Truyện được đăng tại https://hikariare.wordpress.com và wattpad Kaorurits.
Chương 107
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Tập đoàn Tề Thịnh là tập đoàn lớn cỡ nào chứ?
Đổng sự Tề Thịnh có tiền cỡ nào chứ?
Người này thật là đổng sự Tề Thịnh?
"Giả thôi đúng không? Cho dù Tề Thịnh có một đổng sự như vậy, cũng không nên trẻ tuổi vậy chứ."
"Đổng sự Tề Thịnh sao có thể theo đuổi ngôi sao trên mạng được?"
“@ Ngôn Quốc Tề, đổng sự này rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
……
Người trên mạng ồn ào không ngừng, trong lúc nhất thời thậm chí không ai nhắc đến chuyện Ngôn Cảnh Tắc và Giản Vân Tu come out.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không thèm quản mấy người nhảy nhót lung tung đó, hắn nhìn về phía Giản Vân Tu: “Anh đã đăng Weibo rồi, em cũng đăng một cái?”
“Được a.” Giản Vân Tu lấy di động ra.
Ngôn Cảnh Tắc nhận lấy: “Anh đăng hộ em được không?" trên Weibo Giản Vân Tu chắc chắn có không ít người công kích y, hắn không muốn để Giản Vân Tu nhìn thấy.
Giản Vân Tu trực tiếp đáp ứng: “Mật mã là sáu số 0.”
Ngôn Cảnh Tắc ấn mật mã mở điện thoại Giản Vân Tu ra, lại click mở Weibo, liền thấy được bình luận nhiều không đếm xuể và lượt share, tin nhắn thì lại một cái cũng không có, phỏng chừng Giản Vân Tu thiết lập không phải bạn tốt không thể gửi tin nhắn, y lại không thích chú ý người khác, người khác liền không có cách nào nhắn tin cho y.
Ngôn Cảnh Tắc tùy ý nhìn thoáng qua, phát hiện bình luận và lượt share có ủng hộ, cũng có đầy miệng phun phân.
Hắn không đi quản mấy thứ đó, cũng chỉ dùng Weibo Giản Vân Tu share lại weibo của mình, sau đó còn thả thêm một "trái tim".
Đây chính là tự hắn đăng lên, nhưng hắn càng nhìn trái tim đó lại càng cảm thấy xinh xắn.
Đăng xong weibo, Ngôn Cảnh Tắc đóng điện thoại lại, nhìn về phía Giản Vân Tu: “Vân Tu, em nguyện ý dọn qua chỗ anh ở không?" tiểu khu này của Giản Vân Tu thật sự quá không an toàn.
Trước đó bất kể Ngôn Cảnh Tắc nói cái gì, Giản Vân Tu đều miệng đầy đáp ứng, lần này lại chần chờ không nói chuyện.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Biệt thự của anh càng an toàn hơn, bên kia anh bài trí một cái phòng đàn rất lớn, các loại nhạc cụ khác em chơi cũng có… Đương nhiên nếu em dùng quen dương cầm của em thì cứ dọn sang đó luôn…" Ngôn Cảnh Tắc thao thao bất tuyệt mà nói.
Giản Vân Tu nói: “Chỉ là em không được người ta thích cho lắm."
“Cái gì?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi, Giản Vân Tu chỗ nào không làm người ta thích được?
“Cha mẹ anh sẽ thích em chứ?” Giản Vân Tu hỏi.
Hóa ra Giản Vân Tu lo lắng cái này! Ngôn Cảnh Tắc nói: “Nơi đó chỉ có một mình anh ở, mà em là thảo người ta thích nhất ấy… Em muốn đi không?"
“Muốn đi.” Giản Vân Tu nói thẳng, thời điểm nhìn Ngôn Cảnh Tắc, đôi mắt sáng long lanh.
Ngôn Cảnh Tắc rốt cuộc nhịn không được, hôn bên trái khuôn mặt y một ngụm.
Giản Vân Tu không trốn, vẫn nhìn Ngôn Cảnh Tắc như cũ.
Ngôn Cảnh Tắc mỹ mãn nhịn không được cười rộ lên, kết quả liền nhìn thấy Giản Vân Tu lộ ra chút thần sắc không cao hứng.
Ngôn Cảnh Tắc không dám cười, có chút thấp thỏm: “Em thấy không quen à?”
Giản Vân Tu nói: “Sao anh chỉ thơm có một bên vậy?" Y thoáng có chứng cưỡng bách, Ngôn Cảnh Tắc chỉ hôn y một bên mặt, làm y có điểm không thoải mái.
Ngôn Cảnh Tắc vội vàng ở mặt bên kia hôn một cái -- thế mà còn có chuyện tốt như vậy!
Vu Diệp: “……” Hai người các người có phải lại quên tui rồi không?
Sau khi Giản Vân Tu đáp ứng Ngôn Cảnh Tắc muốn dọn sang ở với Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc lập tức liên hệ Chu bí thư, để Chu bí thư tìm cho mình mấy vệ sĩ đến đây, sau đó lại giúp đỡ Giản Vân Tu thu dọn đồ đạc.
Đồ đạc của Giản Vân Tu vô cùng ít.
Ngôn Cảnh Tắc bên kia có nhạc cụ, y không tính toán mang nhạc cụ theo, cuối cùng lại chỉ thu dọn ra một thùng hành lý đồ đạc, cộng thêm một bao quần áo, xách theo là có thể đi.
Thật ra Vu Diệp lại có hai thùng đồ lớn, còn có ba bọc y phục.
Đổi lại quần áo khi mình đến đã mặc, Ngôn Cảnh Tắc mang đồ đạc của Giản Vân Tu, cho vệ sĩ giúp đỡ mang đồ của Vu Diệp, liền đi ra ngoài.
Bên ngoài lại có phóng viên, nhưng bảo tiêu đem bọn họ bảo hộ rất tốt, chờ bọn họ đi rồi, còn đi theo những phóng viên này “nói chuyện”…… Bảo đảm sẽ không có bất luận ảnh chụp gì truyền lưu ra ngoài.
Vào xe, bọn họ liền hướng về phía biệt thự Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc lúc này đã bội phục chính mình mà ngũ thể đầu địa —— hắn chỉ đi ra ngoài một chuyến, thế mà còn câu luôn tức phụ nhi về nhà!
“Vân Tu, anh nhất định đối xử tốt với em.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
"Em cũng sẽ đối xử tốt với anh." Giản Vân Tu nói.
Ngôn Cảnh Tắc lại muốn thơm y……
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc và Giản Vân Tu ngọt ngọt ngào ngào, bên kia, Đổng Thanh Lâm đã tức điên.
Đổng Thanh Lâm tối qua không tiếp điện thoại của Ngôn Cảnh Tắc, nhưng thấy được tin tức của Ngôn Cảnh Tắc, biết Ngôn Cảnh Tắc ở chỗ nhà hắn ta.
Sáng sớm, lúc hắn ta mang theo giải ước thư tới tìm Ngôn Cảnh Tắc, làm tốt chuẩn bị tâm lý Ngôn Cảnh Tắc không đáp ứng —— mấy ngày hôm trước hắn ta nói với Ngôn Cảnh Tắc chuyện muốn giải ước, Ngôn Cảnh Tắc liền nổi giận đùng đùng, hắn ta lơ Ngôn Cảnh Tắc mấy ngày, Ngôn Cảnh Tắc phỏng chừng càng tức giận hơn.
Nói đến thật buồn cười, hắn ta đời trước vẫn luôn đối với Ngôn Cảnh Tắc ngàn y trăm thuận, nhưng Ngôn Cảnh Tắc không coi hắn ta ra gì, sau khi trọng sinh hắn ta không cho Ngôn Cảnh Tắc một sắc mặt tốt, Ngôn Cảnh Tắc lại để bụng hắn ta, làm rất nhiều chuyện lấy lòng hắn ta.
Không sai, Đổng Thanh Lâm là trọng sinh.
Hắn ta đời trước yêu sâu sắc Ngôn Cảnh Tắc, vì thế không tiếc làm thế thân, sắm vai một người khác, nhưng Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn không coi hắn ta ra gì.
Nhưng hắn ta khi đó yêu thảm Ngôn Cảnh Tắc.
Đời trước lúc hiệp ước đến kỳ, lần nọ Ngôn Cảnh Tắc uống say, coi hắn ta như Giản Vân Tu, liền cùng hắn ta một đêm triền miên.
Hắn ta cho rằng sau lần đó, quan hệ của hai người sẽ phát sinh thay đổi, không nghĩ tới sáng hôm sau tỉnh lại, Ngôn Cảnh Tắc thế mà nổi trận lôi đình, không ngừng mắng hắn ta, cảm thấy hắn ta không nên bò lên giường.
Hắn ta xác thật không cự tuyệt Ngôn Cảnh Tắc, nhưng buổi tối kia rõ ràng là Ngôn Cảnh Tắc chủ động!
Ngôn Cảnh Tắc không nghe hắn ta giải thích, cũng không hiểu thống khổ của hắn ta, sau khi mắng xong xoay người liền rời đi, chỉ để lại một mình hắn ta ở nhà, phát sốt cũng không ai quản.
Nhưng hắn ta vẫn yêu Ngôn Cảnh Tắc.
Sau đó, Ngôn Cảnh Tắc vẫn không tốt với hắn ta như cũ, nghĩ tới hắn ta thì tới tìm nhưng vội một cái lại không quan tâm, có một lần hắn ta đi theo Ngôn Cảnh Tắc ra ngoài, lại đưa Ngôn Cảnh Tắc về nhà, còn nhìn thấy trong nhà Ngôn Cảnh Tắc vẫn treo đầy ảnh Giản Vân Tu như cũ.
Trái tim hắn ta tan nát.
Nhưng hắn ta vẫn luyến tiếc rời khỏi Ngôn Cảnh Tắc.
Hiệp ước kết thúc, hắn ta lại ở bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc hai năm, hai năm sau, thái độ của Ngôn Cảnh Tắc đối với hắn ta cuối cùng cũng tốt hơn một chút, kết quả lúc này, Giản Vân Tu nói y thích đàn ông, thích một người học cùng sơ trung.
Biết được Giản Vân Tu kỳ thật thích đàn ông, Ngôn Cảnh Tắc liền điên rồi, không bao giờ gặp lại hắn ta nữa, theo đuổi Giản Vân Tu.
Giản Vân Tu thì sao, nói là thích bạn sơ trung tên Vương Thắng Siêu kia, lại còn treo Ngôn Cảnh Tắc.
Hắn ta năm lần bảy lượt đi tìm Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc đều không để ý tới hắn ta, còn đem hắn ta đuổi ra, tinh thần hắn ta hoảng hốt, liền xảy ra tai nạn xe cộ.
Kết quả hắn ta bị tai nạn xe cộ nằm viện, Ngôn Cảnh Tắc cũng không tới thăm hắn ta, tùy ý hắn ta tự sinh tự diệt.
Mãi cho đến khi hắn ta xuất viện, bí thư bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc mới tìm được, nói Ngôn Cảnh Tắc muốn cắt đứt quan hệ với hắn ta, để bồi thường, có thể đưa hắn ta xuất ngoại du học.
Hắn ta cũng không muốn đi, nhưng Ngôn Cảnh Tắc muốn hắn ta đi, hắn ta liền đi thôi.
Hắn ta lên máy bay xuất ngoại.
Kết quả máy bay gặp rủi ro, hắn ta chết trên đường đi.
Nhưng tuy rằng hắn ta đã chết, nhưng lại sống.
Hắn ta trọng sinh vào lúc mình và Ngôn Cảnh Tắc còn chưa say rượu phát sinh quan hệ, lúc ấy, cách thời gian hiệp ước bao dưỡng kết thúc còn ba tháng.
Sống lại một lần, hắn ta tuyệt đối không yêu Ngôn Cảnh Tắc nữa! Còn có đóa bạch liên hoa Giản Vân Tu này, hắn ta cũng sẽ cho y đẹp mặt!
Đời trước, đã từng có người tung lên mạng rất nhiều ảnh bất nhã của Giản Vân Tu ra ánh sáng, Giản Vân Tu kia chính là kẻ trong ngoài không đồng nhất!
Bởi vì những ảnh bất nhã đó, thái độ của Ngôn Cảnh Tắc đối với hắn ta tốt hơn rất nhiều, thậm chí lúc giới thiệu hắn ta, còn cho hắn ta danh phận "bạn trai".
Hắn ta sống qua cuộc sống vô cùng hạnh phúc trong mấy tháng, kết quả Giản Vân Tu bị mắng nhiều, vì tẩy trắng, thế mà trong một lần phỏng vấn nói dối, nói y kỳ thật thích đàn ông, thích một người đàn ông tên Vương Thắng Siêu.
Ngôn Cảnh Tắc lập tức liền vứt bỏ hắn ta, lại đi đuổi theo Giản Vân Tu.
Người như Giản Vân Tu dựa vào cái gì bị người ta xưng là “Thiên sứ”, “Vương tử”? Y dựa vào cái gì được nhiều người thích như vậy?
Nếu hắn ta có thể có gia thế như Giản Vân Tu, thành tựu tuyệt đối không kém Giản Vân Tu.
Sau khi Đổng Thanh Lâm ý thức được mình trọng sinh, liền tính toán vạch trần gương mặt thật của Giản Vân Tu.
Ngôn Cảnh Tắc đối với Giản Vân Tu cực kì chú ý, biết không ít chuyện của Giản Vân Tu, hắn ta cũng nhớ kỹ số điện thoại Giản Vân Tu.
Hắn ta nhớ rõ ở đời trước vào một ngày nào đó, “Thiên Thượng Nhân Gian” bị người ta cử báo, cảnh sát còn bắt được không ít minh tinh, làm rất nhiều minh tinh sụp đổ hình tượng…… Hắn ta liền gửi tin cho Giản Vân Tu, nói Vương Thắng Siêu ở nơi đó, bảo Giản Vân Tu qua đó.
Giản Vân Tu đời trước nói y vẫn luôn tìm kiếm người này…… Tuy hắn ta không biết người này là ai, nhưng cũng không ảnh hưởng hắn ta dùng cái tên này một chút.
Hắn ta kỳ thật không dám bảo đảm Giản Vân Tu sẽ đi đến đó, nhưng Giản Vân Tu thật đúng là đến!
Sau đó, hắn ta lại liên hệ một người trên mạng có ảnh bất nhã của Giản Vân Tu, sau khi mua lại ảnh chụp thì chia cho truyền thông.
Hắn ta muốn cho tất cả mọi người biết, Giản Vân Tu căn bản là không thuần khiết như y biểu hiện ra bên ngoài.
Còn Ngôn Cảnh Tắc… Hắn ta sẽ không yêu người này nữa, hắn ta muốn giải trừ hiệp ước với Ngôn Cảnh Tắc, có được cuộc sống mới.
Chỉ là, Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên thay đổi thái độ đối với hắn ta…… Thật là buồn cười! Sau khi hắn ta không yêu Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc thế mà lại yêu hắn ta!
Hắn ta rất quen thuộc Ngôn Cảnh Tắc, thời điểm Ngôn Cảnh Tắc nhìn hắn ta, trong mắt tràn đầy tình yêu, hắn ta tuyệt không sẽ nhận sai.
Chỉ là chính Ngôn Cảnh Tắc có khả năng còn chưa ý thức được.
Nhưng hắn ta sẽ không cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau, hắn ta đã có Cao Bác Hào.
Đổng Thanh Lâm vui sướng cực kỳ, cũng cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc khẳng định sẽ vô cớ gây rối không chịu giải ước, chỉ là……
Sáng nay, Ngôn Cảnh Tắc thế mà lại sảng khoái giải ước!
Đổng Thanh Lâm có loại cảm giác một đấm đánh vào bông.
Nhưng Ngôn Cảnh Tắc rốt cuộc vẫn luyến tiếc hắn ta.
Nha Ngôn Cảnh Tắc cho hắn ta ở, hắn ta đời trước đã ở rất nhiều năm, rất có cảm tình, định sẽ mua lại, kết quả Ngôn Cảnh Tắc cố ý ra giá hơn một ngàn vạn… Ngôn Cảnh Tắc muốn dùng căn hộ này buộc hắn ta lưu lại?
Hắn ta tuyệt đối sẽ không vì căn nhà này mà thỏa hiệp!
Đổng Thanh Lâm đóng điện thoại bình thường dùng để liên lạc với Ngôn Cảnh Tắc, rời khỏi ngôi nhà kia, đi tìm Cao Bác Hào, đồng thời cũng không quên chú ý tin tức trên mạng.
Những hình ảnh bất nhã của Giản Vân Tu đã được phát tán, trên mạng nơi nơi đều có người mắng Giản Vân Tu.
Giản Vân Tu…… Chỉ sợ lại phải dùng lý do y kỳ thật là GAY để làm sáng tỏ đi?
Như ngoại trừ người như Ngôn Cảnh Tắc, những người khác sẽ không tin chuyện ma quỷ của y -- nhớ mãi không quên bạn học cùng sơ trung đã mười mấy năm, loại chuyện này không phải chuyện ma quỷ thì là cái gì?
Cho dù người khác tin Giản Vân Tu cũng không sao, hắn ta còn có biện pháp khác đối phó Giản Vân Tu!
Đổng Thanh Lâm đang chờ xem trò hay của Giản Vân.
Kết quả…… Hắn ta thế mà lại nhìn thấy Giản Vân Tu và Ngôn Cảnh Tắc come out trên mạng!
Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Sắc mặt Đổng Thanh Lâm đại biến.
Lúc này, Ngôn Cảnh Tắc đã đưa Giản Vân Tu và Vu Diệp tới biệt thự của hắn.
Ba người tiến vào biệt thự, liền nhìn thấy trên tường biệt thự treo đầy ảnh chụp Giản Vân Tu.
Vu Diệp: “……” Có phải thấy hơi ngại rồi không?
Hết chương 107.
______________________________
Chương 108
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Ngôn Cảnh Tắc đối với hành vi mình đem ảnh chụp Giản Vân Tu treo đầy tường si hán không hề ngại ngùng, còn lấy làm tự hào, cười nhìn về phía Giản Vân Tu: “Đây là ảnh chụp của em mà anh lấy được đấy, có phải đều rất đẹp không?”
Giản Vân Tu mở to hai mắt nhìn những ảnh chụp đó, ảnh chụp rất lớn, còn có một ít ảnh chính y cũng không biết là bị chụp lúc nào.
“Anh cảm thấy người trên những bức ảnh này là người đẹp nhất trên thế giới." Ngôn Cảnh Tắc cười nhìn về phía Giản Vân Tu.
Vu Diệp: “……” Cậu thừa nhận Giản Vân Tu rất tuấn tú, nhưng nói như vậy có phải quá mức rồi không?
Giản Vân Tu lại đỏ mặt: “Anh cũng đẹp.”
“Cho nên chúng ta là trời sinh một đôi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Giản Vân Tu nghiêm túc gật gật đầu.
Vu Diệp: “……” Hai người kia thật là trời sinh một đôi.
Ngôn Cảnh Tắc không biết xấu hổ đem ảnh Giản Vân Tu treo đầy tường, Giản Vân Tu thì sao, y thấy được thế mà cũng không có bộ dáng ngượng ngùng gì cả!
“Hiện tại biệt thự cũng không quét dọn kĩ càng lắm…… Chúng ta tham quan trước một chút, sau đó anh cho người tỉ mỉ quét dọn nó một lần?” Ngôn Cảnh Tắc đề nghị.
Nghe nói bên Giản Vân Tu đều là Giản Vân Tu tự mình quét dọn, bên này quá lớn, vì để không làm cho Giản Vân Tu mệt nhọc, hắn quyết định tìm người tới quét dọn.
Giản Vân Tu nói: “Kỳ thật thói ở sạch của em cũng không nghiêm trọng như vậy, không sao đâu.” Nói xong, y lại có điểm chột dạ —— thói ở sạch của y kỳ thật rất nghiêm trọng……
“Anh muốn để em thật thoải mái.” Ngôn Cảnh Tắc cười với Giản Vân Tu.
Giản Vân Tu cảm thấy mình bị nụ cười của Ngôn Cảnh Tắc mê mẩn đảo điên.
Y đi theo Ngôn Cảnh Tắc, bắt đầu tham quan ngôi biệt thự ba tầng này.
Biệt thự ở khu này nhiều năm trước đã không được xây biệt thự nữa, cho nên biệt thự này cũng đã nhiều năm, nhưng mấy năm trước đã sửa chữa qua, làm nó nhìn đặc biệt mới.
Ngoài ra, người sở hữu biệt thự này cũng là một người tùy hứng, khiến cho biệt thự này có vẻ không giống người thường.
“Tầng dưới cùng là phòng khách, nhà ăn, còn có hai cái phòng cho khách…… Vu Diệp, lát nữa cậu có thể chọn một phòng ở." Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Vu Diệp.
“Ngôn thiếu, đa tạ!” Vu Diệp vui rạo rực mà nói.
Phòng ở tầng trệt đương nhiên không tốt như trên lầu, nhưng Vu Diệp một chút cũng không bắt bẻ -- hai phòng cho khách này có nhà vệ sinh còn lớn bơn phòng khách bọn họ trước đó ở ấy chứ!
Hơn nữa, cậu ta chính là kẻ nghèo hèn, đi theo bên người Giản Vân Tu cũng chỉ có thể phụ trách việc vặt vãnh, có thể ở lại biệt thự như vậy, cậu đã cảm thấy mỹ mãn. Thời điểm ba cậu còn chưa phá sản, cậu cũng không được ở phòng cao cấp như vậy.
Qua lầu một, chính là lầu hai.
Nơi này…… Vẫn như cũ có rất nhiều ảnh của Giản Vân Tu.
"Giữa lầu hai là phòng tiếp khách, phía bắc có phòng tập gym, một phòng khách, phía nam có một thư phòng và hai phòng ngủ… Vân Tu, một phòng ngủ trong đó là anh chuẩn bị cho em." Ngôn Cảnh Tắc nói, liền mở ra một phòng ngủ.
Phòng này là thuộc thiết kế song phòng ngủ, phòng ngủ ở lầu hai một cái là phòng của nam chủ nhân, một cái của nữ chủ nhân, giữa hai phòng có phòng thay quần áo liên thông nhau.
Đương nhiên, việc này Ngôn Cảnh Tắc hoàn toàn không đề cập đến. Hắn cười tủm tỉm mà dẫn dắt Giản Vân Tu tham quan phòng ngủ của Giản Vân Tu.
Phòng ngủ này vừa bước vào là một phòng tiếp khách loại nhỏ, cũng có thể nói là thư phòng, lại hướng vào trong mới có thể nhìn thấy phòng ngủ, phòng ngủ lại kết hợp với phòng tắm, toilet, phòng giữ quần áo, mà nơi này bài trí đều vô cùng tinh xảo, những gia cụ đó không thể nghi ngờ cũng đều là hàng xa xỉ sang quý.
Đương nhiên đối với phú hào chân chính mà nói, đó không phải là hàng xa xỉ, đó chỉ là đồ dùng sinh hoạt hằng ngày.
Vu Diệp bị chấn kinh rồi: “Một cái phòng ngủ này diện tích chắc bằng toàn bộ nhà Vân Tu rồi?"
Thật là vậy! Ngôn Cảnh Tắc liếc mắt nhìn Vu Diệp một cái, lại đi nhìn Giản Vân Tu, hắn hy vọng Giản Vân Tu có thể thích.
Nhưng Giản Vân Tu cũng không cảm thấy kinh hỉ, cũng chỉ nhìn hắn: “Phòng đàn ở đâu?”
“Phòng đàn ở lầu 3.” Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, hắn kỳ thật nên ngay từ đầu mang Giản Vân Tu đi xem phòng đàn.
Toàn bộ lầu ba biệt thự đều là vì Giản Vân Tu mà thiết kế.
Phòng đàn nơi này rất lớn, rộng mở, bên trong là dương cầm chuyên nghiệp giá hơn trăm vạn, nơi này có khu trưng bày nhạc cụ riêng, ở đây còn có một sân phơi xinh đẹp trồng đầy hoa tươi, ngồi ở chỗ này kéo đàn violon, tuyệt đối là một loại hưởng thụ.
Nơi này thật sự rất xinh đẹp, đáng tiếc ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, hết thảy nơi này đều bị nguyên chủ phá hoại, bởi vì Đổng Thanh Lâm không thích.
Trước hôm nay, nguyên chủ biểu hiện thích Giản Vân Tu cỡ nào, sau hôm nay lại biểu hiện chán ghét Giản Vân Tu cỡ nấy.
Phảng phất như sự yêu thích của hắn đều là giả tạo.
Nguyên chủ chú ý Giản Vân Tu như vậy, thậm chí tìm người chụp lén Giản Vân Tu, hắn không có khả năng không biết Giản Vân Tu chính là một trạch nam, không thích ra cửa.
Giản Vân Tu như vậy, sao có thể cùng nhiều người lêu lổng?
Nguyên chủ bất quá là đã thích Đổng Thanh Lâm, liền vứt bỏ Giản Vân Tu như vứt đôi giày cũ.
Không, hắn không đơn giản là vứt bỏ nữa.
Hắn còn cố ý thương tổn Giản Vân Tu.
Giản Vân Tu từ đầu tới đuôi, không có chỗ nào có lỗi với hắn cả. Nói thật, chẳng sợ cuộc sống cá nhân của Giản Vân Tu có hỗn loạn, nguyên chủ cũng không có lý do gì thương tổn Giản Vân Tu.
Nhưng nguyên chủ chính là cảm thấy hắn vì Giản Vân Tu làm nhiều như vậy, Giản Vân Tu đã thiếu hắn.
Cho nên, chuyện cuộc sống cá nhân của Giản Vân Tu hỗn loạn, Giản Vân Tu sao chép nhạc linh tinh, rõ ràng không có chứng cứ, hắn cũng một hai phải chứng thực, đem chuyện rõ ràng có thể chậm rãi bình ổn càng nháo càng lớn.
Có người giúp Giản Vân Tu, hắn còn ngăn cản những người đó, ra tay đối phó những người đó.
Sau đó Giản Vân Tu muốn xuất ngoại, hắn cũng muốn đi theo ra nước ngoài để tìm phiền toái cho Giản Vân Tu --- đều là vì Giản Vân Tu mới làm hắn không chiếm được Đổng Thanh Lâm!
Sau đó bọn họ liền cùng nhau gặp rủi ro máy bay.
Nguyên chủ lại không suy nghĩ, hắn tự nhận làm không ít chuyện cho Giản Vân Tu, nhưng ngoại trừ từng làm fan ủng hộ một ít bên ngoài cho Giản Vân Tu thì còn gì khác? Hắn trang hoàng phòng đàn cho Giản Vân Tu, Giản Vân Tu vẫn chưa hưởng thụ qua, sao có thể tính trên đầu Giản Vân Tu?
Sao có thể nói hắn đã vì Giản Vân Tu mà trả giá?
Cũng may hiện tại, những thứ này rốt cuộc vẫn thuộc về Giản Vân Tu, mà hắn về sau sẽ cho Giản Vân Tu những thứ càng tốt hơn.
Lầu ba quá hoàn mỹ, chỉ sợ bất luận âm nhạc gia nào cũng đều muốn một chỗ như vậy.
Trên mặt Giản Vân Tu tràn đầy kinh hỉ.
Y dạo vòng quanh dương cầm một vòng, liền nói: "Em đi rửa tay!”
Y rửa tay xong, lúc này mới ngồi vào trước dương cầm, đôi tay bắt đầu tung bay trên dương cầm.
Chờ y dừng lại, Ngôn Cảnh Tắc lập tức vỗ tay: "Đàn thật hay!"
Giản Vân Tu cười nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Dương cầm này khá tốt, chỉ là vẫn chưa chỉnh âm tốt."
Ngôn Cảnh Tắc xấu hổ mà sờ sờ cái mũi của mình, hắn không hiểu âm nhạc, nào biết cái trò chỉnh âm này?
Ngôn Cảnh Tắc không hiểu, Giản Vân Tu lại hiểu, y nhắm mắt lại, liền bắt đầu lắng nghe mỗi một nốt nhạc, chỉnh âm cho dương cầm.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không quấy rầy y, ở bên cạnh lẳng lặng mà nghe.
Vu Diệp lặng lẽ rời đi, đi thu dọn phòng mình. Cậu hiện tại đối với Ngôn Cảnh Tắc là hoàn toàn yên tâm.
Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, Giản Vân Tu cũng không rời khỏi dương cầm, y thậm chí quên mất thói ở sạch của mình.
Y chính là như vậy, chỉ cần đắm chìm vào giữa âm nhạc, rất nhiều thứ đều sẽ đã quên.
Nhưng Ngôn Cảnh Tắc nhìn không được: “Vân Tu, nên ăn cơm chiều.”
Giản Vân Tu đột nhiên tỉnh táo lại, ngẩng đầu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, nhìn trong chốc lát mới phản ứng lại: “A…… Em đói bụng.”
“Vậy lập tức đi ăn cơm.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Từ từ, em muốn tắm rửa trước.” Giản Vân Tu lập tức nhảy lên.
Giản Vân Tu đi tắm, Ngôn Cảnh Tắc cũng tắm luôn lần thứ ba trong hôm nay.
Cùng lúc đó, đã có công ty dọn vệ sinh chuyên môn làm vệ sinh cho căn biệt thự này.
Bọn họ mặc quần áo lao động chuyên môn, loại dùng một lần, mang theo bao tay khẩu trang, cầm thuốc sát trùng, đang vệ sinh khử khuẩn cho các phòng, dù người có nhiều cũng không nhanh kết thúc được.
Biệt thự Ngôn Cảnh Tắc, mọi người bận bận rộn rộn, hết thảy đều tốt, nhưng người trên mạng thì không tốt lắm.
Ngôn Cảnh Tắc sau khi đăng xong weibo, cảm thấy ảnh hưởng tâm tình nên không xem tin tức trên mạng nữa, cũng không biết hai giờ sau khi hắn đăng Weibo, chứng thực Weibo của hắn rốt cuộc đã thông qua.
Bên dưới hắn có một cái công ty, lại có cổ phần của Tề Thịnh, Weibo chứng thực ra tới kết quả cũng…… Cấp bậc cao cấp đại khí.
Đặc biệt là còn có người tra ra được thân phận của hắn, nói hắn là con trai chủ tịch Tề Thịnh Ngôn Quốc Tề.
Ngôn Quốc Tề rất điệu thấp nhưng cũng có tham gia phỏng vấn, lúc ấy người chủ trì đã từng hỏi Ngôn Quốc Tề về con cái.
Ngôn Quốc Tề khi đó liền nói, ông có một con trai một con gái, mà trong giọng điệu ông đặc biệt coi trọng hai đứa nhỏ, còn nhắc tới ông quản không được hai đứa nhỏ, chỉ mong bọn họ sống thật vui vẻ.
Bởi vì đoạn thăm hỏi kia, người gọi Ngôn Quốc Tề là “ba ba” trở nên rất nhiều, mà hiện tại……
"Ngôn Cảnh Tắc này là con trai Ngôn Quốc Tề?”
“Mọe nó! Quá trâu bò!”
“@ Ngôn Quốc Tề, con ông come out nè ông biết không?”
“Người ta nói Ngôn Quốc Tề sủng con trai, thoạt nhìn là sự thật……”
“Dám trực tiếp come out luôn!”
……
Thân phận Ngôn Cảnh Tắc không sai biệt lắm đã có định luận, mà lúc này, chuyện về Giản Vân Tu cũng thay đổi hướng gió.
“Giản Vân Tu có bạn trai, chắc không thể cùng bà cô kia gì gì đó nhỉ?”
“Trước đó chuyện ở Thiên Thượng Nhân Gian…… Giản Vân Tu lúc đó ăn mặc chỉn chu, rõ ràng là vào nhầm.”
“Cảnh sát cũng nói cậu ta không biết tình hình, không phải vào ban đêm đã được thả ra sao?”
“Giản Vân Tu kỳ thật rất thanh cao, còn đặc biệt không cho người khác mặt mũi, có vài hoạt động mời y kiểu gì y cũng đều không đi…… Tôi đã nói y không có khả năng vì tiền mà bán đứng chính mình.”
……
Đương nhiên cũng có người kiên trì cảm thấy Giản Vân Tu có vấn đề: “Chuyện Thiên Thượng Nhân Gian nói không chừng chính là Ngôn Cảnh Tắc giúp Giản Vân Tu bãi bình ấy.”
“Giản Vân Tu nam nữ đều ăn sạch?”
“Giản Vân Tu bản lĩnh không nhỏ a……”
……
Nhưng người nói như vậy thật nhanh bị đánh trả lại: “Giản Vân Tu nếu thật ở Thiên Thượng Nhân Gian làm cái gì, Ngôn Cảnh Tắc có thể giúp cậu ta bãi bình à? Người ta chẳng lẽ thích đội nón xanh*?”
(*đội nón xanh, kiểu như bị cắm sừng ở vn mình ý, có người yêu ngoại tình)
“Nếu mày là Ngôn Cảnh Tắc, nhìn trúng một người nam nữ ăn sạch à?”
“Ngôn Cảnh Tắc đã nói hai lần gặp tại toà án kìa…… Việc này tôi về phía Giản Vân Tu.”
……
Không chỉ như thế, lập tức còn xuất hiện rất nhiều fan CP: “A a a a! Hai người này quá xứng!”
“Tui vẫn luôn nghiên cứu xem ai có thể xứng đôi với Vân Tu, hiện tại xem như tìm được người rồi!”
“Hai người đều cực kì soái!”
“Vân Tu: Cảnh Tắc có người khi dễ em! Ngôn Cảnh Tắc: Anh muốn tố cáo hết bọn họ!”
……
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc cùng Giản Vân Tu ăn cơm chiều, tuyệt đại đa số người trên mạng đã tin tưởng người trên những hình ảnh bất nhã đó không phải Giản Vân Tu.
Cũng chính là lúc này, người ta đào ra lý lịch quá khứ của Giản Vân Tu.
Lý lịch của Giản Vân Tu thật sự rất xinh đẹp, lão sư trước kia của y đều là dương cầm gia nổi danh thế giới, nhận được giải thưởng nào đó, trong quốc nội trừ y ra cũng không ai đạt được.
Còn có người nhắc tới, người như Giản Vân Tu nhận không ít giải thưởng quốc tế, thật sự muốn vớt tiền quá đơn giản, căn bản không cần bán đứng thân thể.
Hơn nữa cho dù cha y có phải Giản Khải Sơn hay không, bằng việc y là dương cầm gia nổi danh thế giới này, cũng đã xứng đôi với Ngôn Cảnh Tắc.
Vấn đề duy nhất có thể là y là đàn ông.
Những việc này, Ngôn Cảnh Tắc cũng không biết.
Giản Vân Tu ăn cơm đừng nói không muốn ăn cơm hộp, người khác làm y cũng không muốn ăn, cho nên chờ y tắm xong, Ngôn Cảnh Tắc và y cùng nhau nấu cơm.
Chờ làm và ăn xong đã 9 giờ tối, người quét tước vệ sinh rốt cuộc cũng quét dọn sạch sẽ căn biệt thự này.
Ngôn Cảnh Tắc đưa Giản Vân Tu về phòng, thay ga trải trường y mang từ nhà đến, để y ngủ cho ngon.
"Em nhất định sẽ ngủ ngoan." Giản Vân Tu nằm giữa chiếc giường hơn hai mét, trịnh trọng nói với Ngôn Cảnh Tắc.
Trước đó y ngủ ở chiếc giường đặt trên bệ cửa sổ không lớn lắm, ga giường này so với giường nhỏ hơn rất nhiều, trải cũng không hết, làm người ta không hiểu sao thấy buồn cười.
Ngôn Cảnh Tắc tiến lên vài bước, hôn một cái lên má trái y: “Ngủ ngon.”
Thơm xong, hắn lại hôn một cái lên má phải Giản Vân Tu, cười khẽ: “Như vậy đối xứng rồi.”
Giản Vân Tu vội vàng dùng chăn che mình lại: “Em muốn ngủ.”
Ngôn Cảnh Tắc lại cười: “Ngủ ngon.”
Sau khi Ngôn Cảnh Tắc rời khỏi chỗ Giản Vân Tu, tiếp tục đi xử lý chuyện của Giản Vân Tu.
Đã có người giới thiệu cho hắn luật sư thích hợp, còn có người giới thiệu cho hắn đoàn đội am hiểu xử lý loại chuyện này.
Đương nhiên, bạn bè nguyên chủ còn gửi tới không ít tin tức, hỏi hắn có phải điên rồi hay không, thế mà lại come out.
Trong đó, lão Thái kia vừa gửi tin nhắn vừa gọi điện thoại, điện thoại Ngôn Cảnh Tắc toàn treo, nhưng thấy được tin nhắn.
“Ngôn Cảnh Tắc! Giản Vân Tu đã như vậy, sao ông còn còn chấp mê bất ngộ?”
“Đổng Thanh Lâm có chỗ nào so ra kém Giản Vân Tu?”
“Ông có phải bị Giản Vân Tu rót mê hồn dược rồi không?”
“Ông tỉnh lại đi! Giản Vân Tu vào loại thời điểm này đáp ứng cùng ông ở bên nhau, là lợi dụng ông đó!”
……
Ngôn Cảnh Tắc xem xong, trực tiếp kéo đen luôn, nhưng nghĩ nghĩ lại đem người thả ra. Nhưng hắn hiện tại không rảnh để ý tới người này……
Ngôn Cảnh Tắc tiếp tục xử lý các loại sự tình, cũng chính là lúc này, điện thoại hắn lại một lần nữa vang lên. Gọi điện thoại lại đây là cha nguyên chủ Ngôn Quốc Tề.
Ngôn Cảnh Tắc mới vừa tiếp điện thoại, giọng Ngôn Quốc Tề liền nổ vang bên tai hắn: “Anh cùng Giản Vân Tu kia là chuyện như thế nào?”
“Cha không phải đã sớm biết rồi sao? Con thích em ấy rất nhiều năm, hiện tại rốt cuộc thành rồi!”
“Anh đùa hay nói thật?” Ngôn Quốc Tề hỏi.
“Đương nhiên là thật rồi.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Năm đó con bị người ta đánh, là Giản Vân Tu đưa con đi phòng y tế.”
Ngôn Quốc Tề không nói một lời, trực tiếp cúp điện thoại.
Ngôn Cảnh Tắc dám come out cũng là có nguyên nhân.
Lúc trước, sau khi Ngôn Quốc Tề ngoại tình bị bắt, chuyện nguyên chủ bị bắt nạt trong trường cũng bùng nổ.
Ngôn Quốc Tề người này trên phương diện cảm tình rất tra, nhưng ông đối với đứa con trai như nguyên chủ vô cùng để bụng, lúc ấy liền đặc biệt áy náy, tóm lại lúc sau, ông đối với nguyên chủ liền có thái độ muốn gì cho nấy, trước mặt nguyên chủ còn tự động hạ thái độ xuống.
Làm cha mẹ biết được bởi vì mình sơ sẩy làm con cái bị bắt nạt, chung quy vẫn cảm thấy thẹn với con.
Ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, nguyên chủ vì Đổng Thanh Lâm mà làm tan nát công ty của mình, Ngôn Quốc Tề tuy có sinh khí nhưng cũng không làm gì nguyên chủ, hiện tại hắn cũng chỉ là come out mà thôi, Ngôn Quốc Tề đại khái sẽ không làm cái gì.
Càng đừng nói là Ngôn Quốc Tề kỳ thật đã sớm biết Giản Vân Tu.
Nguyên chủ đối với ánh trăng sáng tâm tâm niệm niệm nhiều năm như vậy, người trong nhà toàn bộ đều biết, thậm chí chuyện hắn tìm thế thân, người trong nhà cũng đều biết…...
Đúng rồi, chuyện thế thân cũng phải tìm thời gian thẳng thắn với Giản Vân Tu một chút……
Ngôn Cảnh Tắc nghĩ như vậy, từ bàn công trên phòng ngủ nhìn về phía cách vách.
Cách vách tối đen, nhưng sao đèn trên lầu…… lại sáng lên?
Ngôn Cảnh Tắc im ắng lên lầu, còn phát hiện một vài tiếng đàn vang ra từ phòng đàn có cách âm đặc biệt.
Tiểu gia hỏa nào đó sớm nên đi ngủ, lại chạy tới đàn dương cầm?
Ngôn Cảnh Tắc mở cửa phòng đàn ra, đi vào.
Giản Vân Tu hẳn là đã chỉnh lại tiếng đàn dương cầm rồi, đang vui sướng mà đàn tấu, hồn nhiên quên mình, cũng hoàn toàn không phát hiện Ngôn Cảnh Tắc.
Đàn đàn, y đột nhiên dừng lại, nhíu mày: “Chỗ này không quá xuôi……”
“Vân Tu, không phải em hẳn là đang ngủ sao? Sao lại chạy lên đây?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
Giản Vân Tu bị hoảng sợ, chấn kinh cứ như từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên, tay chống lên trên dương cầm, còn phát ra một âm thanh dễ nghe.
Trộm chạy tới đàn dương cầm bị bắt tại trận, Giản Vân Tu có chút ngượng ngùng, nhưng thật nhanh lại đúng lý hợp tình lên: "Em muốn viết một bài hát cho anh a!"
Hết chương 108.