Xem xong pháo hoa Tần Hoài Chu lại dắt Úc Dạ Bạc đến trung tâm thành phố nghe tiếng chuông giao thừa.

Hai người ngồi uống trà trên tầng thượng làm bằng kính cao nhất của khách sạn năm sao giữa trung tâm thành phố, nhìn những quả bóng bay được thả lên trời và tiếng reo hò rộn vang.

Tất cả mọi người đắm mình trong niềm vui hân hoan đón chào năm mới.

Khi tiếng chuông điểm 0 giờ, toàn trường thoáng rơi vào khoảng lặng, giữa không gian tĩnh lặng ấy, Tần Hoài Chu lấy một món quà được đóng gói đẹp mắt đưa cho Úc Dạ Bạc: “Tiểu Dạ, chúc mừng năm mới.” 

Trong hộp là mô hình robot bản limited lúc trước cậu muốn mua nhưng không cướp được.

“Cảm ơn.” Úc Dạ Bạc nhận món quà, sau đó có chút xấu hổ, vành tai khẽ ửng hồng, bởi vì cậu căn bản không nghĩ tới việc chuẩn bị quà mừng năm mới cho người khác.

Nhưng bây giờ không có chỗ mua, hơn nữa dù mua cũng không biết mua gì mới ổn. Tần Hoài Chu là thẻ đạo cụ có thể không ăn không uống không mặc, vả lại… con hàng này còn giàu hơn cậu, có gì mà anh không thể mua chứ?

Ngẫm nghĩ một hồi, Úc Dạ Bạc vẫn lấy điện thoại chuyển cho Tần Hoài Chu 8888 tệ.

Dù sao năm mới cũng phải “phát phát phát phát”, coi như đây là  lời chúc cũng như một phần tấm lòng cậu.

(*) 8888: bát bát bát bát, đọc lái là phát phát phát phát (phát trong phát tài phát lộc)

“Ting ~”

Tần Hoài Chu nhìn thấy số tiền, khóe miệng lập tức giương lên: “Chủ nhân, đây là phí vất vả hôm nay của anh à?”

“Không phải, là tiền lì xì năm mới.” Úc Dạ Bạc nghiêm túc giải thích.

“Nhưng anh nghe nói… lì xì là tiền người lớn phát cho trẻ nhỏ mà?” Tần Hoài Chu chiếm được món hời còn muốn được voi đòi tiên, cơ thể nghiêng nhẹ về trước, thì thầm dám bên tai cậu: “Tiểu Dạ, có thể coi như đây là quà mừng năm mới không?”

“Đờ mờ.” Úc Dạ Bạc vươn tay về phía anh: “… Thích hay không, không lấy thì giờ trả tôi.”

Gần 10000 tệ chứ ít ỏi gì, có thể mua được mười ba game mobile đấy, Úc – nhóc tham tiền vô cùng đau lòng.

“Thích thích thích.”

Tần Hoài Chu coi chiếc điện thoại như vàng, lập tức giấu đi. Đợi đến khi Úc Dạ Bạc thu tay mới móc điện thoại ra, vui vẻ mở màn hình nhìn bao lì xì, cũng không vội vàng ấn nhận mà nhìn chằm chằm giao diện bao lì xì hồi lâu.

“Sao thế? Không muốn à?”

“Đây chính là món quà đầu tiên Tiểu Dạ tặng anh, sao không thích được cơ chứ.”

Đệt, nói buồn nôn chết mất.

Úc Dạ Bạc lại bắt đầu mất tự nhiên, song bên ngoài vô cùng thờ ơ lạnh nhạt, hơi nghiêng mặt qua chỗ khác, mặt không đổi sắc nói: “Ngỗng ông lễ ông.”

(*)  羊毛出在羊身上/Ngỗng ông lễ ông: Kiểu khôn lỏi, lấy của người biếu lại cho người, mình không mất mát thua thiệt gì.

Dù sao bình thường Tần Hoài Chu cũng donate cho cậu nhiều hơn chỗ này gấp mấy lần.

Chậc, nhóc hư hỏng chuyên phá bầu không khí.

Người đàn ông cũng không thèm để ý, anh cầm điện thoại nhìn một lát, đột nhiên cúi đầu, cánh môi mỏng khẽ hôn lên màn hình điện thoại.

Chụt ~

Trong nháy mắt, đường nét khuôn mặt rắn rỏi bỗng trở nên vô cùng dịu dàng. Anh nhìn về phía Úc Dạ Bạc, giữa khung cảnh mờ ảo, con ngươi màu đen dưới sự điểm tô của bóng đêm bỗng sáng ngời lạ thường, so với vì sao trên trời còn chói mắt hơn, thâm tình hơn.

Giọng nói trầm thấp dễ nghe có chút khàn khàn, anh thì thầm bên tai Úc Dạ Bạc: “Cảm ơn, em yêu…”

Ánh mắt Úc Dạ Bạc chớp lóe, nhịp đập của tim hơi tăng nhanh.

“Chủ nhân.”

(*) Chỗ này là cấu trúc tiếng Trung: thực ra anh Tần muốn nói là thân ái = em yêu nhưng sợ bị ăn đấm nên nói thêm thân ái chủ nhân = chủ nhân thân yêu…

Úc Dạ Bạc: “…”

Trực giác lúc trước của cậu chẳng sai tẹo nào, tấm thẻ đạo cụ này thực sự là một tai họa!

Cứ vậy, kế hoạch ở nhà một mình vui vẻ chơi game xuyên đêm 30 của bé Úc bị phá nát. Đợi về đến nhà tắm rửa đã là rạng sáng 3-4 giờ.

Vì thế ngày hôm sau Úc Dạ Bạc ngủ quên, nếu không phải do tiếng chuông điện thoại đánh thức có khi cậu ngủ một mạch đến sáng mai.  

“Alo, chị Lý?”

“Úi, Tiểu Úc, cuối cùng cũng chịu nghe máy à, không phải đang ngủ đấy chứ? 6 giờ tối rồi tổ tông ơi, nhanh chóng online, hai tiếng nữa bắt đầu hoạt động, mọi người đều đang chờ em đó, em lên làm quen với bọn Thiên Lang trước đi.”

Người này chính là chị Lý – người điều hành bên nền tảng livestream của Úc Dạ Bạc, bình thường chuyên môn phụ trách nói bàn bạc công việc với cậu.

Bấy giờ Úc Dạ Bạc mới nhớ mình được mời tham gia hoạt động chúc tết trên nền tảng livestream bắt đầu từ 8 giờ tối, cùng ba streamer nổi tiếng khác cùng nhau phát sóng trực tiếp chơi game và tương tác với fans.  

“Được, em onl luôn đây.”

Úc Dạ Bạc vội vã rời giường, thả Tần Hoài Chu trong điện thoại ra, bảo anh dắt Kim Mao* đi dạo thuận tiện mua đồ ăn về nấu cơm.

Năm nay hàng xóm cách vách cũng về quê như mọi năm, trước khi đi nhờ Úc Dạ Bạc chăm sóc bé bự nhà mình mấy ngày, do đó bây giờ nhà cậu chả khác gì cái chợ.

Tần Hoài Chu x1, tiểu u linh x1, xương khô nhỏ x1, Kim Mao to xác x1.

Úc Dạ Bạc nhanh chóng rửa mặt xong xuôi, bật máy đăng nhập nick livestream. Như chị Lý nói, mấy người khác đều đang chờ cậu.

Úc Dạ Bạc: “Xin lỗi vì đã tới trễ.”

Thiên Lang: “Không sao không sao, chúng tôi cũng vừa mới đến.”

Tiểu Tinh: “Wow, anh Úc, giọng anh dễ nghe thật đấy, là dùng phần mềm chỉnh âm nào vậy? Có thể giới thiệu cho Tiểu Tinh không?”

Anh Ngưu đẹp trai: “Ha ha, vừa nghe đã biết Tiểu Tinh không chú ý tới mảng stream kinh dị của bọn anh rồi. Anh Úc được công nhận là người có giọng nói tự nhiên hay nhất đấy.”

Tiểu Tinh: “Ai ya, người ta sợ nhất là game kinh dị đó ~”

Ba người này đều là những streamer nổi tiếng trong các diễn đàn game, fan hâm mộ mấy triệu, hiển nhiên Úc Dạ Bạc đi theo con đường thực lực chưa đầy hai năm không so sánh được, nhưng số lượng fans cứng của cậu lại là nhiều nhất.

Livestream còn chưa bắt đầu đã có mấy trăm nghìn người hâm mộ ngồi chờ trước máy. 1/3 số đó là fan Khoai Dẻo, dưới khu bình luận điên cuồng spam tên Úc Dạ Bạc, tích cực bỏ tiền donate cho cậu.

Hoạt động lần này trừ mấy streamer hợp tác phát sóng trực tiếp còn cần tăng thêm giao lưu với fans. Streamer vừa chơi game vừa trả lời câu hỏi do fans đặt, các câu hỏi được lựa chọn ngẫu nhiên, người nào được chọn phải trả lời trung thực hoặc thỏa mãn yêu cầu của fans.

Tất nhiên yêu cầu không thể quá đáng.

Úc – số nhọ vinh dự mở màn.

Người dẫn chương trình đọc câu hỏi: “Khoai Dẻo ới Khoai Dẻo ời, em muốn hỏi lâu rồi, anh có bạn gái chưa?”

Úc Dạ Bạc thành thật đáp: “Không có.”

Tần Hoài Chu đang dắt chó đi dạo bên ngoài dùng điện thoại xem livestream donate: Hoa tươi x5200

Các fan: Wow! Fan nhà giàu hiện hình!

Sau đó, câu hỏi thứ hai vẫn là cậu.

“Khoai Dẻo ơi, thế anh có bạn trai không?”

Úc Dạ Bạc: “Không có.”

[Tần Hoài Chu donate: Hoa tươi x5200]

Các fan: Vậy anh giải thích coi rốt cuộc tên đàn ông suốt ngày đập donate này là thế nào!

Câu hỏi thứ ba.

“Úc Dạ Bạc, có fans muốn…”

Úc – đen hơn chó – Dạ Bạc: “…”

Sao cái méo gì cũng là cậu thế hả!?

Nhưng thay vì đặt câu hỏi, bạn fan này lại đưa ra một yêu cầu.

“Khoai Dẻo chưa từng lộ mặt lần nào, hôm nay livestream có thể cho mọi người nhìn một lần không?”

Thật ra ngoại trừ Úc Dạ Bạc thì ba streamer khác đều lộ mặt, từng người đều trang điểm tỉ mỉ. Hai thanh niên trang điểm nhẹ tóc tạo kiểu. Còn cô gái duy nhất – Tiểu Tinh mặc một chiếc váy lộng lẫy, đầu đội tóc đuôi ngựa giả màu hồng nhạt, đôi mắt to tròn khuôn mặt nhỏ nhắn, cứ như một lolita bước ra từ anime, cực kì đáng yêu, nói chuyện cũng dễ thương ngọt ngào, rất được mấy trạch nam yêu thích.

Chỉ có camera chỗ Úc Dạ Bạc đen xì.

Úc Dạ Bạc đang nghĩ làm thế nào để từ chối khéo thì chị Lý gửi qua một tin nhắn: “Tiểu Úc, Tết rồi thì thỏa mãn chút yêu cầu nhỏ của fan đi.”

Chị Lý: “Nếu em chịu lộ mặt một lần chắc chắn fan tăng gấp mười lần hiện tại.”

Lúc trước khi ký hợp đồng với nền tảng cô đã bị nhan sắc của cậu làm cho ngơ người, từng muốn biến cậu thành người phát ngôn nổi tiếng cho nền tảng livestream, dựa vào vẻ đẹp và giọng nói kia nhất định có thể gia nhập làng giải trí, có khi còn trở thành ngôi sao nóng bỏng tay cũng nên.

Nhưng Úc Dạ Bạc vô cùng dứt khoát từ chối phương án kia, chỉ muốn yên ổn làm một streamer.

Chị Lý: “Dù sao hoạt động lần này nói là muốn thỏa mãn yêu cầu của fans mà, hơn nữa bạn fan này còn là người đứng thứ năm trong trong bảng donate nhà em. Người ta đã đập cho em mấy trăm nghìn tệ đó.”

Vì vậy Úc Dạ Bạc đánh nhả ra mấy chữ: “Được, chờ em một lát.”

Năm phút sau, Úc Dạ Bạc đeo khẩu trang đen mở camera, bình luận vốn đang chạy kín màn hình đột nhiên biến mất, ngay cả người dẫn chương trình cũng quên luôn lời thoại.

Mãi cho đến một phút sau:…

“Á á á á… Mắt bé Úc đẹp quá!!”

“Đờ mờ, hóa ra loại đồng tử trong mộng này có thật à?!”

“A a a a, đây là thần tiên hạ phàm đúng không!? Da trắng chưa kìa, Khoai Dẻo là con lai hở?”

“Đêm nay quá đáng giá!”

“Ha ha ha, có phải cục cưng Úc nhà ta ngại không, động tác kéo khẩu trang che mắt đáng eo chết mất!!”  

“Áu áu, xin lỗi anh Thiên Lang, hôm nay em muốn trèo tường!”

“Xin lỗi anh Ngưu, em cũng trèo tường đây!”

“Trời địu, trai thẳng như tui cũng thấy Úc Dạ Bạc đẹp là sao?”

Mấy streamer khác cũng vô cùng kinh sợ.

Nói thật bởi vì Úc Dạ Bạc không lộ mặt nên lâu nay họ vẫn cho rằng cậu xấu đến mức không dám gặp người.

Mặc dù đeo khẩu trang nhưng vẫn có thể nhận ra đường nét cơ bản của khuôn mặt. Hơn nữa đôi mắt đan phượng xinh đẹp không có chỗ chê hoàn toàn có thể khiến người khác mường tượng ra một khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành dưới lớp khẩu trang!

Rõ ràng có thể dựa mặt kiến cơm nhưng lại thích đi con đường thực lực? Chậc chậc, đúng là không so sánh không có đau thương, ghen tị thật đấy!

Thẻ đạo cụ nào đó tiếp tục đập donate xoát tồn tại.

[Tần Hoài Chu donate: Hoa tươi x52000]

Hừ, cục cưng là của anh!

Sau khi kết thúc sự kiện, dưới sự yêu cầu nhiệt tình của fan Úc Dạ Bạc tiếp tục mở livestream game kinh dị.

Không ít fan nhà khác mò qua hóng hớt, đêm đó số lượng người xem phát sóng phá kỷ lục khu trò chơi, chị Lý cười tới mức suýt sái quai hàm.

Chẳng qua điều này cũng không ảnh hưởng đến Úc Dạ Bạc, cậu vẫn chơi như ngày thường, không để ý đám yêu cầu tháo khẩu trang của fan, chọn một game kinh dị chơi.

Có lẽ là bởi vì thái độ chơi game của Úc Dạ Bạc vô cùng nghiêm túc, lúc chơi game chỉ chú tâm giải thích chưa không trả lời bất cứ vấn đề ngoài luồng gì. Cuối cùng sự chú ý của quần chúng cũng quay về trò chơi.

Mấy fan nhỏ nhà streamer khác trèo tường bị diễn biến trong game dọa run bần bật.

“Đờ mờ!! Đừng đến đây a a a a a!”

“Trời địu, sợ vãi tè, vừa nãy là nữ quỷ đúng không?!”

“Hu hu hu, trò này dọa chết con rồi mẹ ơi!”

“Làm sao bây giờ cả nhà, tôi vừa sợ vừa muốn xem là sao!”

“Phục sát đất, rốt cuộc anh Úc làm kiểu gì để giữ bình tĩnh khi chơi  mấy trò kinh dị kiểu này!”

“6666, thao tác của streamer quá đỉnh, khả năng phản ứng đạt điểm tuyệt đối, đổi lại là tôi đã sớm chết 100 lần!”

(*) 6666: trâu bò

Ngay khi Úc Dạ Bạc hết sức chăm chú chơi game, bất thình lình, một tiếng “bộp” vang lên ngay phía sau.

Dọa các fan sợ tới mức hét toáng.

Úc Dạ Bạc quay đầu nhìn, là một quyển truyện tranh đặt trên kệ sách sau lưng, không biết vì sao tự rơi xuống đất.

“Á đù, sao quyển truyện kia lại tự rớt?”

“Chắc do gió thổi!”

Úc Dạ Bạc không để ý nhiều tiếp tục chơi game, nhưng khi cậu vừa đánh xong một boss nhỏ, đằng sau lại bộp một tiếng.  

“Đờ mờ, cả nhà thấy không? Vừa rồi tôi thấy rõ ràng là quyển sách ở giữa rơi xuống.”

“A a a a a, dbq, ngăn tủ động đậy, tui không xem nữa!”

(*) dbq: xin lỗi

“Huhuhu, anh Úc đừng làm em sợ, gan em bé lắm!”

“A a a a, tôi sợ quá!”

“Chờ tôi một chút.”

Úc Dạ Bạc đứng dậy đóng cửa sổ, nhưng chờ tới khi cậu quay lại trước máy tính, chợt phát hiện các fan đang sôi nổi thả bình luận.

“Ủa, sao bé Úc bất động thế? Là mạng nhà tui bị lag à?”

“Không phải, bên mị cũng đứng hình nè!”

“Hình như là do mạng nhà Khoa Dẻo đơ á, nhân vật trong game cũng đứng hình.”  

“Uây uây~ Khoai Dẻo, mạng nhà cậu bị lag rồi! Điều chỉnh cam xem sao~”

Úc Dạ Bạc cau mày mở thiết bị camera, bởi vì không hay dùng nên cậu cũng không rõ nguyên nhân lắm, không cẩn thận ấn mở hiệu ứng đặc biệt.

Trong màn hình, trên mặt cậu xuất hiện một hộp hình vuông màu vàng, xung quanh mặt cậu lóe lên một cái, sau đó trên đỉnh đầu xuất hiện hai cái tai mèo màu trắng đáng yêu.

Úc Dạ Bạc đang muốn tắt hiệu ứng đi, ngón tay đột nhiên cứng đờ.

Chỉ thấy trong màn hình máy tính, sau vai cậu xuất hiện một cái khung màu vàng khác.

Úc Dạ Bạc xoay phắt người, phía sau lại chẳng có gì.

Nhưng trên màn hình… khung màu vàng sau vai cậu lấp lóe, như đang khóa một khuôn mặt người, giữa không trung có thêm một đôi tai mèo!

(*) Kim Mao: con chó gâu đần nhà hàng xóm bạn Úc, xuất hiện trong chương 12 13 14… mình cũng chẳng nhớ chương nào nữa QAQ nhưng nằm ở 1 trong 3 chương này

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play