Chương 91
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Khuất Diệu Phong cũng không rõ sao dọc đường tang thi lại hiếm như vậy.
Gã biết căn cứ Đại Học Thành vẫn luôn quét sạch tang thi, nhưng chuyện này gã không trải qua.
Kết quả cũng không biết là chuyện như thế nào, mấy ngày nay phụ cận căn cứ gã tang thi đột nhiên trở nên rất hiếm, hiện tại tới gần căn cứ Đại Học Thành lại càng hiếm hoi.
Tang thi đâu? Đều chạy đi đâu hết rồi?
Thành phố bị tàn phá một mảnh yên tĩnh, những tiểu khu không ai trông coi hoặc bị chiến đấu ít nhiều lan đến đều xám xịt làm người ta nhìn một lúc trong lòng hốt hoảng, nhưng mọi người đều không chán ghét cảnh tượng như vậy.
Bởi vì chung quanh một con tang thi du đãng cũng không có!
Những người từ căn cứ thành phố S rõ ràng có chút sung sướng, lại rất nghi hoặc.
Mấy ngày nay Khuất Diệu Phong đã sờ chín tính tình củ mấy người thành phố S này, liền nói ngay: “Tang thi là kẻ thù của mọi người, chúng tôi vẫn luôn đều đều quét sạch tang thi, cùng với thêm vào căn cứ Đại Học Thành, còn chuyên môn quét ra một con đường…"
Trước kia gã vẫn luôn cảm thấy người căn cứ Đại Học Thành làm như vậy thật ngu ngốc —— Lúc thu thập vật tư gặp phải tang thi không thể không giết thì thôi, chuyên môn chạy tới quét sạch tang thi làm gì?
Gã nếu là dị năng giả của căn cứ Đại Học Thành, chắc là phiền chết cái thằng lãnh đạo bắt gã đi giết tang thi mất!
Kết quả…… Người của đại căn cứ cũng làm y chang!
Căn cứ thành phố S là do chính phủ thành lập, toàn bộ căn cứ vô cùng lớn, mấy trăm vạn người cư trú, còn tụ tập rất nhiều dị năng giả cường đại và các nhà khoa học nổi danh.
Bọn họ còn có quân đội, có vũ khí nóng mạnh mẽ, mà lãnh đạo căn cứ bọn họ cũng sẽ tổ chức người đi giết tang thi, dọn đường.
Căn cứ thành phố S lần này lại đây có tổng cộng năm người, một dị năng giả hệ thủy, một hệ phong, một hệ hỏa, một hệ lôi và một hệ phong, thực lực toàn bộ đều cao hơn Khuất Diệu Phong.
Chủ sự của những người này là dị năng giả hệ thổ, tên là Thiệu Quan Quần, anh ta trước mạt thế là quân nhân, sau mạt thế cũng là tác phong quân nhân, tính tình còn rất táo bạo.
Nhưng lúc này, nhìn thấy cảnh tượng chung quanh, người tính tình táo bạo này đột nhiên trở nên tốt hơn, nghe Khuất Diệu Phong nói, anh ta càng khích lệ: "Cậu làm rất tốt."
“Tôi kỳ thật cũng không làm gì.” Khuất Diệu Phong khiêm tốn nói.
“Không, cậu đã làm rất nhiều!” Thiệu Quan Quần nói.
Bọn họ lần này ra, dọc theo đường đi gặp được rất nhiều căn cứ nhỏ. Chủ sự của những căn cứ đó phần lớn không phải thứ gì tốt đẹp, còn không ít người không coi người thường là người, so sánh ra, căn cứ Thiên Long đã là một dòng nước trong --- tuy dị năng giả trong căn cứ Thiên Long địa vị cũng cao, nhưng ít ra người thường vẫn có thể sống được.
Bọn họ bởi vậy có hảo cảm với Khuất Diệu Phong, hiện tại lời Khuất Diệu Phong nói, tự nhiên cũng đều tin.
Khuất Diệu Phong này là người khá tốt, căn cứ Đại Học Thành thì chẳng ra gì, đặc biệt là tên Chu Văn Tu kia.
Đoạt vật tư của Khuất Diệu Phong, đánh choáng váng em gái Khuất Diệu Phong, người này sao lại cuồng như vậy?
Đang nói, bọn họ đã đi tới phụ cận căn cứ Đại Học Thành.
Mới vừa tới gần căn cứ Đại Học Thành, bọn họ đã ngửi được một cỗ mùi khó ngửi, đồng thời cũng nhìn thấy một vài người đang bận rộn tới lui ngoài thành.
Bởi vì nguyên liệu nhóm lửa không đủ nên thiêu tang thi là dị năng giả hệ hỏa dùng dị năng đến thiêu. Hố để chôn tang thi là dị năng giả hệ thổ đào. Ngay cả rửa sạch cũng là dị năng hệ thủy làm…
Tóm lại, hai ngau trước giết tang thi chôn tang thi, dị năng giả đều mệt cả, hôm nay liền nghỉ tập thể.
Dù sao hiện tại phụ cận căn cứ bọn họ một con tang thi cũng không có.
Người thường trong căn cứ không có ý kiến gì với chuyện này. Tuy có vài dị năng giả không phải thứ gì tốt như Giả Văn Hãn nhưng đại đa số dị năng giả là che chở cho bọn họ, bọn họ đều rất cảm kích.
Lúc này dị năng giả nghỉ ngơi, bọn họ liền bắt đầu tu bổ tường thành, kiến tạo tháp canh gì đó, còn có mấy giáo sư lớn tuổi cầm bản vẽ chuẩn bị cải tạo tường vây.
“Hiện tại tường vây này dị năng giả hệ thổ có thể trực tiếp làm sụp…… Như vậy không được! Chúng ta có thể làm một vài cải tiến……”
Giữa dị năng giả với nhau có cảm ứng đặc biệt, đương nhiên nhỏ yếu như Ngôn Cảnh Tắc sẽ bị bỏ qua.
Người căn cứ thành phố S đến gần đây, liền phát hiện ngoài thành một dị năng giả cũng không có, tức khắc có chỗ bất mãn, chờ đến khi nhìn thấy căn cứ hư hỏng như vậy, bên ngoài hôi thối như vậy, tường thành lồi lõm, ấn tượng càng kém hơn.
Mà lúc này, người thường ngoài thành cũng nhìn thấy đội ngũ này, bọn họ lập tức liền đề phòng lên: “Các người là ai?”
Một người mới vừa hỏi xong, cá nhân khác liền nhận ra một người trên xe: “Bọn họ là người căn cứ Thiên Long!”
“Người căn cứ Thiên Long, các người còn dám tới?”
"Ngăn bọn họ lại!"
……
Người căn cứ Đại Học Thành nhìn thấy người căn cứ Thiên Long cũng không có sắc mặt tốt.
Chính bọn họ vật tư cũng không nhiều lắm, trước đó còn chuyên môn cắt xén lại bớt cho căn cứ Thiên Long, đối với căn cứ Thiên Long đủ tốt! Kết quả người căn cứ Thiên Long thì sao?
Bọn họ thế mà bắt cóc Ngôn Cảnh Tắc!
Nếu Ngôn Cảnh Tắc thật sự bị bọn người kia trói đi…… căn cứ bọn họ thế là xong rồi!
May mắn hội trưởng bọn họ có bản lĩnh.
“Các người dựa vào cái gì đuổi chúng tôi?” Khuất Diệu Phong xuống xe.
“Chúng tôi không chào đón các người.” người căn cứ Đại Học Thành nói.
“Tôi cũng chẳng muốn tới đâu! Nhưng Chu Văn Tu đoạt vật tư của căn cứ bọn tôi, đả thương em gái tôi, tôi muốn nói chuyện với cậu ta!” Khuất Diệu Phong lớn tiếng nói.
"Ai bảo các người bắt cóc Ngôn Cảnh Tắc? Đáng lắm!"
“Cái gì bắt cóc? Ngôn Cảnh Tắc kia rõ ràng là tự nguyện đi theo em gái tôi! Đúng không Uyển Uyển?” Khuất Diệu Phong nhìn về phía em mình.
Khuất Uyển Uyển xoay đầu, chậm rì rì: “A?”
Khuất Diệu Phong: “……”
Khuất Diệu Phong lại nói: “Chỗ tôi có chứng cứ, có thư tình Ngôn Cảnh Tắc viết cho em gái tôi!"
Những dị năng giả bên người Khuất Diệu Phong cũng sôi nổi nói: “Ngôn Cảnh Tắc câu dẫn Uyển Uyển, lừa cảm tình của cô ấy, các người việc này phải nói cho rõ ràng!"
“Còn Chu Văn Tu, Ngôn Cảnh Tắc rõ ràng là tự nguyện theo chúng tôi, nói bắt cóc cái gì? Cậu ta dựa vào đâu mà cướp đi vật tư của bọn tôi?”
“Cậu ta còn đánh Uyển Uyển choáng váng!”
Khuất Uyển Uyển lại xoay đầu trở về: “Ngôn Cảnh Tắc là tự mình đi theo tôi.”
Khuất Diệu Phong: “……” Em gái à, em phản ứng thật sự quá chậm!
“Các người thấy rồi chứ, em gái tôi cũng nói như vậy!” Khuất Diệu Phong nói.
“Nàng nói thì thế nào? Này không phải là các người muốn nói cái gì là có thể nói cái đó sao!” người căn cứ Đại Học Thành cười lạnh.
"Em gái tôi bị choáng váng rồi, nó sẽ không nói dối!" Khuất Diệu Phong nói.
Hai bên tranh chấp lẫn nhau.
Thiệu Quan Quần không thích nghe người ta cãi nhau, liền nói ngay: “Chuyện này gọi hội trưởng các người và người đàn ông tên Ngôn Cảnh Tắc ra, đối chất một chút không phải là xong rồi sao?"
Mà anh ta vừa dứt lời, Khuất Uyển Uyển lại nói: “Tôi không ngốc.”
Khuất Diệu Phong: “……” Được rồi em gái, em không ngốc, em chỉ là phản ứng quá chậm!
Thiệu Quan Quần cảm thấy gọi Chu Văn Tu ra nói rõ ràng là biện pháp tốt nhất. Tuy anh ta thiên hướng căn cứ Thiên Long, còn cảm thấy cái cô ngốc Khuất Uyển Uyển này sẽ không nói dối, nhưng vẫn phải cho Chu Văn Tu kia một cơ hội giải thích.
Nhưng mà người căn cứ Đại Học Thành cũng không chịu: “Tại sao bọn tôi phải nghe lời anh?"
“Hội trưởng gần đây đã xin nghỉ ngơi, không đếm xỉa tới các người.”
Đang nói chuyện, một vài dị năng giả nhàn rỗi không có việc gì chạy lung tung cũng chạy lại đây: “Bên này làm sao vậy?”
"Căn cứ Thiên Long người ta chạy đến muốn nói chuyện kìa!" Những người thường ngăn cản người căn cứ Thiên Long lập tức liền nói.
"Nói cái gì mà nói? Các người mau cút!” Dị năng giả của căn cứ Đại Học Thành bên này thật sự chán ghét người căn cứ Thiên Long, nói chuyện không hề hữu hảo.
Khuất Diệu Phong tuy biết chính mình đuối lý, nhưng có người không cho gã mặt mũi như vậy, gã vẫn rất tức giận, người từ căn cứ thành phố S cũng nổi giận như gã.
Thiệu Quan Quần nói: “Căn cứ các người bá đạo như vậy?”
“Chúng tôi bá đạo vậy đó, rồi sao?” Dị năng giả căn cứ Đại Học Thành trừng mắt nhìn Thiệu Quan Quần một cái.
Bọn họ đã điều tra ra, người căn cứ Thiên Long và Giả Văn Hãn có liên hệ, hiện tại đặc biệt chán ghét những người này.
Người căn cứ thành phố S hai mặt nhìn nhau, rốt cuộc hạ quyết định.
Bọn họ một đường lại đây, gặp được không ít căn cứ bá đạo không nói lý, cũng gặp loại tình huống này...
Thiệu Quan Quần trực tiếp bắt được dị năng giả cầm đầu: “Mang tôi đi gặp hội trưởng các người!”
Anh ta vừa động thủ, những người khác của căn cứ thành phố S cũng động thủ, lập tức chế trụ vài dị năng giả của căn cứ Đại Học Thành.
Thường vào loại thời điểm này, những dị năng giả này nên dẫn bọn họ đi gặp người chủ sự. Nhưng căn cứ Đại Học Thành chính là không giống người thường.
Những người bị bắt đều là người trẻ tuổi, lúc này bọn họ một chút cũng không sợ hãi, một bộ hiên ngang lẫm liệt: “Anh nằm mơ đi! Dù anh có giết tôi, tôi cũng không mang anh đi!"
Này còn chưa tính, lúc này, chuông cảnh báo của căn cứ Đại Học Thành còn vang lên, cùng lúc đó có người trực tiếp công kích về phía bọn họ!
Kỳ thật trước kia người căn cứ Đại Học Thành không phải như thế, nhưng bọn họ vừa trải qua chuyện Giả Văn Hãn mang theo tang thi vây thành.
Giả Văn Hãn có quan hệ với người căn cứ Thiên Long, hiện tại bọn họ cảm thấy những người trước mắt không chừng chính là đồng lõa của Giả Văn Hãn!
Người căn cứ thành phố S đều ngốc ra, nhưng hiện tại đã như vậy, bọn họ chỉ có thể đánh!
Dù sao cũng là hỗn chiến, căn cứ Đại Học Thành bên này không dám dùng vũ khí nóng, người căn cứ thành phố S lại không muốn thương tổn những dị năng giả trẻ tuổi của căn cứ Đại Học Thành, hai bên lao vào nhau túi bụi.
Sau khi Ngôn Cảnh Tắc nói hắn có thể làm cho người thường thức tỉnh dị năng, Chu Văn Tu định chờ khi thân thể hắn khỏe hơn một chút lại đi nghiên cứu chuyện này, nhưng Ngôn Cảnh Tắc vội không ngừng, lôi kéo Chu Văn Tu ra cửa: “Văn Tu, em thật sự đã không sao!”
Ngôn Cảnh Tắc tính toán bộc lộ tài năng, thuận tiện để Chu Văn Tu biết, hắn dù là một tiểu bạch kiểm, cũng là một tiểu bạch kiểm lợi hại!
Kết quả, bọn họ vừa mới tìm người định thí nghiệm một chút, tiếng cảnh báo an toàn của căn cứ liền vang lên.
Còn có người tới báo: “Hội trưởng! Người căn cứ Thiên Long đánh lại đây!”
Chu Văn Tu vẫn luôn nhớ thương người căn cứ Thiên Long!
Lúc trước, những tên chết tiệt đó bắt trói Ngôn Cảnh Tắc!
Bất quá bọn họ cũng dám đánh lại đây…… Lá gan thật lớn!
“Tôi lập tức đi xem.” Chu Văn Tu nói xong muốn đi, đi vài bước lại đứng lại, đoạt lấy xe máy của người báo tin liền ngồi lên, lại nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Cảnh Tắc, em lên đây!” Hiện tại, y cũng không dám để lại Ngôn Cảnh Tắc!
Ngôn Cảnh Tắc ngồi phía sau Chu Văn Tu, bị Chu Văn Tu đưa tới hiện trường chiến đấu.
Xe máy phanh gấp một cái, Chu Văn Tu đột nhiên dừng lại, trước tiên đỡ Ngôn Cảnh Tắc xuống xe, lúc này mới xông về phía chiến trường.
Bộ dáng Chu Văn Tu thật sự quá soái!
Ngôn Cảnh Tắc dựa vào xe máy nhìn về phía chiến trường, chân mày cau lại.
Những người đối chiến với Chu Văn Tu có thực lực không khác mấy với Chu Văn Tu lúc Ngôn Cảnh Tắc mới xuyên qua. Hiện tại thực lực Chu Văn Tu trở nên mạnh hơn một chút, nhưng những người này số lượng nhiều!
Bọn họ rốt cuộc là từ đâu tới? Tới đây làm cái gì?
Từ từ! Văn Tu nhà hắn theo chân bọn họ đánh, sẽ bị người ta khi dễ!
Ngôn Cảnh Tắc đã nghỉ ngơi tốt, tinh thần lực đang ở trạng thái tốt nhất, lúc này không chút do dự đem tinh thần lực đè ép qua, sau đó đem công kích của dị năng hệ thổ dịch chuyển qua người dị năng hệ thủy bên cạnh, đem dị năng hệ thủy tung qua người dị năng hệ hỏa…
Chiến trường tức khắc loạn thành một nùi, người căn cứ l thành phố S đều bị dị năng nhà mình ụp trúng!
Bọn họ đầu óc mê man ngốc nghếch --- Đây rốt cuộc là sao vậy?
Chu Văn Tu cũng có hơi phản ứng không kịp —— Ngôn Cảnh Tắc động thủ? Thân thể em ấy không sao chứ?
Ngôn Cảnh Tắc lúc này mới đi qua, đồng thời, tinh thần lực cũng hướng tới những người này áp qua.
Mấy ngày hôm trước hắn phải đối phó tang thi, tinh thần lực không dám dùng lung tung, hiện tại thì không có việc gì…… Ngôn Cảnh Tắc nhíu mày nhìn về phía những người này: “Các người là ai, muốn làm gì?”
Người căn cứ thành phố S cảm giác được một cỗ áp lực cực lớn đè nén trên người bọn họ, trong lúc nhất thời động cũng không dám động một chút, sợ hãi mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc —— uy áp cường đại như vậy…… Người này thật sự quá mạnh!
Nhưng bọn họ không chịu nhận thua dễ dàng…… Thiệu Quan Quần đứng vững dưới áp lực, cắn răng nói: “Cậu chính là Chu Văn Tu? Cho dù thực lực cậu có mạnh cũng không thể đoạt vật tư của người khác! Chúng ta là người của căn cứ thành phố S, là tới chủ trì công đạo, cậu gọi cái người tiểu bạch kiểm tên Ngôn Cảnh Tắc kia ra luôn đi, có một số chuyện cần phải nói cho rõ ràng!”
Người xung quanh: “……”
Ngôn Cảnh Tắc: “…… Tôi không phải Chu Văn Tu, tôi là Ngôn Cảnh Tắc.”
Hết chương 91.
_________________________
Chương 92
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Trường hợp này vô cùng xấu hổ.
Nhưng những người này đến từ căn cứ thành phố S, hơn nữa lúc bọn họ động thủ luôn thủ hạ lưu tình, không làm bị thương những người bên căn cứ Đại Học Thành.
Chu Văn Tu mang bọn họ đến một căn phòng hội nghị gần đó.
Phòng này vẫn luôn là đội công việc bên ngoài thường đến mở họp, bên trong có một bàn hội nghị lớn, có thể ngồi xuống mấy chục cá nhân.
Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu ngồi ở một đầu, người căn cứ thành phố S ngồi một bên, người căn cứ Đại Học Thành ngồi bên kia, còn người căn cứ Thiên Long chỉ có thể đứng ở một đầu khác.
Đám người Thiệu Quan Quần căn cứ thành phố S hiện tại đã có phán đoán, cảm thấy bọn họ bị Khuất Diệu Phong lừa.
Chuyện khác không nói, chỉ nói nãy giờ bọn họ nhìn thấy. Căn cứ Đại Học Thành này tuy bên ngoài rách tung toé, nhưng trong căn cứ kỳ thật xây dựng vô cùng tốt, hơn nữa rất nhiều người thường tới tới lui lui, trên mặt cũng không có tử khí, nhìn một đám tràn ngập hy vọng.
Người chủ sự của căn cứ này rõ ràng đối với người bên dưới không tồi.
Kỳ thật cẩn thận hồi tưởng một chút chuyện trước đó…… Người thường và dị năng giả của căn cứ nayg đều rất có lòng trung thành với căn cứ, nguyện ý liều mạng vì căn cứ, chuyện này đủ để chứng minh căn cứ này không tồi.
Càng quan trọng là…… Tiểu bạch kiểm mà Khuất Diệu Phong nói câu dẫn em gái gã, mê đến lãnh đạo Chu Văn Tu của căn cứ không làm chính sự, kỳ thật là một cường giả……
Những lời khác của Khuất Diệu Phong còn có thể tin sao?
“Hội trưởng, Ngôn thiếu, hai người muốn uống gì?” Trần Thư Tâm hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Trà xanh. Cô không cần pha, cho tôi cái ly và lá trà là được."
Trần Thư Tâm lập tức liền bưng cái ly cầm lá trà cho Ngôn Cảnh Tắc, lại rót mấy chén nước cho người căn cứ mình mỗi người một ly, chính mình cũng rót một ly, bưng ly nước ngồi xuống đối diện Thiệu Quan Quần.
Nàng đương nhiên sẽ không rót nước cho đám người Thiệu Quan Quần, tới kiếm chuyện còn muốn nàng rót nước? Nghĩ đẹp quá!
Lúc đám người Thiệu Quan Quần ở căn cứ thành phố S đều là dị năng giả cường đại được người ta tôn kính, sau khi rời khỏi căn cứ thành phố S tuy cũng gặp một vài căn cứ nhỏ không thức thời không coi bọn họ ra gì, nhưng đại đa số thời điểm đều được người cung phụng, những kẻ không thức thời cũng bị bọn họ đánh ngã
Hiện tại bị chậm trễ như vậy, bọn họ kỳ thật không vui, nhưng không dám nói ra.
Ngôn Cảnh Tắc kia thực lực quá mạnh.
Hơn nữa hôm nay chuyện này bọn họ cũng có sai, hẳn là bọn họ nghĩ sai tình huống, hiểu lầm người ta.
Thiệu Quan Quần kiềm chế chính tính tình của mình lại, nói với Chu Văn Tu: “Xin lỗi, trước đó chúng tôi không biết tình huống rõ ràng, có xúc động.” Anh ta cũng không phải ngốc, biết mình chỉ sợ là bị Khuất Diệu Phong lợi dụng.
Chu Văn Tu nghe được Thiệu Quan Quần nói, nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc —— hiện tại chuyện này…… Ngôn Cảnh Tắc tính toán làm gì bây giờ?
Động tác này của Chu Văn Tu cũng làm những người khác nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, mà mọi người vừa nhìn liền ngốc ra.
Ngôn Cảnh Tắc đang pha trà.
Chỉ thấy hắn một ray biến ra một quả cầu nước nhỏ, một tay kia biến ra ngọn lửa nhỏ, sau đó đặt cầu nước lên ngọn lửa đun nóng.
Hắn thế mà lại có hai loại dị năng!
Căn cứ thành phố S là một căn cứ vô cùng lớn, nhưng người có được hai loại dị năng cũng chỉ có một người, Ngôn Cảnh Tắc này thế mà có được hai loại dị năng?
Bọn họ đang nghĩ như vậy, liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc đem nước đã nóng bỏ vào ly. Này còn chưa tính, hắn giật giật ngón tay, một cơn gió thổi qua…… Bên cạnh liền bay lên vài lá trà, dừng ở ly nước.
Dị năng hệ phong! Hắn thế mà còn có dị năng hệ phong!
Mấu chốt là, bọn họ căn bản phát hiện không được trên người hắn có dị năng!
Chẳng lẽ là cấp bậc kém quá xa?
Thiệu Quan Quần trước đó vẫn luôn cảm thấy mình vô cùng mạnh, nhưng giờ này khắc này, anh ta đột nhiên phát hiện chính mình chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng.
Ngôn Cảnh Tắc dùng ba loại dị năng pha trà đẩy đến trước mặt Chu Văn Tu, khôi phục lại dị năng mình một chút, sau đó lấy ra cái ly thứ hai cũng làm như vậy.
Lúc làm, hắn còn hỏi: "Mọi người nhìn tôi làm gì? Tôi chỉ là một tiểu bạch kiểm, mọi người không cần để ý đến tôi đâu."
Người căn cứ thành phố S: “……” Cậu như vậy chỉ là tiểu bạch kiểm, bọn tôi bị cậu nghiền áp thì gọi là gì?
Người căn cứ Đại Học Thành: “……” Ngôn Cảnh Tắc lợi hại, hắn trước đó dùng dị năng nháy mắt làm tang thi chết ngay không biết là dị năng gì, còn có thể khống chế công kích của người khác, giờ lại phát ra ba loại dị năng… Hắn rốt cuộc là quái vật từ đâu tới?
Khuất Diệu Phong: “……” Không phải nói Ngôn Cảnh Tắc này chỉ là tiểu bạch kiểm biết dụ người ta thôi sao? Tại sao lại như vậy?
Khuất Diệu Phong đứng ở đầu kia bàn hội nghị, cách Ngôn Cảnh Tắc có hơi xa, gã đẩy người kế bên một cái, nhỏ giọng hỏi: “Người nọ thật là Ngôn Cảnh Tắc à?”
Người bị gã đẩy đúng là người trước đó đã đến đây, hắn cũng không rõ đây là chuyện gì, cũng chỉ biết gật đầu lia lịa.
Khuất Diệu Phong: “……” Ngôn Cảnh Tắc lợi hại như vậy, sau khi em gái gã thông đồng Ngôn Cảnh Tắc rồi sao không mang về căn cứ Thiên Long luôn đi a!
Có Ngôn Cảnh Tắc làm em rể, gã còn sợ gì nữa?
Như vậy nghĩ, Khuất Diệu Phong liền đi nhìn Ngôn Cảnh Tắc, kết quả vừa lúc đối diện ánh mắt có ý vị khác của Ngôn Cảnh Tắc, tức khắc trong lòng hoảng hốt.
Ngôn Cảnh Tắc lúc này lại cười, nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, uống ngon không?” Hắn bộc lộ tài năng là vì trấn trụ người của căn cứ thành phố, để những người này không dám chậm trễ Chu Văn Tu, hiện tại người đã trấn trụ…… Hắn nên làm chuyện mà tiểu bạch kiểm nên làm.
Chu Văn Tu đã nghe Ngôn Cảnh Tắc nói qua chuyện thức tỉnh dị năng, lúc này cũng không giống người khác giật mình như vậy, y uống một ngụm trà, nói: “Ngon lắm.”
"Em mỗi ngày đều pha cho anh." Ngôn Cảnh Tắc hướng tới Chu Văn Tu cười.
Tim Chu Văn Tu đập nhanh hơn: “Được.”
“Giữa trưa anh muốn ăn cái gì? Em làm cho anh ăn.” Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi.
“Cái gì cũng được.” Chu Văn Tu cảm thấy nhiều người ở đây quá, nói này nói nọ không ổn lắm… Nhưng Ngôn Cảnh Tắc đã hỏi, y không thể không trả lời, đúng không?
Vì thế, mọi người liền thấy hai người bọn họ lại thảo luận tới chuyện cơm trưa.
Để cho người mở rộng tầm mắt, Ngôn Cảnh Tắc…… Thế mà còn tính làm cơm trưa?
Người căn cứ thành phố S hai mặt nhìn nhau. Nếu không có chuyện phía trước, chỉ nhìn tình huống hiện tại…… Ngôn Cảnh Tắc này xác thật giống người có thể làm người ta mê mẩn đến thần hồn điên đảo.
Hắn lớn lên…… Thật là đẹp mắt!
Nhưng hiện tại thì sao… Người căn cứ thành phố S chỉ hy vọng có thể thể giải trừ hiểu lầm, sau đó mời Ngôn Cảnh Tắc hỗ trợ đi giết tang thi.
Căn cứ thành phố S là một đô thị quốc tế hóa, dân cư rất nhiều, mạt thế vừa tới, nơi đó liền có hơn một ngàn vạn tang thi.
Đã hoen một năm này, tuy đã có nhiều tang thi bị giết nhưng cũng có không ít người biến thành tang thi, căn cứ thành phố S vẫn như cũ có hơn một ngàn vạn tang thi.
Lúc ban đầu, tang thi đều là tang thi bình thường, rải rác ở các địa phương, nơi có tang thi tồn tại thường có người sống sót, bọn họ lại không đủ vũ khí…… Cho nên biện pháp căn cứ thành phố S chọn dùng chính là chậm rãi quét sạch, không thể dùng vũ khí nóng tiến hành oanh tạc những tang thi đó.
Nhưng khi mạt thế được một năm, bọn họ lấy được vũ khí nóng, người còn sống cứu được gần như toàn bộ… Bọn họ liền bắt đầu dùng vũ khí nóng oanh tạc tang thi.
Vũ khí nóng giết tang thi hiệu quả vô cùng tốt, bọn họ dẫn bọn tang thi lại một chỗ, một quả bom thả xuống, liền có tảng lớn tang thi ngã xuống.
Nhưng mà vài lần sau, bọn họ đột nhiên phát hiện không thích hợp.
Những tang thi còn tồn tại sau nổ mạnh thực lực đột nhiên mạnh hơn rất nhiều!
Căn cứ an toàn thành phố S oanh tạc hơn một ngàn vạn tang thi bình thường còn ít hơn mấy trăm vạn, lại có nhiều tang thi cấp trung và cấp cao!
Càng đáng sợ hơn là những tang thi này đại khái ý thức được nguy hiểm, thế mà lại rời khỏi thành phố S, hướng ra những khu xung quanh…
Lúc trước mạt thế đến, vì từ trường địa cầu xảy ra vấn đề, mạng lưới điện toàn cầu tê liệt, thông tin không nhạy, lại có ít nhất một phần ba người nháy mắt biến thành tang thi cũng cắn người trong nhà…… Các cơ quan quyền lực quốc gia đều nháy mắt tê liệt, quân đội cũng tổn thất thảm trọng.
Lúc sau, vấn đề từ trường làm phi cơ không có biện pháp dùng, xe lửa nguyên bản đang vận hành lúc đó liền bị vệ tinh rơi trúng, đánh sập nhiều đường ray, nhiều đường lộ bình thường…
Lúc ấy có rất nhiều người sợ hãi, lái xe chạy trốn, cuối cùng xảy ra tai nạn xe cộ linh tinh cũng không hiếm thấy, đường lộ cũng đã bị các loại xe hỏng hóc lấp kín……
Rối loạn mấy ngày, dân cư liền giảm bớt hai phần ba, muốn liên hợp lại cũng liên hợp không nổi.
Nhưng căn cứ lớn như thành phố S lại có vài cái, những căn cứ này cũng tận sức tác chiến với tang thi, cứu vớt toàn nhân loại.
Hiện tại tang thi của thành phố S chạy, bọn họ liền lập tức phái người đi giết bọn chúng.
Đáng tiếc là những tang thi đó vô cùng mạnh!
Tang thi cấp trung thì thôi, nhưng tuyệt đại đa số vũ khí nóng đều vô dụng với tang thi cấp cao!
Dị năng hệ hỏa của Chu Văn Tu uy lực có thể so với bom, không phải giết không được tang thi cấp cao sao?
Huống chi, tang thi còn có khả năng sẽ trở nên mạnh hơn nữa……
Thiệu Quan Quần bọn họ chính là tới tìm người thành phố Hắn đi giết những tang thi này.
"Sau khi bọn tôi đến thành phố H là tới căn cứ Thiên Long, lúc đó căn cứ Thiên Long nói…" Thiệu Quan Quần nói lại lời củ Khuất Diệu Phong.
Người căn cứ Đại Học Thành lập tức liền nổi giận: “Quả thực nói hươu nói vượn!”
“Rõ ràng là các người căn cứ Thiên Long cứ tới khóc than muốn lương thực!”
“Hội trưởng nhìn các người đối với người thường cũng không tệ, chi viện lương thực cho các người, các người còn không thỏa mãn!”
“Đúng vậy, các người thế mà còn cấu kết cùng Giả Văn Hãn, muốn đoạt thiên thạch!”
“Các người thậm chí còn bắt cóc Ngôn Cảnh Tắc!”
Trước đó người căn cứ Đại Học Thành nói, Khuất Diệu Phong không nói gì, nhưng nghe đến một câu cuối cùng, Khuất Diệu Phong phản bác: “Bắt cóc hồi nào! Chúng tôi nào có bản lĩnh bắt cóc cậu ta! Cậu ta là cùng em tôi tình đầu ý hợp, tự nguyện đi theo ấy!”
Nói rồi, Khuất Diệu Phong còn lấy ra tờ giấy trong lồng ngực: "Tôi ở đây có chứng cứ bọn họ thư từ qua lại!"
Trước đó lúc Chu Văn Tu đi cứu Ngôn Cảnh Tắc, Khuất Uyển Uyển cũng chưa có cơ hội nói chuyện đã bị ụp cho hôn mê, chứng cứ này cũng không có cơ hội lấy ra tới.
Nhưng hiện tại Khuất Diệu Phong lấy ra!
Nhưng gã nguyên bản là tính toán lấy cái này giễu cợt Chu Văn Tu, hiện tại thì…… Khuất Diệu Phong nói: “Ngôn Cảnh Tắc, em gái tôi là thiệt tình thật lòng với cậu! Cậu muốn làm em rể tôi không?"
Ngôn Cảnh Tắc không còn lời gì để nói.
Chu Văn Tu mặt đều đen: “Anh đừng nói hươu nói vượn!”
Khuất Diệu Phong lúc này cũng không quản Chu Văn Tu, chỉ đi nhìn Ngôn Cảnh Tắc: “Ngôn Cảnh Tắc, cậu lúc trước là tự nguyện đi với em gái tôi, đúng không?”
Mấy ngày hôm trước Giả Văn Hãn đã nói qua việc này, nhưng không ai tin, kết quả hiện tại Khuất Diệu Phong thế mà lại nói, còn lấy ra chứng cứ……
Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Khuất Diệu Phong: “Tôi khi đó xác thật là tự nguyện đi.”
Người căn cứ Đại Học Thành đều ngốc, Chu Văn Tu cũng đột nhiên nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Lúc ấy Khuất Uyển Uyển vẫn luôn tiếp cận tôi hỏi thăm chuyện về Chu Văn Tu, rõ ràng không có ý tốt, tôi liền thuận thế đi theo nhìn xem thế nào, đáng tiếc cô ấy rất cẩn thận, tôi không hỏi thăm được tin tức gì, sau lại xảy ra một vài chuyện mới phát hiện Giả Văn Hãn có vấn đề."
Ngôn Cảnh Tắc yên lặng mà cho chính mình một cái like.
Tẩy trắng thành công!
Nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc lại nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, em thích chỉ có một mình anh thôi."
Chu Văn Tu ho nhẹ hai tiếng.
Khuất Diệu Phong: “……” Cho nên em gái gã muốn đi hố người, cuối cùng bị người hố?
Người căn cứ Đại Học Thành: Hóa ra là như thế này!
Người căn cứ thành phố S: “……” Cậu đã mạnh như vậy, còn dùng trò đó làm chi?
Nhưng mà cường giả này còn làm nũng với Chu Văn Tu kia kìa… Hắn có vài đam mê kỳ quái, bọn họ cũng có thể lý giải.
Trên thực tế, bọn họ lười quản những việc này, bọn họ hiện tại cũng chỉ mong muốn Ngôn Cảnh Tắc đi giết tang thi: “Ngôn thiếu, Chu hội trưởng, sự tình đã biết rõ ràng, là chúng tôi hiểu lầm mọi người, chúng tôi trịnh trọng xin lỗi. Ngoài ra, còn có một chuyện vô cùng trọng yếu muốn mời mọi người hỗ trợ.”
“Chuyện gì?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Thành phố S có rất nhiều tang thi cấp cao hướng về thành phố H bên này, phải nhanh chóng giết chết chúng nó, nếu không, những người trong các căn cứ nhỏ sợ khó có thể tồn tại! Ngoài ra, tang thi cấp cao trong thành phố H cũng phải mau chóng giết chết, chúng tôi có thể giúp mọi người giết tang thi bên này trước." Thiệu Quan Quần nói.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Vậy không cần…… tang thi cao cấp của Thành phố H bên này, hẳn là đã bị chúng tôi giết hết rồi.”
Đám người Thiệu Quan Quần: “???”
Hết chương 92.