Hoa Y nâng tay gõ cửa, là tiếng của dép lê, không bao lâu cửa mở ra, hắn đứng tựa ở cửa áo phông, quần đùi trông vô cùng tuỳ ý, hình như đang sáng tác trên tay còn cầm bút và khuông nhạc.

Thấy là cô mặt hắn đen lại định đóng cửa, Hoa Y nhanh hơn đè chân ở cánh cửa lách người vào.

Khải Trạch mặt đen sì, hết sức cáu giận: "Đi ra, ai cho cô vào"

Hoa Y híp mắt kéo tay hắn đè hắn lên trên cửa, Khải Trạch trợn mắt nâng tay định đẩy cô, cô thuận thế bắt được tay hắn, nắm chặt trong tay, thấy cổ tay hắn vì dùng lực nổi cả gân xanh.

Khải Trạch trợn mắt thế mà hắn không rút ra được, lực đạo phải lớn như thế nào mà một người đàn ông như hắn cũng không rút ra được.

Trong lúc hắn còn đang ngỡ ngàng Hoa Y liền hạ miệng hôn lên, đầu lưỡi vươn ra khẽ liếm môi hắn rất nhanh lùi ra sau cũng buông hắn ra.

Cô đây là sợ hắn bốc hoả muốn chém cô nha, nhưng hành động hôm nay của hắn khiến cô rất bực, bỏ bữa sáng chỉ vì chống đối cô

Khải Trạch phản ứng kịp khó tin nhìn cô, mu bàn tay đưa lên miệng không ngừng lau đi.

Hoa Y nâng mắt nhìn thẳng hắn: "Đúng vậy, em có ý nghĩ xấu với anh, em còn càng muốn làm nhiều hơn thế cơ, ngay bây giờ em còn muốn đè anh lên trên chiếc giường kia, thượng anh đến gào khóc tên em"

Cô chỉ vào trên giường hùng hổn tuyên bố Khải  Trạch đứng đó cũng dại ra, ánh mắt không thể tin được nhìn cô.

"Cho nên ngày mai nhớ ăn bữa sáng, anh không ăn một lần em liền hôn anh một lần, ghét em nhưng không cho phép ngược đãi bản thân hiểu chưa"

Nói xong cô mở cửa bước ra, tiếng đóng cửa cũng thật mạnh hùng hồn bước về phòng.

Sau khi cô đi giấy trong tay hắn sớm đã nhăn nhúm, bút rơi trên mặt đất, mà khuôn mặt hắn không hiểu vì sao lại đỏ lên, trong đôi mắt xuất hiện thêm thật nhiều thứ, đống suy nghĩ loạn thất bát tao quay mòng trong đầu hắn.

Hoa Y làm xong việc xấu tâm trí thể xác đều khoan khoái, đi tắm rồi ngủ một giấc thật sâu.

————————————

Sáng ngày hôm sau, trên phim trường.

Hoa Y theo thói quen lấy ra Ipad, Khải Trạch từ trên lầu đi xuống, mái tóc rối bù, đôi mắt thâm đen hẳn là hôm qua ngủ không ngon giấc, hắn liếc đến bữa sáng ở trên bàn mím môi thật chặt, hắn bước nhanh đến, dùng phương thức thô bạo nhất ném cái túi vào trong thùng rác, giống như nhìn thấy kẻ địch của mình, làm xong liền quay người đi ra cửa.

Đào Ngột vừa hí hửng đem bữa sáng lại đây liền hết hồn, ipad của chị Hoa Y đang nằm trên sàn nhà, vỡ nát...

Cô ngó quanh ngó quất sợ hãi không biết ai gây ra, cũng sợ chị giận mắt còn hơi đỏ lên.

Hoa Y cả ngày trừ lúc vào vai ra thì cả ngày đều sắc mặt tối đen.

Lương Vĩ Thành cũng rất thức thời nhìn thấy sắc mặt đen như đít nồi của cô cũng không ngu gì mà chọc vào.

Cảnh cuối đóng máy, Hoa Y nhanh chóng đi về, đến Đào Ngột ngồi bên cô cứ nơm nớp lo sợ, thật nhanh đưa cô về nhà rồi chạy trối chết, cô bé cứ nghĩ cô giận vụ ipad bị người đánh hỏng.

Hoa Y vừa vào nhà liền nhanh chóng bước lên trên lầu, đứng trước cửa phòng hắn vặn tay nắm cửa, cửa kéo không ra, là bị khoá từ bên trong.

Khải Trạch ở bên trong nghe được tiếng động bên ngoài thầm kéo lên khoé môi, hắn khoá cửa từ bên trong để xem lần này cô làm gì được hắn.

Rất yên tâm hắn còn vừa ngân nga gia điệu, ngón tay tinh xảo như đang dạo chơi trên phím đàn.

Chợt hương thơm thanh mát từ đằng sau ập đến, sau gáy hơi ngưa ngứa, Khải Trạch mắt mở to vội quay đầu, ngay lúc đó môi bị áp lên, không giống như lần trước, xúc cảm mềm mại rõ ràng hơn, đầu lưỡi cô vươn vào trong đảo khắp khoang miệng hắn cuối cùng còn cắn nhẹ lên môi hắn giống như trừng phạt.

Khải Trạch ngừng cả hô hấp, rất lâu sau mới phản ứng lại, hắn vội vàng đứng lên, động tác quá mạnh khiến chiếc ghế đổ ra đằng sau.

"Cô vào đây bằng cách nào? Ai cho cô hôn tôi!"

Hoa Y khoanh tay đặt trước ngực: "Trèo ban công vào, đã nói rằng anh không ăn sáng một lần em liền hôn anh một lần, anh coi lời em như gió thoảng mây bay?"

Khải Trạch giận tím mặt, nào có người da mặt dày như thế hắn chán ghét cô, cô lại càng đến gần hắn, thậm chí gần đây lại càng không đúng, giống như biến thành người khác, rõ ràng ngày xưa hắn biểu hiện ra mặt cô sẽ sợ hãi nhưng từ khi hắn trở lại cô liền không giống cô của ban đầu.

Việc này làm hắn vô cùng bối rối, hắn không biết phải xử lý tình huống này ra sao nữa.

"Tại sao tôi phải nghe lời cô? Cô là gì của tôi"

Hoa Y biết hắn đang ngang với cô, cô lại càng muốn ngang hơn.

"Là người muốn tước đi trinh tiết của anh, hiện tại là người thích anh, mai sau là vợ anh, anh mà không ăn sáng nữa thì không chỉ có hôn đâu, đây không phải thương lượng mà là đe doạ"

Cô gằn giọng, lườm hắn, tự mình di chuyển qua ban công trèo về phòng mình.

Khải Trạch ngơ ngẩn đứng đó nhìn một loạt động tác lưu loát nhanh nhẹn, ánh mắt thất thần.

Trong cuộc đời hắn...lần đầu gặp chuyện như vậy...cũng lần đầu gặp người như vậy, cường hôn hắn 2 lần, lại còn muốn thượng hắn???

Nhưng mà...điều kỳ lạ hơn là hắn lại không ghét cô, chí ít là không ghét cô như hắn tưởng, khi cô hôn hắn lại không có cảm giác ghê tởm, tức giận đến muốn giết người.

Trước kia cũng đã từng có người tiếp cận hắn, nhưng chỉ nắm tay hắn đã rất phản cảm, bản thân vô cùng khó chịu, nhưng sao sang đến cô lại không giống?

Hoa Y cũng không biết sự rối rắm, suy nghĩ miên man của Khải Trạch lúc này, cô lên mạng bực bội đặt mua ipad mới, nghĩ nghĩ lại xúc cảm trên môi mới giảm bớt cục tức trong lòng cô.

————————————

Ngày đóng máy bộ phim <Trang Khánh Đế bí sử> cả đoàn làm phim mở tiệc liên hoan, ngoài những diễn viên trong bộ phim ra còn có vài nhà tài trợ chính.

Đạo diễn Viêm cười cười nâng ly: "Chúng ta cùng chúc bộ phim quét sạch giải thưởng phim truyền hình, và chúc các diễn viên trong bộ phim dinh được vài chiếc cúp trong sự nghiệp của mình nào"

Có vẻ mọi người đều ngơ ngẩn, lần đầu tiền thấy đạo diễn Viêm của chúng ta nở nụ cười, trong suốt quá trình quay ông đều vô cùng nghiêm khắc, sắc mặt chỉ có bình thường và cáu giận chứ nào có tươi tỉnh như bây giờ.

Lương Vĩ Thành cũng cười cười nâng cốc, mắt phượng đào hoa nheo lại cố tình hướng Hoa Y.

"Chúc phim của chúng ta sớm bạo, diễn viên trong phim bạo của bạo"

Mọi người đều nâng ly, cùng vài câu chúc tụng.

Một lúc sau Lục Cảnh Ngôn bước vào, áo sơ mi đen, quần âu xanh than, áo ngoài vắt trên tay áo hẳn vừa mới từ công ty rẽ qua.

Lục Cẩn Ngôn ngồi xuống vị trí bên cạnh Hoa Y, Lương Vĩ Thành lúc trước cũng nhân lúc nói chuyện, đổi chỗ qua ngồi cạnh cô.

Đạo diễn Viêm híp híp mắt, giống như một lão phật gia đang ngồi xem kịch.

Còn không ít diễn viên nữ vui vẻ tiếp lời Lục Cảnh Ngôn vừa tới.

Hoa Y nâng mắt nhìn sang phía đối diện cô, nữ chủ Triệu Tư Thuần đầu hơi cúi xuống, siết chặt ly trong tay.

Một lúc sau cô ta ngẩng đầu, ánh mắt sáng rõ, giống như mọi chuyện sáng tỏ nhìn thẳng vào cô.

[Hệ thống bên đó phát hiện ra tôi]

6996 đột ngột tròi lên thông báo, nhìn sắc mặt của nữ chủ cô cũng hiểu rõ, đặt xuống ly rượu, hướng đi về phía WC.

Cô vừa đi liền kéo theo 3 người, đạo diễn Viêm cười cười đúng là chuyện của người trẻ tuổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play