Đông Phương Viêm nói xong, lấy ra một xấp tài liệu và một quyển sổ nhỏ màu đỏ trong ngăn kéo đưa cho Đông Phương Hạ!  

Về việc căn cứ nhà họ Tư Mã, Đông Phương Hạ đã để tâm từ lâu! Chỉ là không ngờ bên trên lại coi trọng việc này như vậy, còn giao việc này cho mình. Đông Phương Hạ nhận lấy tài liệu và chứng nhận mà bố đưa cho, anh nhìn qua một chút, khi phát hiện một dòng chữ nhỏ dưới quyển sổ màu đỏ này, anh liền ngẩn người!  

Vãi… có thứ này, cho dù mình hoành hành ở cả nước Z, cũng không ai dám làm gì mình? Đặc phái viên của một tổ chức thần bí nhất trung ương, hơn nữa không chịu sự quản lý của bất kỳ ai! Lợi hại… ông lão Nam Cung vẫn rất tốt với cháu rể như mình mà.  

Đông Phương Viêm nhìn thấy vẻ khấp khởi mừng thầm không lộ ra dấu vết trong ánh mắt của Đông Phương Hạ, ông ấy biết con trai đang nghĩ gì, giấy chứng nhận này, nói khó nghe một chút chính là âm thầm trợ giúp một số việc quan trọng sau khi Lang Quân Nam tiến! Phía Nam rất phức tạp, nếu Thanh Bang và Hổ Bang dùng thủ đoạn bỉ ổi đối phó với Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ cũng dễ đưa ra đối sách tương ứng, còn giấy chứng nhận này, chính là quyền lực.  

“Còn nữa, Hác Hiên từ chức và mất tích không phải là chuyện nhỏ, bố và mọi người đã điều tra được nguyên nhân!”, Đông Phương Viêm không nói tiếp, từ xưa luôn là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Đông Phương Viêm cũng không tiện bình luận về chuyện này, thanh niên tự có suy nghĩ của mình.  

“Bố, khởi nguồn của sự việc là vì Văn Quân! Văn Quân chính là Điện Thiểm, người của một gia tộc thần bí! Chuyện này, bây giờ con không thể giải thích với bố, nhưng lúc đó con không còn lựa chọn khác, lúc nào bố ở cùng với cậu, phiền bố nói với ông ấy, Đông Phương Hạ xin lỗi họ!”  

Đông Phương Viêm nghe xong liền xua tay: “Cậu của con đã biết rồi! Hác Hiên là một người chững chạc, để cậu ấy ra ngoài giải tỏa tâm trạng, bình tĩnh lại cũng tốt! Khi cậu ấy về, mong rằng có thể quên việc trước đây, đứng lên lại từ đầu”.  

Đả kích lần này thực sự rất lớn đối với Hác Hiên! Chuyện đau khổ nhất trên đời, còn hơn cả mất đi người yêu thương nhất, huống hồ Văn Quân đối xử như vậy với Hác Hiên luôn thật lòng, tuy Hác Hiên là một người đàn ông kiên cường thì cũng không chịu nổi!  

Đông Phương Viêm thấy Đông Phương Hạ buồn bã, cũng không nói về chuyện này nữa! Thế là ông ấy chuyển chủ đề nói: “Thư Tiệp đã về rồi, nếu con không vội rời khỏi Yên Kinh, thi đi tìm người ta đi! Trò chuyện một chút, đừng để trong lòng con gái nhà người ta có suy nghĩ gì. Hôm qua ông lão Tần gọi nói chuyện điện thoại với ông nội con, đều mong con và Diệc Phi, Lăng Vy, Thư Tiệp sớm tổ chức”.  

Nhắc đến chuyện này, đôi lông mày kiếm của Đông Phương Hạ hơi cau lại, anh muốn nói chuyện tối qua cho bố, nhưng nghĩ kỹ lại, Đông Phương Hạ vẫn không để bố lại lo lắng cho mình. Vậy nên anh gật đầu: “Con biết rồi!”  

“Con định lúc nào đi?”  

“Một tuần sau, cũng sắp đến tết rồi! Đến lúc đó, thế giới ngầm phải bình yên, không thể có cuộc chiến quy mô lớn! Còn con, vừa hay có thể tận dụng thời gian này đi tìm ‘Phong Ba’ tính sổ! Vì nước ngoài không phân những điều này, đợi con tiêu diệt ‘Phong Ba’ xong sẽ chính thức đọ sức với hai bang phái xã hội đen siêu cấp phía Nam”.  

Đông Phương Viêm gật đầu! Con trai điều chỉnh thời gian, đó cũng là một kế sách hay! Như vậy, Lang Quân có thể càng thêm ổn định tất cả địa bàn phía Bắc.  

“Con cứ yên tâm mà đi! Yên Kinh là thủ đô của nước chúng ta, tuyệt đối không cho phép người khác làm loạn ở đây”.  

Lời nói của Đông Phương Viêm rất súc tích, Đông Phương Hạ cũng hiểu được! Cũng có nghĩa là, sau khi Đông Phương Hạ rời đi không cần lo lắng tổng bộ Lang Quân sẽ xảy ra chuyện gì, tất cả có bên trên quan sát! Chỉ là Đông Phương Viêm không nói thẳng ra mà thôi. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play