mà vẫn không thể ngăn được chuyện này xảy ra, Dù sao Hàn Gia cũng chưa phải là một

gia tộc lớn duy nhất, mà Yên Kinh cũng không phải là do Hàn Gia thâu tóm hết.

"Bà nội, đến khi nào thì bà mới có thể cứu con ra ngoài, con chẳng muốn sống thêm một ngày nào ở chỗ quái quỷ này nữa." Hàn Quân nói.

Nam Cung Thiên Thu thở dài một hơi, nếu chuyện mà Hàn Quân làm ra không quá nghiêm trọng, nếu không bị bắt vào nhà giam Tân Thành, thì bà có rất nhiều cách cứu Hàn Quân. Nhưng ở đây, cho dù có là Hàn Gia thì cũng không làm gì được. Quyền hạn mà bà có thể làm được cũng chỉ có chút chuyến đi thăm tù mà thôi.

|

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play