*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tôi không biết nhóm Thốn Mang đang ở đâu, nhưng tôi đã biết cậu chủ bị thương nặng rồi, chẳng lẽ bọn họ lại không biết sao? Tây Môn, ngay từ ba năm trước, tôi đã phát hiện ra đám Điện Thiểm có một tổ chức khổng lồ rồi. Bây giờ Điện Thiểm lại xuất hiện một lần nữa, còn nhắm đến cậu chủ, các anh phải đề cao cảnh giác. Thực lực tổng thể của Lang Quân quá yếu, nhất là những thành viên nòng cốt các anh”.
“Tôi biết, vậy nên tôi vẫn luôn cân nhắc xem phải làm thế nào mới có thể đẩy mạnh thực lực của các thành viên nòng cốt, như vậy thì sau này gặp phải những người như Điện Thiểm, chúng ta cũng không cần lo lắng nữa”, Tây Môn Kiếm thản nhiên nói.
Nghe Huyết Minh nói thực lực của các thành viên nòng cốt trong Lang Quân yếu, trong lòng Trương Vũ Trạch, Bạch Vỹ, Hồ Ngạn Hạo đều dậy sóng. Lang Quân có nhiều cao thủ như thế, sao Huyết Minh còn nói vậy cơ chứ?
Vì thế, Bạch Vỹ trầm giọng nói: “Huyết Minh, hiện tại Lang Quân đã khống chế toàn bộ thế giới ngầm phương bắc, còn có Thiên Lang Đường của Tây Môn và bốn chiến đường, sao các anh lại nói thế được? Thực lực như vậy mà vẫn còn yếu sao?”
Nghe vậy, Huyết Minh cười lạnh một tiếng. Thấy Trương Vũ Trạch và Hồ Ngạn Hạo tỏ vẻ nghi hoặc, anh ta nói: “Trong mắt các anh, Lang Quân rất mạnh, nhưng đối với cậu chủ thì vẫn còn quá yếu. Các anh không thể tưởng tượng ra được lực lượng mà cậu chủ nắm giữ đâu! Nếu có thể, chỉ riêng người của Huyết Minh Đường thôi cũng đủ để tiêu diệt toàn bộ các thành viên nòng cốt của Lang Quân, ngoại trừ cậu chủ ra. Anh có còn cho rằng thực lực của các anh mạnh nữa không?”
“Không thể nào! Người của Huyết Minh Đường các anh làm sao có thể tiêu diệt tất cả các thành viên nòng cốt của Lang Quân được! Huyết Minh, có phải anh phóng đại quá rồi không!?”
Đừng nói là Bạch Vỹ không tin, mà ngay cả Trương Vũ Trạch cũng không tin. Bây giờ Lang Quân mạnh đến mức nào rồi cơ chứ, cho dù người của Huyết Minh Đường mạnh thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể làm được.
“Tây Môn, là thật sao?”
Trương Vũ Trạch không phản bác Huyết Minh, bởi vì anh ta hiểu rõ thực lực của Huyết Minh Đường. Anh ta hỏi Tây Môn Kiếm, bởi vì dù sao Tây Môn Kiếm cũng hiểu biết nằm lòng thực lực của toàn bộ Lang Quân.
Tây Môn Kiếm nhíu chặt lông mày, nhìn Bạch Vỹ và Hồ Ngạn Hạo rồi gật đầu với Trương Vũ Trạch: “Không sai, các anh em của Huyết Minh Đường có năng lực để tiêu diệt những người tự nhận là có thực lực mạnh phía chúng ta. Vũ Trạch, bây giờ anh là Phi Lang của Lang Quân, rất nhiều chuyện anh cần phải cân nhắc”.
“Ý anh là sao?”, Trương Vũ Trạch giật mình.
Tây Môn Kiếm trầm ngâm, nói: “Nghĩ cách nâng cao thực lực của các anh em trong các đường, hoặc là mỗi đường chọn ra một số người, phái người huấn luyện bọn họ, phải đảm bảo đường nào cũng có một lượng lớn cao thủ. Hơn nữa, ngoài đường chủ ra thì không thể để những người khác biết đến sự tồn tại của những người được chọn”.
Nghe vậy, Trương Vũ Trạch, Bạch Vỹ và Hồ Ngạn Hạo suy tư một lát, sau đó đồng loạt gật đầu. Trương Vũ Trạch nói: “Đề nghị này rất hay. Đợi đến khi Huyết Lang tỉnh rượu, tôi sẽ đi xin ý kiến, nếu cậu ấy đồng ý thì tôi sẽ sắp xếp ngay”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT