Thành phố Lâm Giang.

Màn mưa dày đặc bao phủ lấy căn nhà nọ, căn nhà mà ở trước cửa, có một thanh niên tóc cắt kiểu húi cua đang cúi đầu xem lá thư trong tay.

Người đàn ông kích động đến nghiến răng nghiến lợi, sự phẫn nộ toát ra vô cùng rõ ràng, gương mặt đã đỏ bừng vì tức giận.

"Lâm Trác Úy, lúc anh nhận được lá thư này, chắc anh đã ra tù rồi. Thời gian qua, cảm ơn sự chăm sóc và giúp đỡ tận tình của anh! Tôi đã kết hôn rồi, xin đừng tới tìm tôi nữa, xin anh tha thứ cho tôi! Anh nhất định sẽ tìm được người mới tốt hơn, Lý Tình thân gửi."

Đọc xong lá thư này, Lâm Trác Úy như bị sét đánh giữa trời quang.

Anh không thể tin được!

Anh ngồi tù vì cô ấy hai năm, cuối cùng thì đổi lại được cái gì, đổi lại được một cái nón xanh đội lên trên đầu!

Hai năm trước, Lý Tình vẫn là bạn gái của Lâm Trác Úy.

Cũng vào một đêm mưa to như hôm nay!

Lâm Trác Úy lấy hết số tiền vất vả nửa năm mới dành dụm được của mình để mua cho cô một chiếc smartphone hiệu Apple, sau đó tự mình đưa đến nhà Lý Tình.

Kết quả...

Ngay trong bụi cây ở trước cửa kia, anh nghe thấy tiếng kêu cứu. Lâm Trác Úy vội vội vàng vàng qua đó xem xét, và rồi một cảnh tượng xấu hổ hiện ra, đập vào mắt anh khiến nó trừng lớn đến mức như sắp nứt ra tới nơi.

Một người đàn ông xé rách quần áo của một cô gái, muốn làm điều đồi bại.

Cô gái kia không phải ai khác, chính là bạn gái Lý Tình của anh!

Lâm Trác Úy như hóa điên, xem chiếc iPhone mới mua như cục gạch, đánh tên chết tiệt kia gần chết.

Nhưng không ngờ là...

Tên đồi bại đó lại là người có tiền!

Là con trai của giám đốc trong công ty của Lý Tình - Trương Dương!

Anh ta kiện Lâm Trác Úy tội cố ý gây thương tích.

Lâm Trác Úy nói vì cứu người, nên mình mới ra tay, còn bảo Lý Tình làm chứng giúp mình.

Nhưng bạn gái lại không nói một lời...

Nhân chứng duy nhất của chuyện này lại không mở miệng, cuối cùng Lâm Trác Úy bị xử tội cố ý làm bị thương người khác, bị phán hai năm tù có thời hạn, gia đình còn phải bồi thường hơn trăm triệu tiền thuốc men!

Sau đó Lý Tình nói cho anh biết, nhà Trương Dương rất có thế lực, cô ấy đắc tội không nổi, bị uy hiếp cho nên không dám nói ra chân tướng.

Cô ấy còn nói sẽ chờ Lâm Trác Úy, chờ anh đi ra rồi hai người lập tức kết hôn.

Kết quả...

Sau khi Lâm Trác Úy đau khổ ngồi tù hai năm, người nhà lại nói cho anh biết, Lý Tình sớm đã lập gia đình!

Chú rể không phải ai khác, chính là Trương Dương kia!

Mỉa mai biết chừng nào!

Từ đầu tới đuôi, Lâm Trác Úy chỉ là một thằng ngốc, vì một con khốn mà ngồi tù oan hai năm.

"Đây là ý của Lý Tình?"

Lâm Trác Úy nhìn bố mẹ của Lý Tình, hỏi thăm một câu.

"Đúng! Mày không có bản lĩnh, còn từng ngồi tù... Thế nào? Mày còn trông cậy con gái tao chờ mày hai năm?"

Mẹ của Lý Tình khoanh hai tay trước ngực, chặn ở cửa nhà, sợ anh đi vào, dùng vẻ mặt khinh thường mà nói.

"Tôi hiểu!"

Giờ khắc này, lòng Lâm Trác Úy đã chết hoàn toàn, anh buông xuôi mọi chuyện.

Anh xoay người, ủ rũ cúi đầu rời đi.

"Từ từ!" Bố của Lý Tình đứng phía sau hô lên một câu.

Lâm Trác Úy đứng ở cửa, thản nhiên đáp lại: “Còn có chuyện gì?"

"Lâm Trác Úy! Chuyện này là mày tự ý muốn đánh con rể nhà tao, tụi nó hai lòng cùng ưa, biết không? Mày là bên thứ ba chen chân, trở về rồi không được nói lung tung!"

Lời của bố Lý Tình làm Lâm Trác Úy vô cùng kinh ngạc.

Khó trách Lý Tình đê tiện như vậy!

Gia đình như vậy, có thể dạy ra đứa con gái tốt mới là lạ.

"Ha ha... Cho nên, người nhà họ Lý các người muốn danh dự, còn nhà họ Lâm tôi không biết xấu hổ? Bê bối này đều là tự tôi gây nên, đúng không? Chú Lý!"

Lâm Trác Úy thốt ra lời này, làm cho mặt ông Lý xấu hổ đỏ lên.

Mẹ của Lý Tình đứng bên cạnh lập tức trợn mắt, mắng chửi: “Ai! Lâm Trác Úy! Mày còn lý sự? Lý Tình nhà tao và Trương Dương yêu thương lẫn nhau, ai bảo mày xen vào chuyện của người khác? Con mẹ nó là mày tự mình đa tình, mày có hôm nay là đáng đời! Con rể tao có tiền có thế, mày đi ra ngoài mà dám nói lung tung, bà đây đảm bảo làm cho mày sống không bằng chết!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play