Lý Nguyên Chu nhìn âm mười một điểm trên bảng nhỏ, cảm giác đặc biệt đau thương!

Hắn thở dài đứng lên nói: "Bãi giá Cẩm Tú điện!"

Đề phòng ái phi lại trừ điểm phải nhanh đi gặp nàng, an ủi nàng thật tốt.

Lý Nguyên Chu ngồi lên ngự liễn, lại thở dài, chính mình làm sao có thể để ái phi làm của hồi môn?

Hoàng đế một nước lại để tần phi của mình làm của hồi môn thì vị hoàng đế này còn uy nghiêm gì nữa?

Mà kể cả có bắt Ninh Đoan Trang làm thì chỉ sợ còn chưa tới Tần quốc, nàng đã trừ một vạn điểm rồi.

Khi đó, Sở quốc còn sao? Sợ là thiên tai nhân họa, bốn bề thọ địch, hôi phi yên diệt?(*)
(*): 怕是天灾人祸: thiên tai nhân họa. Là tai họa về thiên tai.
四面楚歌: bị xấu hổ với 4 phương
灰飞烟灭了罢: bị xóa xổ
  
Bên trong Cẩm Tú điện, Cẩm nhi gấp đến độ phát khóc "Mỹ nhân, người là phi tần của hoàng thượng, sao có thể làm của hồi môn cho trưởng công chúa? Mà Tần quốc bây giờ lại như hổ báo, nếu đi thì không biết sẽ chết thế nào. Bây giờ phải mau nghĩ cách!"

Ninh Đoan Trang ngẩng đầu nói: "Chớ quấy rầy, đây không phải lúc suy nghĩ mà!"

Hai người đang nói chuyện thì có tiểu cung nữ tiến đến nói: "Mỹ nhân, hoàng thượng tới!"

Ninh Đoan Trang đứng dậy, nói: "Hoàng thượng bận việc quốc sự, sao lại tới đây?"

Lý Nguyên Chu vẫy lui mọi người, ngồi xuống nói: "Ghé thăm nàng một chút!"

Ninh Đoan Trang thấy các cung nữ đều lui xuống, liền tự mình châm trà đưa cho Lý Nguyên Chu.

Lý Nguyên Chu một tay tiếp trà, tay kia nắm lấy tay Ninh Đoan Trang, thấp giọng nói: "Sứ giả Tần quốc tiến cung cầu hôn trưởng công chúa, còn bắt ái phi làm của hồi môn, ái phi đã nghe thấy rồi sao?"

Ninh Đoan Trang muốn rút về tay, lại bị Lý Nguyên Chu cầm thật chặt, nhất thời ấm ức nói: "Đúng là có nghe nói, không biết hoàng thượng sẽ xử trí thần thiếp thế nào?"

Lý Nguyên Chu đặt chén trà xuống, vỗ nhẹ tay Ninh Đoan Trang, nhẹ nhàng nói: "Trẫm không có ý định để trưởng công chúa hòa thân, càng không có ý định bắt ái phi làm của hồi môn, ái phi cứ yên tâm!"

Ninh Đoan Trang nghe xong, ngẩng đầu nhìn Lý Nguyên Chu, bật thốt lên: "Không phải nói Tần quốc là quốc gia hiếu chiến, sứ giả cũng hùng hổ dọa người, Sở quốc cũng không dám xua đuổi bọn họ, lại không dám chém giết bọn họ, càng không dám không đáp ứng chuyện hòa thân sao?"

Lý Nguyên Chu buông tay Ninh Đoan Trang ra, đưa tay xoa xoa mi tâm của mình, hơi có chút mệt mỏi nói: "Trẫm sẽ tìm cách xử trí việc này."

Ninh Đoan Trang thấy mặt Lý Nguyên Chu mệt mỏi, trong lòng mềm nhũn, nhỏ giọng nói: "Hoàng thượng nói cho thần thiếp nghe một chút về chuyện của bảy nước được không?"

Lý Nguyên Chu gật đầu, bảy nước tranh hùng, mấy năm nay liên tục xảy ra chiến tranh, năm nay hai nước đánh nhau, sang năm lại là thông gia, đều là chuyện thường, ái phi ở hậu cung, chưa chắc đã hiểu những chuyện này. Nói với nàng để nàng biết trẫm là bất đắc dĩ, về sau sẽ không trừ nhiều điểm nữa.

Lý Nguyên Chu tóm tắt tình hình bảy nước, đặc biệt nhấn mạnh Tần quốc cường đại, sứ giả vào Sở quốc, chỉ là đang chờ thời cơ để phát động chiến tranh, cuối cùng lại trấn an Ninh Đoan Trang: "Dù thế cục đang rất khẩn trương, nhưng ái phi yên tâm, trẫm sẽ không để nàng làm của hồi môn."

Tên hoàng đế cặn bã này sống cũng không dể dàng nha! Ninh Đoan Trang âm thầm cộng hai điểm cho Lý Nguyên Chu, lời bình nói: Đau lòng cho hoàng đế nhà ta!

Lý Nguyên Chu nghe được trong đầu "Đinh" một cái, kéo bảng nhỏ ra nhìn, không khỏi kinh hỉ, trên mặt chỉ còn chút ủ rũ. A ha, ái phi không chỉ nghe hiểu đạo lý, còn biết đau lòng thay trẫm!

Ninh Đoan Trang đột nhiên  nhớ lại trước kia từng xem một bộ phim tên là « Chiến quốc phong vân », nội dung cũng là việc bảy nước tranh hùng, đầu tiên các quốc gia là tranh hùng bằng vũ lực, về sau là mưu sĩ dùng kế sách để phá vỡ thế cục, các mưu sĩ thường dùng một kế liền có thể đảo ngược thế cục, bộ phim cực kỳ đặc sắc.

Nàng rất thích bộ phim này, thậm chí còn từng chơi rất nhiều game về thể loại này nên đối với nội dung kế sách rõ như lòng bàn tay.

Giống với thế cục hiện nay của hai nước Tần, Sở, nếu theo nhóm mưu sĩ ở « Chiến quốc phong vân » thì sẽ nói: "Cặn bã cặn bã, trúng ta một kế!"

Ninh Đoan Trang không tự chủ được xắn tay áo, sứ giả Tần quốc dám mở miệng yêu cầu nàng làm của hồi môn, nàng nhất định phải để bọn hắn trúng một kế mới bõ tức.

Lý Nguyên Chu: Ái phi xắn tay áo làm gì? Chẳng lẽ muốn ôm trẫm kéo vào lòng mà an ủi?

Ninh Đoan Trang nhìn Lý Nguyên Chu, nói: "Hoàng thượng, thần thiếp có một kế, có thể để sứ giả Tần quốc tự động về nước."

Lý Nguyên Chu nghe vậy, đầu tiên là sững sờ, sau đấy là kinh hỉ "Ái phi cứ việc nói!"

Ái phi dù sao cũng có thể được chấm điểm cho trẫm, không chừng thật sự có diệu kế?

Ninh Đoan Trang nói: "Hoàng thượng vừa nói, Tần vương có hai vương đệ, trong đó một hoàng đệ vốn có cơ hội ngồi lên vương vị nhưng bởi vì có mẫu thân là người Ngụy quốc mà Tần quốc gần đây lại đang trở mặt với Ngụy quốc, còn đuổi Ngụy phu phân về nước nên hoàng đệ này liền mất đi cơ hội đăng vị. Khi tân hoàng đăng vị, hắn lại trung thành tuyệt đối, không những cực lực trợ giúp tân hoàng diệt trừ các thế lực đối lập mà còn dâng mỹ nhân mình sủng ái cho tân hoàng nên rất được tân hoàng tin tưởng, bởi vậy tân hoàng đã giao binh quyền cho hắn."

"Thần thiếp cảm thấy vị hoàng đệ này mất hoàng vị, lại nhẫn tâm dâng mỹ nhân mà mình yêu thích cho tân đế, nhưng lại có được binh quyền, nhất định không phải hạng người lương thiện, một khi có được thời cơ thì không chừng sẽ tạo phản."

Lý Nguyên Chu gật đầu nói: "Ái phi phân tích rất có đạo lý."

Ninh Đoan Trang cười một tiếng "Hoàng thượng có thể để người đến Tần quốc nghe ngóng tin tức, lặng lẽ đưa tin cho sứ giả, nói từ lúc bọn họ xuất phát đến Sở quốc, Tần quốc bắt đầu loạn. Hoàng đệ cầm binh quyền làm loạn, đã giam cầm tân đế, chuẩn bị đăng vị, bây giờ không cần sứ giả đón Sở quốc trưởng công chúa nữa, mà là nhanh chóng đến Ngụy quốc, đón Ngụy quốc phu nhân về Tần quốc làm thái hậu."

Lý Nguyên Chu suy nghĩ ý Ninh Đoan Trang nói, nắm chặt tay nàng, cười nói: "Quả là diệu kế! Đợi sứ giả về Tần quốc, trẫm thừa dịp thời gian này này thiết lập quan hệ ngoại giao cùng Tề quốc, đến lúc sứ giả kịp phản ứng thì hai nước đã kết minh."

Ninh Đoan Trang hé miệng cười một tiếng, "Hoàng thượng, thần thiếp còn chưa nói xong đâu!"

Lý Nguyên Chu rót trà cho Ninh Đoan Trang "Ái phi mau uống cho thanh giọng rồi nói tiếp."

Ninh Đoan Trang uống một ngụm trà, lúc này mới nói tiếp: "Sau khi sứ giả Tần quốc ra khỏi Sở quốc, hoàng thượng phái người giả trang thành quân lính Trần quốc, đến biên cảnh Trần quốc chặn đường sứ giả Tần quốc, ăn nói vũ nhục Tần vương, nói hắn đăng vị bất chính, vì đệ đệ Tần vương mà bất bình, nếu có người dám phản bác thì liền giết chết luôn, nhưng lưu lại hai người còn sống, thả bọn họ về Tần quốc."

Lý Nguyên Chu nghe xong liền kinh tâm động phách "Sau khi hai người kia còn sống về Tần quốc, vì mạng sống mà chắc chắn sẽ cố gắng miêu tả kĩ lưỡng người Trần quốc đã làm gì, muốn làm gì tân hoàng, vì hoàng đệ bất bình như thế nào."

"Mặc kệ chân tướng như thế nào, Tần vương từ đó tất sẽ nghi ngờ cùng kiểm soát hoàng đệ, sợ hắn cầm binh quyền sinh lòng làm loạn, chuyện hoàng đệ tiến đánh Sở quốc sẽ bị trì hoãn hoặc gác lại. Thêm nữa, Tần quốc bởi vì chuyện Trần quốc chém giết sứ giả mà tức giận, nhất định sẽ chất vấn Trần quốc, Trần quốc thì phải tự biện, sau đó chuyện hai nước Tần, Trần kết minh cũng sẽ bị trì hoãn."

Lý Nguyên Chu đứng lên "Ái phi, trẫm đi triệu kiến hạ thần bàn bạc lại một chút, khi nào rảnh lại đến thăm nàng!"

Hắn mới đi được hai bước liền trở lại, cúi đầu hôn nhẹ lên trán Ninh Đoan Trang, động tác cực kỳ ôn nhu, nói nhỏ: "Ái phi của trẫm vừa xinh đẹp lại vừa thông minh!"

Lý Nguyên Chu về Dưỡng Tâm điện, chỉ nghe trong đầu "Đinh" một cái, Ninh Đoan Trang cộng cho hắn hai điểm, lời bình: Cho hoàng đế cặn bã nhà ta hai điểm!

Nội tâm Lý Nguyên Chu cực kỳ vui sướng, hôm nay kiếm được tận bốn điểm!

Hắn triệu kiến Nghiêm Vân Tòng cùng mấy đại thần tâm phúc cùng thương nghị đến tận tối mới xong.

Sau khi mọi người cáo lui, hắn lại triệu kiến Dương Toại để dặn dò một chút.

Dương Toại nghe xong kế sách của Lý Nguyên Chu, mừng đến nhảy cả lên, vỗ tay nói: "Quả là diệu kế! Không chỉ không cần hi sinh trưởng công chúa, còn kích động Tần quốc nội chiến, đồng thời khiến cho Tần, Trần bất hòa, có thể nói một cục đá hạ ba con chim, liên hoàn kế!"

Hắn nói, quỳ rạp trên đất, "Hoàng thượng trí kế vô song, thần khâm phục!"

Lý Nguyên Chu nhìn Dương Toại nói: "Diệu kế này cũng không phải là trẫm nghĩ ra được, mà là tiểu nữ tử mà ái khanh không thích đó."

Dương Toại ngẩng đầu "Là thần xem thường trưởng công chúa, thật không ngờ được trưởng công chúa lại cơ trí như vậy!"

Lý Nguyên Chu lắc đầu nói: "Không phải trưởng công chúa."

"Vậy là ai?" Dương Toại tò mò, Sở quốc lại có một kỳ nữ tài ba mà hắn không biết.

Lý Nguyên Chu đáp: "Là Ninh mỹ nhân!"

Dương Toại cảm thấy ngoài ý muốn "Mấy ngày gần đây thần nghe được vài lời đồn nói hậu cung có vị Ninh mỹ nhân quyến rũ mê hoặc hoàng thượng, ngược lại không ngờ được Ninh mỹ nhân lại là một kỳ nữ hiếm có. Hoàng thượng có được phi tần như vậy quả là phúc của Sở quốc!"

Dương Toại trịnh trọng nói: "Xin hoàng thượng thiện đãi Ninh mỹ nhân!"

Lý Nguyên Chu lại cười nói: "Trẫm sẽ không bạc đãi nàng."

Sau khi Dương Toại cáo lui, Lý Nguyên Chu thấy đã vào đêm, nghĩ Ninh Đoan Trang chắc đã đi ngủ, liền truyền người mang nước rửa chân, lúc này mới lên giường.

Hắn mới nằm lên giường, chỉ nghe trong đầu "Đinh" một cái, Ninh Đoan Trang cộng một điểm, lời bình: Cặn bã, ngủ ngon!

Lý Nguyên Chu: . . .

Lý Nguyên Chu nhìn bảng nhỏ, một chút cũng không thấy buồn ngủ, đứng dậy bày giấy, viết: Ái phi, ngủ ngon!

Ninh Đoan Trang đã ngủ hết giờ Ngọ nên bây giờ không thấy buồn ngủ. Sau khi cộng điểm liền lật xem các quy tắc của bảng nhỏ, xem có xuất hiện tiêu chí mới hay không.

Thấy chỗ đổi điểm tích lũy của bảng nhỏ đang phát sáng lên.

Ninh Đoan Trang: Xem ra hoàng đế cặn bã đang đến gần với hình tượng nam chủ hoàn mỹ!

Nàng lật xem phần thưởng, thấy có thêm phần thưởng là viên làm đẹp mông, viên tăng mị lực, viên giúp ẩn thân.

Ninh Đoan Trang kinh ngạc, viên giúp ẩn thân?

Nàng nhìn kỹ cách hướng dẫn dùng viên ẩn thân, bên trong biểu thị, nói viên ẩn thân có ba lần hiệu dụng. Khi dùng chỉ cần mặc niệm ba lần ẩn thân thì có thể ẩn thân trong một khắc(*) đồng hồ.
(*) một khắc: 15 phút

Thần kỳ như vậy? Ninh Đoan Trang tò mò, liền dùng mười điểm tích lũy đổi lấy viên giúp ẩn thân.

Hệ thống hiện thị trao đổi thành công. Ninh Đoan Trang mặc niệm ba lần ẩn thân, niệm xong liền cảm giác thân thể nhẹ nhàng, cúi đầu nhìn lên vẫn có thể nhìn thấy thân thể của mình nhưng lúc chạy đến trước gương đồng nhìn thì mới giật mình, trong gương đồng không hề có bóng người.

Đây là ẩn thân thành công?

Ai nha, sớm biết nó hữu hiệu như vậy thì đã không lãng phí một lần hiệu dụng.

Ai, vẫn là giả bộ đi ngủ, bằng không Cẩm nhi thấy đèn trong phòng vẫn sáng, lại chạy vào hầu hạ, vừa tiến vào thì thấy trong phòng không người, còn không phải bị hù chết sao?

Ninh Đoan Trang tắt đèn, dạo bước đến phía trước cửa sổ, đẩy cửa sổ ra để ngắm ánh trăng, đang muốn đóng cửa sổ thì thấy một người áo đen đang cúi thấp lại như mèo nhẹ bước tới, thấy cửa sổ mở liền trèo lên bệ cửa sổ, đi vào trong phòng.

Dựa vào ánh sáng của trăng nên Ninh Đoan Trang nhìn thấy rất rõ, người này dù mặc áo đen nhưng vẫn có thể nhìn ra, đây chính là Tô Bích Thu mà không lâu trước đây bị giáng xuống làm Tô tài nhân.

Nghe nói nàng ta là nữ nhi quan võ, quả nhiên có chút công phu trong người.

Nhưng mà nửa đêm Tô Bích Thu lén lén lút lút chạy tới phòng ngủ của nàng để làm gì?

Tô Bích Thu nhẹ nhàng vén màn, theo ánh sáng của trăng thấy trên giường không người, không khỏi giật mình.

Nhưng ngay sau đó, nàng ta liền lấy lại tinh thần, lấy từ trong ngực một vật, nhẹ nhàng nhét vào dưới gối.

Ninh Đoan Trang đi tới sau lưng Tô Bích Thu, thổi hơi vào cổ nàng ta, nhẹ nhàng nói: "Tô tài nhân làm cái gì vậy?"

Tô Bích Thu đột nhiên quay đầu, thấy đằng sau trống không, lập tức bị dọa mà hô to: "Ai?"

Ninh Đoan Trang không nói mà tiếp tục thổi bên tai Tô Bích Thu đến khi nàng ta kinh hoàng muốn bỏ chạy, liền mạnh giọng quát: "Có trộm!"

Tô Bích Thu sợ hãi quá độ, "Bịch" một tiếng té xuống đất mà hôn mê bất tỉnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play