**********
Bạch Như Nguyệt không nói gì thêm, chỉ quay đầu nhìn về phía xa.
Cô im lặng một hồi lâu rồi mới lên tiếng: “Nếu tôi rước họa vào thân, khiến những người đó tập trung sự chú ý vào tôi thì chú nói xem, ai sẽ là người được lợi nhất?”
Long Hưng Điền trầm tư, sau đó đột nhiên như hiểu ra: “Cô vì cậu ta?”
Cô không nói gì, chỉ im lặng như thừa nhận.
“Nhưng thưa cô, cô làm vậy là đối đầu với toàn bộ thiên hạ đấy, có đáng không?”
Bạch Như Nguyệt bật cười. Một nụ cười rạng rỡ, nhưng lại khiến người khác cảm thấy thương xót.
“Nếu tôi làm vậy thì có lẽ cậu ấy sẽ gặp ít rắc rối hơn!”
Long Hưng Điền sững sờ khi nghe cô nói vậy.
Cô tung đòn sát phạt với các gia tộc ở Yến Kinh là vì giúp giảm bớt áp lực cho Mạc Phong, chuyển rắc rối lên người mình.
Thực lực của nhà họ Bạch rất mạnh nhưng làm như vậy dù kẻ địch có trọng thương thì bản thân mình cũng bị thương không nhẹ.
Nếu lúc này bọn họ liên minh áp chế tài với nhà họ Bạch thì kết cục không cần nghĩ cũng biết. Bọn họ sẽ liên thủ phản đối hành vi độc tài kinh tế của nhà họ Bạch.
“Vậy cô Bạch đã nghĩ ra cách đối phó chưa? Một doanh nghiệp phá sản không đáng sợ nhưng nếu các doanh nghiệp cùng liên minh lại thì sẽ rắc rối đấy!”, Long Hưng Điền ngập ngừng nói.
Bạch Như Nguyệt quay người đi ra ngoài.
“Cô đi đâu vậy?”
“Đi gặp những người tới từ Yến Kinh kia!”
“…”
Cô rất thích Mạc Phong, nhưng cũng vì thế mà giấu kỹ tình cảm của mình trong lòng.
Ai cũng biết, câu chuyện giữa cô và Mạc Phong không phải bắt đầu từ năm mười mấy tuổi, cũng không phải là lần gặp nhau trên đỉnh Thần Tiên mà thậm chí còn sớm hơn.
Chính vì Mạc Phong ở trên đỉnh Thần Tiên nên Bạch Như Nguyệt mới lên đó. Mọi thứ tưởng như trùng hợp nhưng thực ra lại là câu chuyện được sắp đặt sẵn bởi một cô gái thông minh. .
Truyện Ngôn TìnhCô sẽ không làm phiền anh, nhưng cố sẽ dùng những năm tháng đẹp nhất của đời mình để bảo vệ anh.
Long Hưng Điền đứng phía sau khẽ thở dài: “Lẽ nào cô Bạch từ nhỏ tới lớn luôn nói đã có người mình thích là thật sao?”
Nhớ lại khi còn rất nhỏ, có một cậu bé viết thư tình cho Bạch Như Nguyệt, sau đó bị cô đánh cho một trận và nói là mình đã có người thích rồi.
Lúc đó cô mới có mười hai tuổi!
Cô tới phòng hôi nghị. Lần này có rất nhiều tập đoàn quan trọng có mặt, ví dụ như Mông Ngưu, Cách Lâm Hào Thái, còn có cả chủ tịch tập đoàn bất động sản Hào Đại. Tất cả bọn họ đều có mặt.
Rầm!
"Rốt cuộc Bạch Như Nguyệt đi đâu?", một người đàn ông trung niên đeo kính quát lên với vẻ nghi ngờ.
Nhân viên lễ tân đứng ngoài cửa không biết giải thích thế nào: “Hiện tại sếp Bạch không có ở công ty, có khả năng phải vài ngày nữa mới về!”
“Cô nói cho tôi biết, mấy ngày nữa cô ta mới về, vậy tại sao lại ra tay với công ty của chúng tôi? Ép giá đất xuống còn một nghìn tệ một mét vuông. Cô có biết như vậy gây ra tổn thất lớn như nào với tập đoàn Hào Đại của chúng tôi không? Mới hai ngày vừa rồi mà đã mất hơn tám chục triệu, các chủ doanh nghiệp khác đều đòi đập nát nơi kinh doanh của chúng tôi kia kìa, kiểu gì cũng phải có một lời giải thích chứ!”
Người lên tiếng chính là Hầu Kim Lâm – giám đốc tập đoàn Hào Đại.
Bạch Như Nguyệt là một cao thủ chơi chứng khoán. Cô vừa bước chân vào thị trường cổ phiếu Yến Kinh đã ngay lập tức khiến cổ phiếu của tập đoàn Hào Đại rớt tám trăm điểm, hơn nữa còn đang tiếp tục rớt.
Điều đó cũng chứng minh một điều, thực lực của nhà họ Bạch đủ để gây ảnh hưởng tới rất nhiều doanh nghiệp, kể cả là các doanh nghiệp đầu tầu của Yến Kinh.
Nhà họ Đinh là một tập đoàn lớn ở Yến Kinh cũng bị Bạch Nhưng Nguyệt gây tổn thất hơn tám chục triệu một cách dễ dàng đó thôi.
Cộp cộp cộp!
Lúc này có tiếng bước chân từ ngoài vọng vào.
“Nghe nói các vị tìm tôi?”
Giọng nói của Bạch Như Nguyệt truyền tới. Lúc này nhân viên lễ tân mới thở phào.
Nếu còn bị đám người này hỏi cung thì thật sự nhân
viên kia không biết giải thích thế nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT