Cũng đi chuốc rượu cho cậu chủ? Chẳng lẽ thằng nhóc Trình Thành đó đã xin được lệnh rồi? Tối nay thiếu phu nhân sao thế nhỉ? Chẳng lẽ cô ấy cũng muốn cậu chủ nghỉ ngơi một lần thật tốt?
“Huyết Minh, xem ra tối nay không chỉ có anh em chúng ta muốn chuốc say cậu chủ đâu”, Tây Môn Kiếm quay sang nói với Huyết Minh.
“Đi, lâu lắm rồi không uống rượu với cậu chủ”, xa nhau nhiều năm như thế, Huyết Minh muốn uống với cậu chủ nhà mình một chầu ra trò từ lâu lắm rồi.
Có sự gia nhập của đám Huyết Minh và Tây Môn Kiếm, các anh em cũng uống thỏa thê. Ngay cả Trương Vũ Trạch, Hồ Ngạn Hạo cũng hô hào lên.
Từ phía xa xa, Nam Cung Diệc Phi nhìn Đông Phương Hạ và các anh em uống thả phanh như thế, cô vừa lo lắng thân thể của anh không chịu được, vừa lo lắng chuyện của Hác Hiên sẽ để lại vướng mắc trong lòng anh, dù sao Hác Hiên cũng là anh em tốt của anh mà.
...
Đêm nay, các thành viên cấp cao của Lang Quân say hơn phân nửa, nhưng người say nhất phải kể tới Đông Phương Hạ. Nhiều người nhắm tới anh như thế, bản thân anh cũng muốn mượn rượu giải sầu, không say mới là lạ.
Đông Phương Hạ say không biết trời đâu đất đâu, được Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy dìu đến phòng cao cấp của nơi này. Sau đó, anh bắt đầu nôn ọe, vấn đề là tối nay anh chẳng ăn gì cả, phun ra toàn nước chua.
Thấy Đông Phương Hạ như vậy, Diệc Phi và Lăng Vy chỉ thấy trái tim quặn đau.
Bọn họ dìu anh từ phòng vệ sinh lên giường, sau đó lẳng lặng ở bên người đàn ông mà bọn họ yêu.
Đông Phương Hạ đã say mèm rồi. Mặc dù đám Huyết Minh và Tây Môn Kiếm vẫn còn muốn uống, nhưng thiếu anh nên bọn họ chẳng còn hứng nữa. Ngay lúc Thư Lăng Vy và Nam Cung Diệc Phi dìu Đông Phương Hạ đi, bọn họ cũng ngừng lại, gọi thêm Bạch Vỹ, Trương Vũ Trạch và Hồ Ngạn Hạo, năm người tìm một phòng yên tĩnh trò chuyện với nhau.
Vào trong phòng, vẻ mặt ôn hòa của Huyết Minh biến mất. Khi đã ngồi xuống, sắc mặt của anh ta còn trở nên khó coi, lần lượt liếc nhìn đám Bạch Vỹ, cuối cùng dừng lại trên người Tây Môn Kiếm.
“Tây Môn, các anh em ở bên ngoài đã biết chuyện cậu chủ bị thương mấy ngày trước rồi. Chuyện này chúng tôi không trách anh, nhưng tôi nghĩ các anh cũng đã sinh lòng cảnh giác trước sự xuất hiện của Bôn Lôi và Điện Thiểm. Lúc trước tôi đã từng đánh với Điện Thiểm rồi, biết rõ võ công của cô ta như thế nào. Tối nay, nếu không có các anh hợp sức làm cô ta bị thương, tôi cũng không thể hạ gục cô ta trong một chiêu được”.
Tây Môn Kiếm luôn mang lòng áy náy với chuyện này, bây giờ Huyết Minh nhắc tới, anh ta cũng rất khó chịu. Anh ta miễn cưỡng đối diện với tầm mắt của Huyết Minh, trầm giọng nói: “Đám Thốn Mang, Huyết Sát và Huyết Niết cũng biết cậu chủ bị thương nặng rồi hả? Anh muốn nói gì đây?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT