Sủng Phu - Quyết Tuyệt

Chương 101-102: Thế Giới thứ 6 - Tổng tài và ánh trăng sáng


2 năm

trướctiếp

Truyện được đăng tại https://hikariare.wordpress.com và wattpad Kaorurits.

Chương 101: Thế Giới thứ sáu - Tổng tài và ánh trăng sáng*

(* Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng): ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. Xuất phát từ tiểu thuyết《Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng》của Trương Ái Linh.)

Tác giả: Quyết Tuyệt

Edit: Kaorurits

Trong một chung cư không lớn nhưng bố trí lại ấm áp. Phong cách trang hoàng theo kiểu Bắc Âu, sofa phòng khách không lớn, màu vàng nhạt, trên mặt để mấy chiếc gối vừa nhìn đã thấy mềm mại. Đối diện sofa là một cái TV lớn, dưới TV bày rất nhiều đĩa nhạc, còn có dàn âm thanh linh tinh, giá gỗ bên cạnh TV là một chậu lan rất tươi tốt, rủ xuống cành lá.

Ngôn Cảnh Tắc chính là tỉnh dậy trên sofa, thân thể này hẳn là trước đó ngủ trên sofa, nên giờ trên người hắn có chút nhức mỏi.

Đây là chỗ nào?

Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên đứng dậy, liền chú ý huyền quan* bên cạnh phòng khách có treo một cái gương, hắn đi qua liền thấy trong gương một người đàn ông trẻ tuổi, gương mặt có hai quầng thâm mắt to tướng, mặc một bộ tây trang có chút nhăn nhúm, nhìn cực kỳ không có tinh thần. 

(*huyền quan là nơi ngăn cách cửa chính và phòng khách, có ý nghĩa như một tấm rèm, một bức bình phong cho phòng khách.)

Đây không phải là hắn!

Nơi này hết thảy thật sự quá xa lạ…… Cho nên, hắn xuyên qua sao?

Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy mình xuyên qua, nhưng hắn không có ký ức trước khi xuyên qua, cũng không có ký ức của thân thể này, tất cả với hắn mà nói đều mơ hồ không rõ, chuyện này làm hắn có điểm rối rắm.

Hắn đang bình thường sao lại xuyên qua? Hắn hiện giờ cái gì cũng không biết, rồi nên làm cái gì?

Đang rối rắm, điện thoại Ngôn Cảnh Tắc vang lên.

Hắn lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, phát hiện hiện tại là hơn 8 giờ sáng, cùng lúc đó, hệ thống nhận diện khuôn mặt khởi động, điện thoại tự mở khóa. 

Điện thoại hắn nhận được một tin nhắn, là một người tên "lão Thái" gửi qua một vài tấm ảnh, cuối cùng còn có một câu: “Lão Ngôn, không phải tôi nói ông, ông đừng bị Giản Vân Tu lừa, y không phải cái thứ gì tốt!”

Lão Thái này là ai? Giản Vân Tu lại là ai?

Ngôn Cảnh Tắc click mở một tấm ảnh, liền nhìn thấy trên ảnh chụp mơ hồ kia, một nam một nữ đang dây dưa bên nhau.

Hai người này, người đàn ông khoảng hơn hai mươi, lớn lên rất không tồi, người phụ nữ kia thì không giống vậy, người nữ này ít nhất cũng hơn bốn mươi tuổi, còn hơi đen và xấu… 

Đây là phú bà bao nuôi tiểu thịt tươi? Người phụ nữ này diễm phúc không cạn a!

Chỉ là, kết hợp một chút tin nhắn người nọ gửi tới… Người đàn ông kia là Giản Vân Tu? Nguyên chủ không phải có quan hệ với y chứ?

Ghê tởm như vậy...

Ngôn Cảnh Tắc bắt đầu lục lại lịch sử chat, phát hiện lại trước đó nguyên chủ và người gọi là lão Thái này ồn ào một trận, nguyên nhân gây ra là vì lão Thái đã gửi một video cho nguyên chủ, ghi kèm chữ là: “Ngôn Cảnh Tắc, tình nhân trong mộng của ông đi ‘ Thiên Thượng Nhân Gian ’ chơi bị người ta báo cáo!”

Lúc sau, nguyên chủ kiên trì nói Giản Vân Tu không phải là người như vậy, sẽ không đi cái gì “Thiên Thượng Nhân Gian” kia, mà lão Thái thì châm chọc mỉa mai nguyên chủ, cảm thấy ánh mắt nguyên chủ không tốt, cuối cùng hai người ồn ào không thể dàn xếp.

Trong lúc đó, lão Thái còn nhắc tới một người khác, bảo nguyên chủ đối tốt với một người tên Đổng Thanh Lâm, nói người tốt với nguyên chủ như Đổng Thanh Lâm vậy rất ít, bảo nguyên chủ quý trọng. 

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Chỉ nhìn lịch sử chat cùng lão Thái này, hắn liền lo lắng.

Nguyên chủ của thân thể này cảm tình tựa hồ trải qua rất phức tạp…  Hắn cái gì cũng không hiểu, có thể thu phục được sao?

Còn có, người ở dưới ảnh chụp là tình nhân tròn mộng của nguyên chủ, phẩm vị này của nguyên chủ…  Hắn ăn không tiêu a!

Ngôn Cảnh Tắc nghĩ vậy rồi click mở video lão Thái mấy hôm trước gửi tới, nghe nói là video tình nhân trong mộng của hắn bị bắt ở “Thiên Thượng Nhân Gian”.

Video này quay trước cửa một nơi, người quay dùng điện thoại, vì trời rất tối cộng thêm rung lắc, hình ảnh chẳng rõ ràng gì, chất lượng đồ họa so với ảnh lão Thái mới gửi đến không khác cho lắm.

Mà người quay video vừa quay vừa đang nói: “Là Giản Vân Tu! Là Giản Vân Tu!”

Hình ảnh xuất hiện một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang màu trắng, y biểu cảm lạnh nhạt, mày nhăn lại, thoạt nhìn có chút không kiên nhẫn, mà phía sau có một cảnh sát đang đẩy y.

Sau khi bị đẩy, giọng y lập tức vang lên: “Đừng chạm vào tôi!” lúc nói như vậy, mặt người này còn chuyển hướng màn hình… 

Rõ ràng video rất mơ hồ nhưng Ngôn Cảnh Tắc vẫn thấy rõ bộ dáng của y, trái tim nhanh chóng nhảy lên.

Hắn nhất kiến chung tình!

Người trong video có chút không kiên nhẫn, thoạt nhìn thực tức giận, nhưng nhìn sao cũng thấy đẹp, trên thế giới này sao lại có người đáng yêu như vậy?

Hắn biết hắn vì sao lại xuyên qua đây rồi! Khẳng định là vì người này mà đến!

Đây là nam thần của hắn!

Video đã kết thúc, Ngôn Cảnh Tắc lập tức click mở, xem lại một lần nữa.

Cũng chính là lúc này, hắn đột nhiên ý thức được một sự kiện —— ảnh chụp trước đó hắn xem qua, cái người ôm bà mập kia, rất giống nam thần của hắn!

Nhưng kia tuyệt đối không phải nam thần của hắn.

Nam thần cho dù có hóa thành tro, hắn cũng sẽ không nhận sai!

Lúc này, video lại phát xong một lần, đầu Ngôn Cảnh Tắc bỗng choáng, ký ức thuộc về nguyên chủ đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn.

Mà khi vừa có được ký ức, Ngôn Cảnh Tắc liền muốn mắng người.

Nguyên chủ này thật sự quá ghê tởm, hắn quả thực chính là tên cặn bã!

Loại người như hắn nên hủy diệt nhân đạo!

Nguyên chủ cũng giống hắn, tên là Ngôn Cảnh Tắc, năm nay hai mươi tám tuổi, là một người sinh ra tốt đẹp, gia cảnh giàu có…… Tổng tài.

Cha nguyên chủ sinh ra ở nông thôn, trong nhà vô cùng nghèo, nhưng rất thông minh, hơi có chút bản lĩnh, sau lại đi mỏ quặng ở gần thôn làm công, lại đáp lên con gái độc nhất của chủ mỏ than đá.

Cha nguyên chủ đối với cuộc sống giàu có vô vàn hướng đến, liền không chút do dự đến ở rễ nhà ông chủ than đá kia.

Địa phương quy định, gia đình kén rể có thể sinh hai đứa nhỏ, cha nguyên chủ và mẹ nguyên chủ liền sinh ra chị nguyên chủ và hắn.

Lúc ấy vừa lúc ngành sản xuất than đá kiếm nhiều tiền nhất, sau khi sinh hai đứa con, cha nguyên chủ biểu hiện vẫn luôn rất tốt liền từ ông ngoại nguyên chủ - nhiều tiền không có chỗ tiêu, lấy tới không ít tiền, bắt đầu thành lập công ty. 

Cha nguyên chủ là người có bản lĩnh, mới đầu mở siêu thị làm bán lẻ, ỷ vào tư bản hùng hậu mà nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường, sau đó lại bắt đầu làm địa ốc, làm các sản nghiệp khác… Tóm lại kiếm lời không biết bao nhiêu là tiền.

Sớm tại thời điểm nguyên chủ mười mấy tuổi, gia sản của ông cũng đã vượt qua cha vợ, ở bên ngoài cũng nuôi vài người phụ nữ trẻ, bất quá ông ta cũng không vứt bỏ người vợ tào khang*, cũng chỉ sửa lại tên họ cho nguyên chủ.

(*Từ rất xa xưa, dân gian thường có câu: "Tào khang chi thê bất hạ đường, Bần tiện chi giao mạc khả vong", nghĩa là vợ chồng lấy nhau từ lúc khổ cực chẳng nên bỏ, bạn bè kết giao từ thuở hèn chẳng nên mất. "Tào Khang chi thê" trong cây này nghĩa là người vợ tào khang.)

Dựa theo lời cha Ngôn nói, phụ nữ bên ngoài chỉ là chơi chơi, người trong nhà mới quan trọng nhất…… Tóm lại ông đối với vợ con là có cầu tất ứng, nhưng cũng không chậm trễ ông chơi bời phụ nữ bên ngoài. 

Đương nhiên ông cũng rất cẩn thận, tuyệt không để người ngoài mang thai, đối với chuyện này, cha Ngôn bảo rằng gia sản ông không ít, hiện tại xếp phía trước người khác, nhưng nếu lại thêm con cái… Vậy tài sản trên tay thế hệ này không phải so ra kém những nhà chỉ có một con của gia đình người ta sao?

Dù sao ông cũng chỉ cần vợ nguyên phối sinh cho ông một trai một gái là được.

Nguyên chủ chính là tại một gia đình như vậy lớn lên.

Lúc nguyên chủ mới sinh ra, cha Ngôn còn là thuộc hạ của cha vợ sống qua ngày, ngồi ngày vây quanh vợ, mấy chuyện như giặt tã cho con trai cũng làm không ít… Ông lúc nguyên chủ ba tuổi ra ngoài lang bạt, mãi cho đến nguyên chủ mười hai mười ba tuổi, mới xem như gầy dựng được một chút tên tuổi.

Sau đó hắn liền đem nguyên chủ và chị nguyên chủ đón vào trong thành phố, tiêu tiền cho bọn họ vào một trường tư thục học.

Khi đó nguyên chủ học lớp tám.

Trên tay ông ngoại nguyên chủ có quặng có tiền, lại đối với nguyên chủ và chị nguyên chủ là đau đến tâm khảm, còn cảm thấy nếu trong nhà có tiền, hai đứa nhỏ hoàn toàn có thể muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần vất vả học hành. 

Cho nên lúc nguyên chủ học tiểu học căn bản chẳng học hành gì, hiện tại đột nhiên vào trường sơ trung quý tộc… 

Hắn không hề nghi ngờ là thành tích lót đế.

Hơn nữa hắn vẫn là nhà giàu mới nổi, chỉ biết mua các loại quần áo giày sang quý, phối hợp lại dốt đặc cán mai, các loại tài nghệ cũng đều không biết, thậm chí tiếng phổ thông cũng nói không rõ…

Nguyên chủ đương nhiên bị người khinh thường, bị người ghét bỏ.

Nguyên chủ cũng là kẻ tàn nhẫn, cùng người ta đánh một trận…… Kết quả người nọ trong nhà không đơn giản, cha nguyên chủ lúc ấy lại chưa lợi hại như vậy, cuối cùng rõ ràng là người nọ khiêu khích nguyên chủ trước, lại muốn nguyên chủ xin lỗi người ta.

Kể từ đó, nguyên chủ ở trong trường càng không có địa vị, hắn cũng biết trong nhà không đáng tin cậy, không hề cáo trạng với gia đình, liền sống qua những ngày mà một ngày dài như một năm.

Cũng chính là lúc này, nguyên chủ gặp ánh trăng sáng trong lòng hắn, Giản Vân Tu.

Lúc hắn học lớp chín, Giản Vân Tu học lớp bảy một trường gần đó.

Gia thế của Giản Vân Tu tại một trường như vậy cũng là đứng đầu, y còn là thần đồng nổi tiếng xa gần, là thiên tài âm nhạc, toàn thân treo đầy ánh sáng. 

Một người như vậy, nguyên chủ vừa hâm mộ vừa ghen ghét, cũng sẽ đi vòng quanh, kết quả, Giản Vân Tu thế mà chủ động tiếp xúc với nguyên chủ.

Lần đó nguyên chủ bị người khi dễ, bị đánh, đang một mình tránh ở nhà ăn sau trường tức giận bất bình mà thề muốn báo thù, Giản Vân Tu đột nhiên xuất hiện.

Giản Vân Tu mang theo nguyên chủ đi phòng y tế trị thương, sau đó còn an ủi nguyên chủ, chỉ nguyên chủ làm sao phối quần áo, làm sao ứng phó người xung quanh.

Giản Vân Tu có thói ở sạch, không thích tiếp xúc với người khác, liền hạ xuống một dấu ấn thật sâu trong lòng nguyên chủ.

Nguyên chủ lúc ấy coi Giản Vân Tu như thiên sứ, coi như sự cứu rỗi của mình. 

Đáng tiếc chính là, hắn cùng Giản Vân Tu chỉ ở chung một tháng, còn chưa thân nhau, trong nhà liền có chuyện.

Mẹ hắn phát hiện cha hắn ngoại tình, làm ầm ĩ cả lên, cha hắn cũng bằng bất cứ giá nào sửa tên cho hắn, lúc hai người náo loạn khắp nơi, còn phát hiện chuyện hắn ở trường bị bắt nạt...

Nguyên chủ năm lớp chín ấy, sửa tên đổi họ thay đổi trường học, bắt đầu cuộc sống mới.

Trường học cũ bị hắn ném ra sau đầu, cũng chỉ có Giản Vân Tu ghi khắc thật sâu vào lòng hắn. 

Sau khi nguyên chủ rời khỏi ngôi trường kia không bao lâu, Giản Vân Tu liền xuất ngoại du học. Khi y ra nước ngoài, thiên phú âm nhạc liền hoàn toàn triển lộ, chưa đầy 17-18 tuổi, Giản Vân Tu liền thành tiểu vương tử âm nhạc được công nhận. 

Y gia thế tốt, lại được rất nhiều giải thưởng âm nhạc, tuy làm người điệu thấp nhưng cũng không tránh né nổi lên, được vô số người chú ý. 

Nguyên chủ chính là người chú ý y nhất.

Sai khi rời khỏi trường sơ trung kia, sửa tên đổi họ, cha nguyên chủ ý thức được mình đã không quan tâm nhiều đến gia đình, ông đối với vợ vẫn là có cảm tình, cho nên mấy năm đó ông liền chặt đứt liên hệ với những phụ nữ bên ngoài, chuyên tâm giáo dục hai chị em, lại làm hắn và chị hắn như thoát thai hoán cốt, trở nên cực kỳ xuất sắc.

Nguyên chủ biến hóa đặc biệt lớn.

Hắn phát dục muộn, khi còn nhỏ ông ngoại lại đem hắn nuôi nấng quá tốt, kỳ thật lúc hắn đi học sơ trung quý tộc kia là một đứa mập ú, còn là đứa nhỏ ở nông thôn phơi nắng đen thui mập ú.

Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất hắn bị người ta bắt nạt. 

Nhưng sau này…  Vóc dáng hắn cao dần lên, làn da trắng lên, so sánh với trước kia thì bộ dáng hoàn toàn thay đổi. 

Không chỉ có như thế, nhà hắn còn trở nên vô cùng có tiền.

Nguyên chủ liền cân nhắc, muốn theo đuổi Giản Vân Tu —— theo thời gian trôi qua, nguyên chủ phát hiện hắn thích đàn ông, thích Giản Vân Tu.

Nhưng nguyên chủ nghe được, Giản Vân Tu có một người đã thích rất nhiều năm, vẫn luôn tìm người kia, người ta còn nói với hắn Giản Vân Tu tính tình không tốt, đặc biệt lạnh nhạt với người khác, không dễ tiếp xúc.

Nguyên chủ trước mặt người khác hoàn toàn thay đổi, thậm chí là tự tin đến tự cao, nhưng trước Giản Vân Tu hắn không thể tránh khỏi mà tự ti.

Có được mấy tin tức này, hắn cũng không dám đi tiếp cận Giản Vân Tu, chỉ dám trộm chú ý.

Này còn chưa tính, nguyên chủ thế mà còn bị rút não, tìm một người rất giống Giản Vân Tu, coi như thế thân nuôi bên người.

Nguyên chủ tìm thế thân kia chính là Đổng Thanh Lâm.

Đổng Thanh Lâm cũng theo âm nhạc, nguyên chủ có lần đi nhà ăn ăn cơm, nhìn thấy hắn ta ở nhà ăn làm công đàn dương cầm, bộ dáng hắn ta đánh đàn đặc biệt giống Giản Vân Tu, liền để bụng hắn ta, lại biết được nhà hắn ta rất nghèo, mẹ bị bệnh nặng, để trợ lý định ra một hiệp ước bao dưỡng, bao dưỡng Đổng Thanh Lâm.

Nguyên chủ khi đó trong lòng tất cả đều là Giản Vân Tu, cũng không làm gì Đổng Thanh Lâm, cũng chỉ là bảo Đổng Thanh Lâm trước mặt hắn đóng giả Giản Vân Tu.

Mà hắn hiện tại ở trong nhà này chính là nhà nguyên chủ mua cho Đổng Thanh Lâm ở, hắn thường thường sẽ đến bên này, cũng không ngủ với Đổng Thanh Lâm, cũng chỉ bảo Đổng Thanh Lâm mặc quần áo Giản Vân Tu hay mặc, đàn dương cầm cho hắn nghe.

Nhưng Đổng Thanh Lâm yêu nguyên chủ.

Hắn ta đối với nguyên chủ cực kỳ để bụng, biến đổi biện pháp lấy lòng nguyên chủ, lúc đối với nguyên chủ có thể nói là cẩn thận tỉ mỉ, thậm chí bất kể nguyên chủ có tìm hắn ta hay không, hắn ta đều làm đồ ăn nguyên chủ thích ăn, chờ nguyên chủ.

Nguyên chủ dần dần liền quen bên người có một cá nhân như vậy, còn mang Đổng Thanh Lâm nhận thức mấy người bạn, đối với Đổng Thanh Lâm cũng có chút cảm tình.

Hắn cảm thấy hắn cùng Giản Vân Tu không được, muốn lưu lại Đổng Thanh Lâm mãi bên người. 

Nhưng một ngày nào đó, Đổng Thanh Lâm vẫn luôn thực ngoan ngoãn đột nhiên đối với nguyên chủ như gần như xa, còn bắt đầu thân cận với người đàn ông khác.

Nguyên chủ thì sao? Hắn ngoài miệng nói mình yêu Giản Vân Tu, lại không buông tha Đổng Thanh Lâm, ghen đủ loại, cũng chính là lúc này, Giản Vân Tu xảy ra chuyện, các loại tin tức mặt trái của Giản Vân Tu bay đầy trời.

Trong đó có vài tin tức vừa thấy chính là giả, nhưng nguyên chủ tin, cảm thấy Giản Vân Tu là người có cuộc sống cá nhân hỗn loạn, bộ dáng cao không với được kia trong dĩ vãng tất cả đều là giả tạo. 

Lúc này, Đổng Thanh Lâm muốn cùng nguyên chủ giải trừ hiệp ước bao dưỡng, nguyên chủ còn phát hiện, hắn yêu Đổng Thanh Lâm.

Nguyên chủ mạch não có vấn đề. Hắn sau khi ý thức được mình yêu Đổng Thanh Lâm, thế mà lại cảm thấy Giản Vân Tu lúc trước trợ giúp hắn chỉ vì biểu hiện bản thân cao quý, cảm thấy Giản Vân Tu cùng những kẻ bắt nạt hắn là cá mè một lứa, cuối cùng là hận Giản Vân Tu.

Vì tỏ lòng trung thành với Đổng Thanh Lâm, hắn còn bắt đầu đối phó Giản Vân Tu, bịa đặt tin bôi xấu Giản Vân Tu, thậm chí nói Giản Vân Tu lúc sơ trung đã bắt nạt người khác.

Cũng chính là khi đó, hắn và Giản Vân Tu lần đầu tiên gặp mặt sau khi lớn lên. 

Giản Vân Tu gặp rất nhiều phiền toái, tâm thần và thể xác đều mệt mỏi, vô cùng tiều tụy, phản ứng của y sau khi nhìn thấy nguyên chủ nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Lúc ấy Giản Vân Tu vô cùng cao hứng, trong mắt lóe ánh sáng, y kêu ra tên trước kia của nguyên chủ, nói vẫn luôn tìm kiếm nguyên chủ……

Kết quả nguyên chủ giận tím mặt, cho y một bạt tai.

Ngôn Cảnh Tắc trở tay cho chính mình một bạt tai, nguyên chủ quả thực không phải người!

May mắn, hiện tại chuyện này còn chưa phát sinh, trên mạng cũng vừa bắt đầu có các loại tin xấu của Giản Vân Tu mà thôi. 

Hết chương 101.

_______________________

Chương 102 

Tác giả: Quyết Tuyệt

Edit: Kaorurits

Thời gian Ngôn Cảnh Tắc xuyên qua tới đây, Đổng Thanh Lâm đã xa cách nguyên chủ được ba tháng, còn cùng một người đàn ông khác rất thân cận, làm nguyên chủ ghen ghét đến đêm không thể ngủ, cả người khó chịu.

Còn Giản Vân Tu……

Ngôn Cảnh Tắc lại click mở cùng khung chat với “Lão Thái".

Nguyên chủ từ khi gặp Giản Vân Tu ở sơ trung rồi chuyển trường, sau đó không học trường sơ trung khác mà ở nhà để gia sư dạy học, học một năm như vậy, hắn thi vào một trường cao trung không tồi, lão Thái chính là bạn tốt hắn quen lúc học cao trung.

Lão Thái tên đầy đủ là Thái Hằng, cũng là phú nhị đại như nguyên chủ, lúc ban đầu nguyên chủ nuôi một thế thân như Đổng Thanh Lâm, lão Thái cảm thấy nguyên chủ điên rồi —— cho dù đuổi không kịp chính chủ, cũng không cần thiết tốn nhiều tiền như vậy nuôi thế thân.

Nhưng nguyên chủ kiên trì, sau lại thấy Đổng Thanh Lâm nghe lời, còn giới thiệu Đổng Thanh Lâm cho lão Thái.

Thời gian dài, cũng không biết là chuyện như thế nào, lão Thái ấn tượng với Đổng Thanh Lâm càng ngày càng tốt, thế mà còn bắt đầu khuyên nguyên chủ quên Giản Vân Tu, cùng Đổng Thanh Lâm chung sống cho tốt.

Đương nhiên, khi đó nguyên chủ tâm tâm niệm niệm vẫn là Giản Vân Tu, không chịu đáp ứng, thẳng đến khi tin xấu về Giản Vân Tu ở khắp mọi nơi. 

Vào một tuần trước, giới giải trí đã xảy ra một chuyện lớn.

Cảnh sát nhận được báo cáo, phá huỷ một chỗ phạm tội phi pháp là “Thiên Thượng Nhân Gian”, trong quá trình đó còn bắt được rất nhiều minh tinh có chút tiếng tăm trong giới giải trí. 

Những minh tinh này ở "Thiên Thượng Nhân Gian" tụ tập sử dụng ma túy, còn… Tóm lại lúc những người này bị lôi ra tới, quần áo cũng chưa mặc đàng hoàng, thậm chí có nữ minh tinh thần chí không rõ nhào nhào vào người cảnh sát.

Một đám quần ma loạn vũ.

Giản Vân Tu…… Cũng ở bên trong.

Thời điểm y bị cảnh sát mang ra từ “Thiên Thượng Nhân Gian” bị người ta quay phim, chính là đoạn video làm Ngôn Cảnh Tắc nhất kiến chung tình kia.

Mà chuyện này, video này cũng đã sớm truyền khắp nơi. 

Giản Vân Tu là ai?

Y là dương cầm gia nổi danh nhất quốc nội, cũng đạt được rất nhiều giải thưởng quốc tế, tham gia rất nhiều chương trình diễn tấu, thậm chí còn diễn tấu dương cầm ở một vài lễ khai mạc thi đấu mang tính quốc tế! 

Y còn là nhà soạn nhạc nổi danh, ca sĩ, y không đi con đường giải trí, nhưng y tự mình sáng tác tự mình biểu diễn ca khúc, ở trong ngành có đánh giá cực cao, cũng đồng dạng được rất nhiều giải thưởng.

Thời điểm y mới 17-18 tuổi, một vài dương cầm gia và ca sĩ vô cùng trứ danh ở nước ngoài liền bắt đầu dùng “Tiểu vương tử” tới xưng hô y, cho tới bây giờ, y càng là người duy nhất giới âm nhạc quốc nội công nhận, mọi người đều gọi y là "tiểu vương tử âm nhạc".

Này còn chưa tính, Giản Vân Tu còn có gia thế vô cùng tốt.

Tuy rằng y cũng không nhắc tới người nhà, nhưng cư dân mạng đã sớm đào ra được y là con trai của Giản Khải Sơn, chủ tịch công ty chế dược Đức Thái.

Muốn tài hoa có tài hoa, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn gia thế có gia thế……

Giản Vân Tu chẳng sợ có điệu thấp, độ hot cũng vô cùng cao.

Một vài người căn bản không hiểu dương cầm cũng nghe qua tên y, cũng nói được chuyện của y, cũng có một vài người thuần túy vì mặt y mà trở thành fan của y.

Tất cả mọi người cảm thấy y là tiểu vương tử tự phụ, cao không thể với.

Một người như vậy, thế mà bị cảnh sát mang ra từ “Thiên Thượng Nhân Gian”……

Trên mạng lập tức liền bùng nổ, đều đang nói thiết lập nhân vật của Giản Vân Tu sụp đổ.

Ngôn Cảnh Tắc lại click mở đoạn video kia nhìn nhìn, có chút đau lòng Giản Vân Tu bên trong. 

Nguyên chủ tuy rằng cãi nhau với Thái, nói Giản Vân Tu hẳn là vào nhầm, không làm những chuyện dơ bẩn đó, kỳ thật trong lòng đã bị ảnh hưởng, cảm thấy Giản Vân Tu không cao quý thuần khiết như hắn nghĩ.

Nhưng Ngôn Cảnh Tắc biết, Giản Vân Tu khẳng định là vào nhầm.

Lúc ấy những nhân sĩ trong giới giải trí bị mang ra, có ai không phải quần áo không chỉnh, chỉ có mình Giản Vân Tu từ đầu đến chân kín mít, bộ tây trang trắng kia ngay cả một nếp nhăn cũng không có… Y tuyệt đối là quá mức xui xẻo, không cẩn thận đã bị liên lụy vào chuyện này!

Nguyên chủ thực chú ý Giản Vân Tu, biết rất nhiều chuyện của Giản Vân Tu, hắn có ký ức nguyên chủ, đương nhiên cũng biết.

Mà một chuyện trong đó chính là Giản Vân Tu có thói ở sạch rất mạnh. 

Giản Vân Tu trước kia đi tham gia diễn xuất, cùng người khác bắt tay cũng không tình nguyện, sao có thể đi “Thiên Thượng Nhân Gian” cùng một đám dơ bẩn hôi hám quẩy với nhau?

Hơn nữa hắn chỉ xem video liền nhìn ra được Giản Vân Tu vô cùng mờ mịt, rất không được tự nhiên…… Nguyên chủ một chút cũng không hiểu biết Giản Vân Tu thì thôi, thế mà bị người ta nói ra nói vào, liền thật sự tin tưởng Giản Vân Tu đi một nơi như vậy, làm chuyện không tốt!

Nguyên chủ còn tin, người trên mạng tin tưởng liền càng nhiều, mấy ngày nay không ít người đều nói, Giản Vân Tu trước kia không thân thiện toàn là giả tạo, nói y có thể được khen ngợi như bây giờ toàn dựa vào các kim chủ.

Thậm chí còn có người nói, chỉ cần có tiền là có thể ngủ với Giản Vân Tu.

Chuyện này lục tục náo loạn vài ngày, mà mấy ngày nay, nguyên chủ một chút cũng không giúp Giản Vân Tu, nhưng lại luôn rối rắm chuyện của Đổng Thanh Lâm.

Hiệp ước bao dưỡng của nguyên chủ và Đổng Thanh Lâm sắp đến kỳ, Đổng Thanh Lâm nói qua muốn giải trừ hiệp ước, nhưng nguyên chủ từ đáy lòng không muốn, đã mấy ngày không ngủ yên.

Ngày hôm qua là ngày cuối của hiệp ước, nguyên chủ tới nhà hắn nuôi Đổng Thanh Lâm, muốn nói chuyện với Đổng Thanh Lâm. 

Đổng Thanh Lâm không ở đây, nguyên chủ đợi cả đêm cũng chưa chờ được người, gọi điện thoại Đổng Thanh Lâm lại tắt máy, cuối cùng liền mơ mơ màng màng ngủ trên sofa.

Chờ nguyên chủ ngủ một giấc dậy…… Liền biến thành hắn.

May mắn hắn xuyên qua tới!

Ngôn Cảnh Tắc nghĩ đến nếu hắn không tới sẽ phát sinh chuyện gì, liền cảm thấy hô hấp không nổi.

Ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, nguyên chủ ngủ một giấc dậy liền thấy ảnh lão Thái gửi "Giản Vân Tu qua lại với phú bà".

Hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra người trên ảnh không phải Giản Vân Tu, chỉ là một người đàn ông rất giống Giản Vân Tu, nhưng nguyên chủ nhìn không ra, cảm thấy bị Giản Vân Tu lừa.

Thằng ngu này cũng không suy nghĩ, Giản Vân Tu có gia thế như vậy, hắn còn cần qua lại với phú bà sao?

Tóm lại, nguyên chủ là kẻ không đầu óc, xem qua ảnh chụp liền cảm thấy ánh trăng sánh thuần khiết trong lòng mình không thuần khiết.

Lúc này, Đổng Thanh Lâm trở lại, muốn cùng nguyên chủ giải trừ hiệp ước bao dưỡng, nói đúng hơn là không nguyện ý lại làm thế thân cho người khác…… Nguyên chủ liền cảm thấy Đổng Thanh Lâm thanh thuần không làm ra vẻ, phát hiện người mình yêu kỳ thật là Đổng Thanh Lâm.

Tóm lại, nguyên chủ chết sống không chịu giải trừ khế ước bao dưỡng, nhưng lúc này…… Nguyên chủ cũng không chịu thừa nhận hắn thích Đổng Thanh Lâm.

Sau đó, nguyên chủ vẫn luôn quấn lấy Đổng Thanh Lâm không bỏ, đưa các loại đồ vật cho Đổng Thanh Lâm, làm việc giúp Đổng Thanh Lâm, mỗi ngày hối hận suy sút…… Chẳng sợ Đổng Thanh Lâm cùng một người đàn ông khác không thua gì nguyên chủ ở bên nhau, nguyên chủ cũng kiên trì phải làm nam tiểu tam.

Nguyên chủ cảm thấy Đổng Thanh Lâm là yêu mình, không cùng mình ở bên nhau hoàn toàn là bởi vì Giản Vân Tu.

Khi đó, Giản Vân Tu đã bị bôi đen đến không trở mình được.

Trên mạng lại cho ra ánh sáng một ít ảnh bất nhã của “Giản Vân Tu” cùng những người khác, không chỉ như vậy, bài hát Giản Vân Tu vừa cho ra lại bị nghi ngờ có liên quan đến sao chép……

Quan trọng nhất chính là Giản gia thế mà lại mặc kệ Giản Vân Tu.

Nguyên chủ lúc này đã thất vọng tột đỉnh với Giản Vân Tu, lại cảm thấy mình sẽ mất đi Đổng Thanh Lâm tất cả đều là vì Giản Vân Tu, liền bắt đầu đối phó Giản Vân Tu.

Hắn không chỉ tìm thuỷ quân bôi đen Giản Vân Tu, còn tới cửa tìm Giản Vân Tu, tát Giản Vân Tu một bạt tay, mắng Giản Vân Tu không biết xấu hổ, nói Giản Vân Tu rơi xuống kết cục này đều là do hắn động tay.

Lúc ấy, cả người Giản Vân Tu đều mất đi thần thái, trở nên tử khí trầm trầm.

Một cái tát kia… Những lời nhục mạ đó…

Ngôn Cảnh Tắc nhớ tới chuyện này, lại muốn đánh chính mình.

Tiểu vương tử âm nhạc Giản Vân Tu trong hai năm kế tiếp vẫn gặp phải chửi rủa và bạo lực trên mạng, y mắc phải bệnh trầm cảm nghiêm trọng, dưỡng bệnh, tự sát không thành, lại tiếp tục dưỡng bệnh.

Cuối cùng, y ảm đạm xuất ngoại, kết quả vận khí quá kém, gặp rủi ro máy bay, đã chết.

Điều duy nhất làm Ngôn Cảnh Tắc cao hứng chính là nguyên chủ cũng chết trên chiếc máy bay này.

Giản Vân Tu chết rất đáng thương, còn nguyên chủ…… Chết rất đáng đời!

Ngôn Cảnh Tắc hít sâu một hơi, tiếp tục chải vuốt ký ức nguyên chủ.

Nguyên chủ hồ đồ, hắn lại thanh tỉnh.

Lúc nguyên chủ hỏi thăm tin tức Giản Vân Tu tin tức, từng nghe được Giản Vân Tu có một người đã thích rất nhiều năm, Giản Vân Tu còn luôn đi tìm người kia, sau đó nguyên chủ lại đi tìm Giản Vân Tu  Giản Vân Tu mở miệng đã kêu tên cũ của nguyên chủ, lại nói y vẫn luôn tìm kiếm nguyên chủ...

Giản Vân Tu khi đó vui sướng cỡ nào……

Người y thích, chính là nguyên chủ.

Giản Vân Tu thích nguyên chủ nhiều năm như vậy, vẫn luôn tìm nguyên chủ, thật vất vả gặp được nguyên chủ, vô cùng vui sướng mà muốn cùng nguyên chủ tương nhận, lại bị nguyên chủ cho một cái tát.

Sau đó, y còn bị nguyên chủ nhục mạ, biết được nguyên chủ chính là người đối phó y...

Giản Vân Tu lúc ấy có bao nhiêu thương tâm?

Nguyên chủ lúc học sơ trung là bộ dáng gì? Hắn vừa béo vừa đen, là tầng chót nhất trong trường, bị mọi người bắt nạt, cũng chỉ có mình Giản Vân Tu tới tìm hắn, giúp đỡ hắn.

Lúc ấy Giản Vân Tu đối với những người khác trong trường vẫn luôn không phản ứng, y chỉ đặc biệt với mỗi mình nguyên chủ.

Một phần cảm tình chân thành tha thiết như vậy…

Ngôn Cảnh Tắc đau lòng chịu không được.

Mấy năm trước, nguyên chủ rõ ràng có thể đi tìm Giản Vân Tu, đó chính là kết cục hạnh phúc, nhưng nguyên chủ tự ti, ngoài miệng nói thích Giản Vân Tu, khi thấy mặt Giản Vân Tu thì một câu cảm ơn cũng không dám nói, chỉ dám tìm thế thân.

Còn chuyện nguyên chủ thích luôn thế thân thì…

Dù sao Ngôn Cảnh Tắc cũng không thể lý giải.

Đổng Thanh Lâm kia chỗ nào thanh thuần không làm ra vẻ? Hắn ta không phải nhận tiền rồi sao?

Nguyên chủ tốt xấu cũng là một tổng tài, trên tay có rất nhiều tiền, cũng khinh thường gạt tình cảm của người khác, ngay từ đầu liền nói rõ ràng với Đổng Thanh Lâm, tìm Đổng Thanh Lâm chính là làm thế thân.

Đổng Thanh Lâm theo nguyên chủ ba năm, ba năm này tiền nguyên chủ cho Đổng Thanh Lâm ít ra cũng có 500 vạn.

Có người mua nhà cho bạn ở, mua xe cho bạn chạy, mỗi tháng còn có mười vạn "tiền lương", lâu lâu lại cho bạn một chút tiền, hắn chỉ bảo bạn lúc hắn cần mặc quần áo theo phong cách người khác, đàn dương cầm, học bộ dáng người khác một chút, bạn có làm hay không?

Ngôn Cảnh Tắc tin tưởng mình lên mạng đăng thông báo tuyển dụng, chắc chắn sẽ có vô số người tranh cướp tới nhận lời mời.

Cũng chỉ có Đổng Thanh Lâm, cầm nhiều tiền của nguyên chủ như vậy còn một bộ dáng chịu ủy khuất, liền bởi vì Đổng Thanh Lâm thích nguyên chủ, mà nguyên chủ trước đó không thích Đổng Thanh Lâm.

Nhưng này không phải ngay từ đầu đã nói rõ rồi sao? Hiệp ước ký cũng là hiệp ước bao dưỡng!

Càng trâu hơn là Đổng Thanh Lâm gần đây còn thông đồng với người khác!

Tóm lại Ngôn Cảnh Tắc đối với Đổng Thanh Lâm này là một chút hảo cảm cũng không có, cũng không muốn lại dây dưa với người này, hắn hiện tại chỉ muốn gặp Giản Vân Tu.

Chuyện “Thiên Thượng Nhân Gian” mới ra, trên mạng lại có hình ảnh lung tung rối loạn…… Cũng không biết Giản Vân Tu hiện tại thế nào.

Ngôn Cảnh Tắc ở đây, chỗ nguyên chủ nuôi Đổng Thanh Lâm ở không nổi nữa, đứng dậy liền phải ra cửa ngay.

Đúng lúc này, cửa nhà mở ra, Đổng Thanh Lâm đi đến.

Đổng Thanh Lâm cùng Giản Vân Tu có năm sáu phần giống nhau, chỉ xem sườn mặt thì thậm chí có thể có bảy tám phần giống nhau.

Nhưng trên người hắn ta không có khí chất xuất trần không giống người thường như Giản Vân Tu.

Lúc này, Đổng Thanh Lâm cầm cái folder, mặc trang phục Giản Vân Tu sẽ không mặc bao giờ, áo lông cao cổ màu xám, áo khoác đen, quần jeans xanh, trên chân mang đôi bốt Martin, thoạt nhìn rất là thanh xuân, chỉ là lúc nhìn Ngôn Cảnh Tắc, trên mặt mang theo trào phúng.

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Người này có phải có bệnh không? Dựa vào cái gì mà trào phúng hắn?

“Ngôn Cảnh Tắc, hôm nay hợp đồng của chúng ta liền đến kỳ, từ nay về sau, chúng ta không còn quan hệ.” Đổng Thanh Lâm nhìn về phía người đàn ông đối diện mình, lạnh lùng nói.

“Được.” Ngôn Cảnh Tắc trực tiếp đáp ứng.

Hiệp ước này cần thiết nhanh chóng giải trừ! Hắn một chút cũng không muốn dính dáng gì đến Đổng Thanh Lâm.

Bên người có một người như vậy, cho dù Giản Vân Tu thích hắn cũng có thể không muốn bên cạnh hắn!

Hiện tại Ngôn Cảnh Tắc liền thấy may mắn một chuyện  —— nguyên chủ không ngủ với Đổng Thanh Lâm.

Ngay từ đầu là nguyên chủ đối với Đổng Thanh Lâm không thấy thú vị, sau lại…… Đổng Thanh Lâm như gần như xa, nguyên chủ nổi lên tâm tư với Đổng Thanh Lâm, nhưng nguyên chủ vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng vẫn nói Đổng Thanh Lâm là thế thân như cũ, bảo Đổng Thanh Lâm nghe lời……

Cám ơn trời đất, nguyên chủ không thổ lộ với Đổng Thanh Lâm, cũng không ngủ với Đổng Thanh Lâm.

Ngôn Cảnh Tắc đáp ứng sảng khoái, thật ra lại làm Đổng Thanh Lâm ngốc: “Anh đáp ứng?”

“Đáp ứng rồi, còn chuyện gì khác không? Giải ước thư có cần ký tên không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi, văn kiện Đổng Thanh Lâm cầm trên tay hẳn là giải ước thư.

Đổng Thanh Lâm hiển nhiên không nghĩ tới sự tình có thể thuận lợi như vậy, nhìn có vẻ phản ứng không kịp, nhưng hắn ta rất nhanh liền hít sâu một hơi nói: “Cần ký, chúng ta đều ký một chút. Còn có căn hộ này tôi đã ở qua, tôi muốn mua lại." Đổng Thanh Lâm nói liền đem giải ước thư cho Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc lấy ra một cây bút máy liền ký tên, một bên ký một bên nói: “Kỳ thật cái hiệp ước kia của chúng ta không có hiệu quả và lợi ích luật pháp gì, cậu không muốn thì trực tiếp đi là được, tôi không có khả năng đi toà án kiện cáo cậu, căn bản không cần ký cái gì giải ước thư cả…… Còn cái nhà này, cậu mua nổi?”

Nếu hắn không tới đây mà là nguyên chủ ở chỗ này, buổi sáng hôm nay sẽ thật náo nhiệt.

Nguyên chủ đợi Đổng Thanh Lâm cả đêm, sáng sớm lại thấy được ảnh bất nhã của Giản Vân Tu, chờ thời điểm Đổng Thanh Lâm tới đã một bụng lửa giận, Đổng Thanh Lâm lấy ra giải ước thư muốn giải ước, nhưng bị nguyên chủ xé nát, nguyên chủ còn nói hắn có chết cũng không giải ước, Đổng Thanh Lâm liền cùng nguyên chủ cãi nhau, nói dù sao hiệp ước đến kỳ dù mình chết cũng không gia hạn hợp đồng……

Hai người chết tới chết lui, ở giữa Đổng Thanh Lâm cũng đề ra ý muốn mua lại căn hộ này.

Sau đó nguyên chủ cũng không biết là nghĩ như thế nào, thế mà lại trực tiếp đem nhà đưa cho Đổng Thanh Lâm.

Nguyên chủ đây là không phải tự mình vất vả kiếm tiền, không đương gia không biết củi gạo đắt hả? Nhà này ở thành phố B tất đất tất vàng, tuy không lớn nhưng cũng có hơn 120 mét vuông, vị trí địa lý còn vô cùng tốt, không phải một ngàn vạn thì không mua nổi! 

Gia hỏa Đổng Thanh Lâm chỉ biết tiêu tiền này đi thì đi đi, nguyên chủ mắt trông mong ngăn đón làm gì? Còn đưa lên căn hộ ngàn vạn, sau đó mỗi tháng mười vạn “tiền lương” cũng tiếp tục chu cấp……

Thật là tên bại gia tử!

“Anh muốn bao nhiêu tiền?” Đổng Thanh Lâm khinh thường mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Nhà này tôi vốn dĩ muốn bán, hai ngày nữa tôi sẽ tìm người ra giá, cậu muốn mua thì tìm bí thư của tôi. Cậu có số điện thoại cô ấy." Đổng Thanh Lâm không phải trong nhà nghèo đến leng keng vang, mẹ chữa bệnh toàn dựa vào hắn đưa tiền, sao lại có tiền mua nhà? Ngôn Cảnh Tắc hoài nghi hắn ta muốn mình tự đưa.

Nhưng tặng không căn hộ là không có khả năng, sao cũng không thể! Đúng rồi, xe nguyên chủ cho Đổng Thanh Lâm cũng lúc mới biết nhau mà đưa, khi đó hắn không để bụng Đổng Thanh Lâm liền không đứng tên Đổng Thanh Lâm… Xe kia cũng phải lấy về!

“Tôi không muốn dính dáng quá nhiều với anh, anh sảng khoái click mở cái giá đi!” Đổng Thanh Lâm nói. Ngôn Cảnh Tắc đây là muốn lôi kéo hắn ta không buông? Nhưng hắn ta không muốn tiếp xúc với Ngôn Cảnh Tắc

Tra nam này, hắn ta phải đá thật xa!

“Vậy 1500 vạn.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Cậu chuẩn bị tiền cho tốt rồi tìm bí thư của tôi, bảo cô ấy an bài lịch trình một chút, tôi sẽ đi sang tên."

Đổng Thanh Lâm nghe giá như vậy, đột nhiên mở to hai mắt, không thể tưởng tượng mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

“Không còn việc gì chứ? Không còn việc gì vậy tôi đi trước, tôi còn có việc.” Ngôn Cảnh Tắc nói, xoay người liền đi.

Hắn vốn định nói chuyện chiếc xe, nhưng lười dây dưa với Đổng Thanh Lâm.

Để bí thư đến nói sau đi.

Còn hắn…  Hắn muốn đi tìm Giản Vân Tu!

Ngôn Cảnh Tắc đi như bay, Đổng Thanh Lâm đứng ở tại chỗ lại trợn tròn mắt.

Thế này cùng hắn ta nghĩ không giống nhau!

Hắn ta cho rằng hôm nay sẽ là hắn ta không cần Ngôn Cảnh Tắc, sảng khoái mà đạp Ngôn Cảnh Tắc, nhưng kết quả thì sao? Sao giống như là Ngôn Cảnh Tắc đạp hắn ta?

Hết chương 102.

-------

Ôi qua thế giới mới rồi mọi người ạ, mọi người chuẩn bị kem đánh răng kẻo bị sâu răng vì quá ngọt ngào nha ( ꈍᴗꈍ)

Không biết mọi người ra sao nhưng bản thân tui thấy Tu Tu trong thế giới này cute vượt trội hơn hẳn mấy thế giới trước luôn :)) 

Còn nhớ Trang Cao Hàng thế giới thứ 2 không? So với Đổng Thanh Lâm thì Trang Cao Hàng có thể nói là vô cùng hiền lành luôn rồi á :)) Đổng Thanh Lâm trơ trẽn vô cùng huhu


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp