“Đây là rượu mơ mẫu thân ta ủ, bà chỉ truyền lại phương pháp điều chế cho đệ tử mà bà đắc ý nhất, ngay cả ta là con trai cũng chưa từng thấy qua
cách điều chế bao giờ.”
“Thật vậy sao? Vậy thì thật là đáng tiếc….” Nguyệt Quang tiếc hận lắc đầu,
thật ra hắn cũng không nghĩ sẽ lấy được phương pháp điều chế.
Lôi Uyên cười cười nói: “Trên người ta vẫn còn hai vò rượu, nếu huynh đã thích thì ta cho huynh một vò vậy.”
Vừa dứt lời, Lôi Uyên thoải mái vung tay lên, trên không trung liền
xuất hiện một vò rượu, hắn cầm vò rượu đưa tới trước mặt Nguyệt Quang.
“Ấy ấy ấy, ta làm sao mà không biết xấu hổ vậy được…” Minh Nguyệt ngoài miệng tuy nói vậy nhưng trên mặt lại không có lấy một chút biểu hiện
xấu hổ nào mà gật đầu cầm lấy vò rượu, nhanh chóng cất vào nhẫn trữ vật
rồi đưa tay vỗ bả vai Lôi Uyên, cười hì hì nói: “Cảm ơn nha…Bự con, từ
giờ huynh chính là bạn của Nguyệt Quang ta.”
Tô Linh Phong liếc nhìn nhẫn trữ vật trên tay Lôi Uyên, hơi nhướn mày,
không phải nói nhẫn trữ vật là bảo bối có tiền cũng không mua được sao?
Sao cứ thỉnh thoảng lại thấy một tên đeo nhẫn trữ vật vậy?
Tá Dịch bình thường là người không nói nhiều, bây giờ hình như rất có hảo cảm với Lôi Uyên, dần dần cũng nói chuyện với hắn.
Minh Nguyệt được Lôi Uyên đối xử tốt nên càng thân thiện với hắn hơn.
Theo lời của Lôi Uyên, chuyến đi này bọn họ muốn đi vào sâu phương bắc
trong rừng Lạc Nguyệt, vì đi đường tắt nên họ đi qua rừng tùng đến Sơn
cốc.
Nửa năm trước, tộc thú nhân đã dự đoán được có dị thú xuất thế, thời
gian và địa điểm cụ thể chính là giữa tháng sau, gần Sơn cốc. Nghe nói
dị thú lần này xuất hiện có thể là thánh thú, cũng có khả năng…là thần
thú!
Nghe được tin đồn, những người có thế lực ở khắp nơi đương nhiên đều sẽ không bỏ qua cơ hội đi săn dị thú, tất cả đều điều động những nhóm tinh anh tới Sơn cốc, cũng có một vài nhóm lữ khách và một số lữ khách độc
hành tham gia cho náo nhiệt và thử vận may.
Xem lúc đó ai có thể thuần phục được dị thú, vậy thì nhất định phải có bản lĩnh.
Tô Linh Phong tỉnh ngộ, khó trách mấy ngày gần đây ngoại trừ người của
Kim sư bọn họ còn gặp phải ba nhóm phiêu lưu khác….Những người đó nhìn
có vẻ không giống như đến rừng Lạc Nguyệt rèn luyện mà vội vàng chạy đi
về hướng bắc, chắc hẳn là họ đều tới Sơn cốc.
“A, thì ra các huynh đi Sơn cốc, lần này tin tức dị thú xuất hiện ta
cũng nghe nói, cũng muốn đi xem náo nhiệt.” Minh Nguyệt cong đôi mắt hoa đào cười hì hì hỏi Tô Linh Phong: ” Tiểu Phong Phong có hứng thú muốn
cùng đi xem không? Mặc dù có nguy hiểm, nhưng nàng yên tâm, ta sẽ bảo vệ nàng…”
Trước kia Nguyệt Quang tính ở lại trấn Lạc Nguyệt chơi bời một thời
gian, có mỹ nhân, có rượu ngon, có thức ăn ngon…. Đợi đến lúc sẽ vào
rừng Lạc Nguyệt đến Sơn cốc xem náo nhiệt, không ngờ vừa ở được hai ngày lại gặp được Tô Linh Phong, Tá Dịch, vì thế giết Từ Mông rồi vào rừng
Lạc Nguyệt xem Tô Linh Phong rèn luyện nửa tháng.
“Ta là hộ vệ của tiểu thư, ta đương nhiên sẽ bảo vệ cô ấy.” Tá Dịch
nhìn Nguyệt Quang, trầm mặt nói. Sau đó lại nhìn Tô Linh Phong nói: “Nếu tiểu thư có hứng thú, vậy đi xem chút cũng chẳng sao.”
Dị thú xuất hiện? Nghe….cũng có chút thú vị đấy, Tô Linh Phong gật đầu: “Được.”
“Dừng dừng!!!” Tiểu Bạch đảo mắt rồng, ghen tuông bĩu môi: “Có gì đặc
biệt hơn người đâu! Đều là đám thánh thú thần thú hèn mọn nhỏ bé, bản cự long còn chẳng thèm để vào mắt nè!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT