Nghe thấy Tô Linh Phong không khách khí đòi Tá Dịch quà như vậy, các vị khách nhân trong sảnh liền có những biểu lộ khác nhau.
Những người từng gặp Tá Dịch và Tô Linh Phong đi cùng nhau ở Tùng Ngâm
sơn cốc thì nghĩ, xem ra vị Phủ Thành chủ tiểu tiểu thư này và có quan
hệ không bình thương với vị Tá Dịch vương tử của Trữ Viễn quốc này!
Người sáng suốt cũng nhìn ra được, Hạo Thiên Vương tử Đại An quốc, Bùi
Kim Cát hoàng tử Bình Thái quốc đều có hứng thú với vị này tiểu tiểu thư Phủ Thành chủ này, bây giờ lại thêm một Tá Dịch vương tử…
Một vài người khác ôm tâm lý xem náo nhiệt, trong lòng thầm nghĩ: hẳn là sắp có trò vui để xem đây…
Một vài vị khách không rõ chuyện Tô Linh Phong và Tá Dịch quen biết
nhau thì nghĩ, lúc trước vị tiểu tiểu thư Phủ Thành chủ này thong dong
hào phóng, ưu nhã vừa đủ, hoàn toàn là một tiểu thư tiêu chuẩn quý tộc,
sao bây giờ lại có biểu hiện vô lễ với vị vương tử này như vậy?
“Vị tiểu tiểu thư Phủ Thành chủ này là thế nào? Sao vừa mở miệng đã
liền đòi quà người ta rồi?” Một vị tiểu thư quý tộc nhỏ giọng nói.
“Đúng vậy đó! Thật là không có lễ phép!” Một vị tiểu thư quý tộc khác
bĩu môi khinh thường, giọng điệu đượm vẻ chua chát…
“Nói nhỏ chút, các người thì biết cái gì, Linh Phong tiểu thư và Tá
Dịch vương tử là bạn bè đó.” Một thiếu niên đã tham gia hoạt động ở Ngâm Sơn cốc nói tiếp: “Lần hoạt động đi săn kia, Linh Phong tiểu thư cùng
Tá Dịch vương tử là một đội đấy!”
“Thì ra là như vậy…” Mọi người tỉnh ngộ.
“Vậy… Bọn họ là quan hệ bạn bè sao? Có thể… Còn có quan hệ khác không?” Có người nhiều chuyện hỏi.
“Chớ nói nhảm! Ta còn định thổ lộ với Linh Phong tiểu thư đấy!”
“Bằng vào huynh? Ta thấy huynh nên chết tâm đi! Con cóc cũng muốn ăn thịt thiên nga!”
“Không phải huynh thích Ngọc Khiết công chúa sao? Sao bây giờ lại để ý Linh Phong tiểu thư vậy!”
“Tốt nhất là Tá Dịch vương tử và Linh Phong tiểu thư không có loại quan hệ này, ta cũng rất thích Tá Dịch Vương tử…”
“Ta cũng thích ngài ấy…”
Mấy thiếu nam thiếu nữ đứng một bên thấp giọng nghị luận, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Tô Linh Phong và Tá Dịch…
Tá Dịch nhìn Tô Linh Phong vươn bàn tay nhỏ nhắn non mềm tuyết trắng,
bên môi vui vẻ càng đậm, đưa tay sau lưng gọi tùy tùng rồi cầm lấy hộp
quà thanh lịch cổ xưa trong tay gã, tự mình đưa cho Tô Linh Phong, mỉm
cười nói: “Đương nhiên là không thiếu quà của nàng đâu.”
“Bên trong là cái gì?” Tô Linh Phong cầm lấy hộp lễ vật, rất nhẹ.
“Mở ra nhìn xem chẳng phải sẽ biết sao?” Tá Dịch nhìn Tô Linh Phong, dịu dàng cười nói.
Tiểu Bạch sớm đã không thể chờ đợi được mà đã cắm đầu vào trong hộp
nhìn qua, không thấy có đồ vật gì khiến nó cảm thấy hứng thú lại vội
vàng chui ra, nghiêng cổ, cắn móng vuốt, nghi hoặc đánh giá Tá Dịch,
“Chủ nhân, cô không có phát hiện tên ngốc này càng cười càng thấy ngốc
không…”
“…” Khóe miệng của Tô Linh Phong nhẹ cong, không trả lời Tiểu Bạch, chuyên tâm mở cái hộp trên tay ra.
Tô Linh Phong vừa mở nắp hộp ra, mọi người đã tò mò thăm dò nhìn vào
trong, kết quả lại thất vọng phát hiện bên trong lại là một cái hộp…
Tô Linh Phong lấy cái hộp bên trong ra, ném tầng hộp ngoài lại cho tên
tùy tùng của Tá Dịch, nàng lại mở cái hộp thứ hai ra.
Kết quả mở cái hộp thứ hai, bên trong lại là một cái hộp…
Tô Linh Phong ném tiếp cho tên tùy tùng, cầm lấy cái hộp thứ ba, bất mãn nhìn Tá Dịch.
Toàn bộ hộp vốn không nặng, hộp lớn rồi hộp nhỏ lồng mấy tầng, thứ đồ
vật cuối cùng chỉ e cũng chỉ nặng bằng mấy mảnh giấy thôi, tên nhóc này
cố ý à?!
Mọi người vượn cổ nhìn chằm chằm vào cái hộp hình dài dẹp trong tay Tô Linh Phong, lòng tò mò đã bị khơi dậy.
Tá Dịch cũng không nói gì mà vẫn chỉ mỉm cười như trước, ý bảo Tô Linh Phong tiếp tục mở hộp.
Tô Linh Phong mở ra cái hộp thứ ba ra, lúc này không có tầng hộp nào
nữa mà đúng như Tô Linh Phong đoán, bên trong là mấy tờ giấy…
“Bọc nhiều hộp như vậy, thần thần bí bí, ta còn tưởng rằng là kỳ trân
dị bảo gì chứ, sao lại là đống giấy vụn thế này?” Một thiếu niên mặc hoa phục bĩu môi lầu bầu nói.
“Chẳng lẽ là Tá Dịch vương tử đưa thư tình cho Linh Phong tiểu thư?” Có người suy đoán nói.
“Không thể nào! Vậy yến hội sinh nhật nãy chẳng phải đã thành tiệc cầu
hôn sao? Làm cái gì vậy chứ, Linh Phong tiểu thư còn nhỏ như vậy!”
“Huynh biết cái gì! Tuổi Linh Phong tiểu thư bây giờ tuy rằng còn nhỏ,
nhưng không khó nhìn ra tương lai nhất định sẽ trổ mã thành đại mỹ nhân! Hơn nữa, nàng ấy lại là tiểu tiểu thư của Tô gia đứng đầu Đại An quốc,
lại là học viên trẻ tuổi nhất Học viện Thanh Kiều Linh Vũ, đệ tử của Võ
Thánh Thầy Thương Ngô thực lực mạnh nhất, nhất là, nàng ấy lại là cháu
gái của thành chủ Thành Lăng Vân đất! Thân phận như vậy, cưới nàng ấy đã có thể tương đương với lôi kéo được mấy thế lực rồi, ai mà không muốn
cưới nàng ấy về sớm một chút chứ…”
“…”
Sau khi Tô Linh Phong tỉnh lại ở thế giới này, năm giác quan đã tinh
bén hơn người thường, cho dù tiếng nghị luận chung quanh rất nhỏ nhưng
cũng không thoát khỏi được tai nàng, khóe miệng nàng khẽ nhếch, sau đí
bình tĩnh nhìn vào mấy tờ giấy trong tay mình…
Tô Linh Phong cúi đầu nhìn nội dung rồi liền kinh ngạc ngẩng đầu lên,
hỏi Tá Dịch: “Cái này là quà sinh nhật tặng cho ta?”
“Đúng, lễ vật cho nàng.” Tá Dịch gật đầu, nhẹ nhàng cười nói.
Tô Linh Phong dùng khóe mắt liếc xéo Tá Dịch, “Huynh ra tay cũng thật là bạo…”
“Nên làm như vậy mới phải.” Tá Dịch nhàn nhạt nói.
Tư Đồ Tiêu Sơn đưa tay nhận lấy, cúi đầu nhìn thoáng qua rồi liền mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc nói: “Đây là… quyền khai thác ‘hành lang Thán
Tức’, quặng mỏ nguyên thạch năm mươi năm?!”
“Đúng vậy.” Tá Dịch gật đầu, thành khẩn nói: “Chỗ quặng mỏ này ở danh
nghĩa tư nhân là của ta, cái này chỉ là quà ta lấy danh nghĩa của mình
tặng cho một người bạn mà thôi, không liên quan gì tới quốc gia và thân
phận của ta, kính xin thành chủ đại nhân có thể cho phép Linh Phong tiểu thư nhận lấy phần lễ vật này.”
“Dưới danh nghĩa cá nhân của cậu?” Tư Đồ Tiêu Sơn nhíu mày nói: “Hành
lang Thán Tức này lại là một phần lãnh thổ của Trữ Viễn quốc cơ mà!”
“Không sai.” Tá Dịch hiểu điều Tư Đồ Tiêu Sơn băn khoăn, vội vàng giải
thích nói: “Nhưng phụ vương ta đã tặng quặng mỏ này cho ta, ta có toàn
quyền quyền xử trí.”
Tư Đồ Tiêu Sơn nghe vậy thì biểu lộ trên mặt nhanh chóng khôi phục bình thường, đưa trả phần khai thác trao quyền lại cho Tô Linh Phong, thản
nhiên nói: “Nếu là Tá Dịch vương tử đã tặng cho cháu làm hạ lễ sinh
nhật, Linh Phong cháu nhận đi.”
Tô Linh Phong nghe Tư Đồ Tiêu Sơn lên tiếng thì lập tức cũng không
khách khí, bỏ mấy trang giấy kia lại vào hộp, sau đó thu luôn vào nhẫn
trữ vật của mình…
Rất tốt, về sau cái này là tiền riêng của mình rồi, Tô Linh Phong rất là hài lòng với quà tặng này của Tá Dịch…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT