Trans: Thuỷ Tích
Sơ Lam Phong cầm tài liệu trong tay, giống như đúc Lý Tân Hạo đã nói lúc tới phỏng vấn, thậm chí từ trong miệng Hàn Đông Lỗi cũng là như vậy. Sơ Lam Phong không nghi ngờ tính chân thật của tài liệu này.
Nhưng anh tuyệt đối không tin một sinh viên tốt nghiệp khoa văn học của đại học Hạ Giang lại có kiến thức y học chuyên nghiệp đến vậy. Tuy Sơ Lam Phong học tài chính, là người ngoài nghề, cũng có thể nhìn ra động tác cứu người của Lý Tân Hạo lúc sáng là chuyên nghiệp tới mức độ nào.
Người này nếu nói tốt nghiệp Học viện y học e là cũng không ai sẽ nghi ngờ.
"Cậu thấy thế nào?" Sơ Lam Phong đặt tài liệu xuống hỏi Chương Lạc.
Biết bảy thứ tiếng lại hiểu về y khoa, cả người cậu đều lộ ra hơi thở bí ẩn.
"Tôi còn nhớ rõ lúc cậu ấy tới phỏng vấn có nói một câu, nói bàn tay mình thích hợp cầm dao. Khi ấy, tôi cho rằng cậu ấy chỉ nói đùa thôi nhưng đến sáng nay nhìn cậu ấy cứu người, tôi gần như đã tin tưởng cậu ấy là một bác sĩ chuyên nghiệp rồi." Chương Lạc đáp, "Vừa rồi, từ phòng đi ra tôi có gặp cậu ấy. Tôi đã hỏi một ít vấn đề riêng tư."
"Ồ? Vấn đề gì?" Sơ Lam Phong ngồi trên ghế, hai chân bắt chéo nhau, giữa ngón tay kẹp một điếu thuốc, hơi thở lạnh lẽo mang theo lười biếng rất là gợi cảm.
Anh vốn chính là một người đàn ông rất có sức hấp dẫn.
"Tôi hỏi cậu ấy, trước đây là bạn trai của cậu Hàn thì vì sao lại đột nhiên nói... Đột nhiên nói thích BOSS." Chương Lạc biết, tự tiện hỏi chuyện riêng của BOSS là vượt cấp nhưng là một trợ lý xứng chức, anh ta biết BOSS vô cùng có hứng thú với cậu thanh niên kia.
Cả thủ đô có rất nhiều người thích BOSS cũng chưa thấy anh hứng thú với ai như vậy cả. Cho nên Chương Lạc biết, BOSS đối đãi khác biệt với cậu thanh niên này, nhưng tiếc là đối phương từng là người của Hàn Đông Lỗi.
Thân phận như thế khá là lúng túng.
Ồ?
Trong mắt Sơ Lam Phong đột nhiên hiện lên tia âm u, cũng không thể hiện ra ngoài mà chỉ bình tĩnh hỏi: "Vậy cậu ấy nói thế nào?"
"Cậu ấy nói trước khi gặp được anh, cậu ấy là fan cuồng của anh. Sau khi gặp thì đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. Cho nên, tôi đoán có khi nào sau khi gặp được BOSS, cậu ấy đã đá cậu Hàn luôn không?" Chương Lạc mạnh dạn phán đoán.
Khóe miệng Sơ Lam Phong lộ ra ý cười, sắc mặt vô cùng sung sướng nhưng vẫn lạnh lùng nói: "Cậu đừng để Đông Lỗi nghe thấy lời này."
Tuy, Sơ Lam Phong đầy ắp tự tin. "Nhưng mà Chương Lạc, cậu cũng tin lời nói dỗ con nít này sao?"
"Ý của anh là?"
"Cậu ấy nói yêu tôi ngay khi gặp tôi ở đám cưới của Lý Tân Long và Vân Phỉ, bây giờ đã qua hơn một năm rồi, vì sao lúc này mới đến tìm tôi?" Cậu thanh niên đó nói thì có vẻ rất êm tai nhưng đều là lời nói dối. Nhưng nghe được lời thổ lộ ngon ngọt thế này cũng không tồi.
Có rất nhiều người yêu thầm Sơ Lam Phong, nhưng yêu từ cái nhìn đầu tiên lại là lần đầu nghe thấy.
"Cậu đi nghỉ đi." Tầm mắt của Sơ Lam Phong lại dừng trên tài liệu về Lý Tân Hạo. Tiếp đó, tay anh đặt lên tên cậu vuốt ve vài cái, tàn thuốc giữa kẽ ngón tay rơi xuống trên tên của Lý Tân Hạo.
Ánh mắt Sơ Lam Phong rất sâu, sâu không thấy đáy. Từ trước đến nay, anh vốn là người tùy ý, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, không thể phủ nhận, cậu thanh niên đó mang tới hứng thú cho anh.
Fan cuồng?
Cậu ấy thích mình?
Toàn bộ chỉ là cái cớ. Cũng không biết đối phương thuận miệng nói dối như vậy là vì cái gì.
Anh động bàn tay, dí điếu thuốc lên cái tên Lý Tân Hạo khiến trang giấy nơi bị ấn lên cháy xém. Sau đó ném điếu thuốc vào gạt tàn.
Lý Tân Hạo đang tắm rửa, trong lúc tắm cậu mang laptop vào trong phòng tắm, vừa ngâm mình vừa dạo mục y học trên diễn đàn giáo dục.
Phát hiện trên mục y học có rất nhiều vấn đề khác nhau. Thậm chí còn hỏi cả chuyện cảm lạnh, trĩ sang, quan hệ trai gái nữa.
Lý Tân Hạo thấy rất thú vị. Mọi người hiện giờ đều rất lười, mà mục y học là con đường tắt cho nên mọi người lười vì vấn đề nhỏ mà phải chạy tới bệnh viện.
Nhưng có người hỏi sẽ có người trả lời. Nhất là chủ đề quan hệ trai gái.
Chẳng hạn có người hỏi: "Trong lúc quan hệ, một buổi tối mấy lần hoặc là một tháng mấy lần thì là bình thường. Lại hoặc là có người hỏi: một nửa kia ham muốn rất nhiều thì có tốt không?"
Đề tài này mang tới hỏi trong mục y học thật sự rất xem thường y học. Nhưng đây lại là vấn đề phát triển cơ bản nhất của nhân loại.
Một buổi tối, làm mấy lần mới bình thường?
Lý Tân Hạo thầm nghĩ, đối với Sơ Lam Phong mà nói, không có giới hạn một buổi tối mấy lần, anh phải làm tới khi tận hứng mới thôi. Cho nên ngày hôm sau, bản thân mình chắc chắn là đau lưng mỏi gối tê tay rất khó xuống giường.
Lý Tân Hạo vừa nghĩ như vậy cảm thấy cổ họng hơi khô. Người đàn ông có vóc dáng cao lớn, nóng bỏng, giọng nói trầm thấp, không một cái nào là không khiến cơ thể cậu không bốc cháy lên cả.
Tưởng tượng vào giờ phút này, người đàn ông cậu yêu đang ở ngay tầng mười tám. Nghĩ tới ở đời kia, có bao nhiêu ban đêm, làm tình tới sung sướng tràn trề, Lý Tân Hạo mới đau đớn phát hiện mình cứng rồi.
Lý Tân Hạo rất muốn khóc.
Lúc tắm rửa lại cứng, hiện giờ chỉ có một mình mình, biện pháp duy nhất là tự mình giải quyết. Nhưng ở đời kia, làm sao mà cậu cần phải tự mình ra tay giải quyết cơ chứ? Từ lúc cơ thể cậu còn chưa dậy thì đã bị Sơ Lam Phong dạy dỗ, Sơ Lam Phong hiểu biết cơ thể cậu còn hơn bản thân cậu nữa.
Những nơi cậu nhạy cảm nhất, những lúc cậu động tình nhất, lúc cậu ham muốn nhất, chỉ cần một ánh mắt, một động tác là Sơ Lam Phong đã hiểu ngay.
Tại sao cậu cần phải tự mình giải quyết chứ?
Lý Tân Hạo vô cùng đau đớn nghĩ.
Lý Tân Hạo đau đớn sẽ rất tùy hứng, cho nên cậu lấy điện thoại oán giận ấn vào dãy số của Sơ Lam Phong.
Lúc này, Sơ Lam Phong mới vừa tắm xong, vừa cầm ly rượu vang trò chuyện với người bạn ở nước ngoài, vừa xử lý bưu kiện tập đoàn Hoàng Phong gửi tới. Nhận được điện thoại của Lý Tân Hạo chỉ là chuyện không ngờ tới. Nhưng nghe thấy tiếng điện thoại vang lên, lại nhìn dãy số xuất hiện trên màn hình, đôi mắt anh lập tức sáng lên, trong lòng không kiềm được mà trào dâng vui sướng khiến cả trái tim anh đều cảm thấy không thể tiếp thu được.
"Xin chào, tôi là Sơ Lam Phong, cho hỏi ai vậy?" Vẫn là giọng nói trầm thấp lại lạnh lùng trước sau như một.
Lý Tân Hạo cười khẽ: "Sơ Lam Phong, anh giả vờ tiếp đi."
Sơ Lam Phong nhướng mày, anh trước nay đều ngồi trên cao, trừ mấy người bạn từ nhỏ thì chưa từng có người nào dám dùng giọng điệu trêu đùa như vậy nói chuyện với anh cả. Anh đột nhiên cảm thấy rất thú vị cũng phát ra tiếng cười trầm lắng: "Vậy cậu có muốn giả vờ không? Cậu Lý?"
"Em đang theo đuổi anh... Ưm." Lý Tân Hạo đột nhiên phát ra một tiếng rên khẽ. Vừa nghe thấy giọng của Sơ Lam Phong, tiềm thức trong cơ thể cậu phản ứng quá mức trực tiếp.
Mà âm thanh này khiến cho trong mắt Sơ Lam Phong lộ ra ánh sáng nguy hiểm. "Cậu đang làm gì?" Giọng nói bất giác trầm xuống hơn. Âm điệu tán tỉnh, tiếng hít thở khàn khàn, có gặp quỷ Sơ Lam Phong mới không biết cậu đang làm gì.
"Em vừa nghĩ tới anh, vừa làm chuyện khiến mình thật là thoải mái, anh muốn biết không?" Lý Tân Hạo hỏi.
Trái tim Sơ Lam Phong đập mạnh một cái.
"Sơ Lam Phong, em biết anh không ghét đồng tính, có muốn tới lầu mười sáu lên giường với em không?" Lý Tân Hạo trực tiếp mời gọi. Cậu mới không thèm quan tâm Sơ Lam Phong nghĩ thế nào về mình.
Cơ thể đã trống vắng quá lâu, cậu vô cùng rõ ràng cơ thể mình có bao nhiêu khát vọng sự vuốt ve và đụng chạm từ người đàn ông này.
Chỉ cần nghĩ tới sự chiếm giữ và tấn công từ Sơ Lam Phong, cơ thể cậu đã nóng tới nỗi không chịu được nữa.
Bàn tay đang đặt trên bàn phím của Sơ Lam Phong không thể gõ ra một từ trọn vẹn, câu hỏi từ bạn tốt trong khung trò chuyện bị anh dứt khoát bỏ qua. Anh lập tức đóng máy lại, đẩy sang một bên.
Gương mặt xinh đẹp, khí chất mê người của thanh niên không ngừng hiện lên trong đầu anh.
Hô hấp hơi dồn dập, đặt người bí ẩn như vậy dưới cơ thể chiếm lấy, xông vào trong cơ thể cậu thật sự là một chuyện vô cùng sảng khoái.
Sơ Lam Phong trông thì lạnh lùng, nghiêm túc nhưng thật ra ham muốn của anh rất mạnh. Nhưng ánh mắt anh lại rất cao, anh sẽ không vì giải toả mà khiến mình chịu thiệt.
Nhưng kìm nén cũng rất khó chịu.
Chỉ có chính anh biết vào lúc Lý Tân Hạo đến phỏng vấn nghe cậu dùng giọng điệu bình thản nói thích mình, trong lòng anh đã trào dâng tò mò nên anh mới đi vào.
Khi nhìn thấy gương mặt của Lý Tân Hạo, trong lòng anh rung lên, chỉ có mình anh biết được.
"Tới không? Em để anh làm, miễn là anh có thể khiến em được thoải mái thôi." Lý Tân Hạo lại nói. Nói tới lưu manh, Sơ Lam Phong nói nhiều lời lưu manh hơn cho nên Lý Tân Hạo mới không cảm thấy thẹn thùng.
"Đông Lỗi không thể thỏa mãn cậu sao?" Sơ Lam Phong đã đứng lên, trong giọng nói kìm nén ánh lửa. Cậu quyến rũ mình như vậy là vì cái gì?
"Hàn Đông Lỗi?" Lý Tân Hạo khinh thường cười, "Anh ta tính là cái rắm gì? Chỉ có anh mới có thể thỏa mãn được em thôi, anh thấy bản thân không được sao?"
Cơn tức giận vừa mới dâng lên đã dễ dàng bị Lý Tân Hạo xoa dịu, tâm trạng Sơ Lam Phong vô cùng tốt: "Cậu đừng thách thức tôi." Không được? Là một người đàn ông bình thường đều không muốn nhận loại đánh giá này.
"Em chờ anh." Lý Tân Hạo không cho Sơ Lam Phong cơ hội nói chuyện, lập tức cúp máy.
Ông chú nhà cậu không chịu nổi kích thích, lại không chịu nổi sức hấp dẫn của sắc đẹp, càng không chịu nổi người khác nói anh không được.
Shit!
Sơ Lam Phong thề, anh mới không thèm quan tâm Lý Tân Hạo muốn làm gì, bây giờ điều anh muốn làm nhất chính là ngăn chặn cái miệng của cậu lại. Thật sự nói cho cậu biết mình rốt cuộc có được hay không.