“Ừ, tôi cũng tự tạo hình cho mình”
Lời này của Hoắc Minh Dương khiến
cho trong lòng Diệp Tĩnh Gia có chút
nhảy nhót.
“Anh không nên mong đợi gì ở tôi,
tôi cảm thấy anh nên đi đổi một người
bạn gái khác sẽ tốt hơn” Diệp Tĩnh Gia
không hê tự tin, cô là loại người gì
chính cô hiểu rõ nhất. Cô không có tốt
như vậy, cũng không đáng để người
khác thích, càng không phải là gương
mặt xinh đẹp gì.
“Hôm nay cô đến đây với tư cách
là vợ của tôi, không phải bạn gái” Anh
uốn nắn lại Diệp Tĩnh Gia, từ này đã lâu
rôi chưa có gọi khiến trong lòng cô có
một chút không muốn động vào.
Hoắc Minh Dương mang Diệp Tĩnh
Gia đi tạo hình, trang điểm hai lần,
Hoắc Minh Dương cũng không hài
lòng, chỉ cần anh hơi lắc đầu thì lại phải
thay đổi lần nữa.
Không phải nói không có nhiều thời
gian sao, bây giờ đã mấy giờ rồi, Hoắc
Minh Dương ngôi yên ở chỗ đó không
nhúc nhích, nhìn báo, dáng vẻ không
quan tấm đến việc mình sẽ đến trễ.
Diệp Tĩnh Gia có chút nhức đầu, cô
cũng biết Hoắc Minh Dương sẽ không
dễ dàng để cô sống dễ chịu như vậy.
Thật ra thì mỗi một lần trang điểm này
cô đều cảm thấy rất đẹp, nhưng hết lân
này đến lần khác Hoắc Minh Dương lại
không công nhận,
Người phụ nữ trong gương rất
quyến rũ, ánh mắt đa tình, không thể
phủ nhận tay nghề của thợ trang điểm
rất tốt.
Bất kể là phương diện nào cũng đủ
để làm người phụ nữ hài lòng, chỉ là
điều này không phù hợp với mong
muốn của Hoắc Minh Dương.
“Được rồi, cô cứ trực tiếp bôi kem
nên đơn giản cho tôi là được” Diệp
Tĩnh Gia có chút nóng nảy, bây giờ cô
rất hài lòng với cách trang điểm của
mình, duy chỉ có Hoắc Minh Dương là
không thích.
Mặc dù cô không không chắc có
phải do nguyên nhân này hay không,
nhưng đúng thật là Hoắc Minh Dương
không thích cô trang điểm.
Lần này Diệp Tĩnh Gia chẳng qua là
đơn giản thoa một lớp kem nền làm
sáng da và kẻ mắt. Hoắc Minh Dương
nhìn thấy, trong mắt rõ ràng hiện lên vẻ
kinh ngạc: “Cái này còn tạm được, cứ
như vậy đi”
“Ừ, cứ như vậy” Anh đi đến, cánh
tay khom ở trước mặt Diệp Tĩnh Gia.
Cô cảm thấy nếu như mình không
công nhận thì sẽ bị Hoắc Minh Dương
ném ra. Chỉ đành phải thuận thế khoác
lên tay anh: “Đi thôi.” Động tác này cô
dường như đã từng rất quen thuộc,
cũng không thích nó.
“Diệp Tĩnh Gia, cô thật sự rất kỳ lạ”
Đây là lân đầu tiên anh cảm thấy phụ
nữ lại khó kiểm soát như vậy. Bất luận
Diệp Tĩnh Gia làm chuyện gì cũng có
thể khiến anh không cáu kỉnh, tuy rằng
không phát cáu nhưng lại không cam
lòng.
“Tôi làm sao?” Cô lên xe, khi đi ra
khỏi trung tâm tạo hình thì đã có tài xế
chờ sẵn.