"Tô Sỹ vất vả lắm mới được nghỉ phép, hai người các cậu cứ từ từ chơi."
"..."
Trình Hàm hơi mở miệng, giống như không nghĩ rằng mình sẽ bị từ chối, nhưng thái độ của đối phương rất rõ ràng không có chút nhượng bộ.
"Biết rồi."
Lê Tử Ngôn cũng đứng lên, gật đầu với hai người, tuy rằng Tô Sỹ có lòng quan tâm đến Lê Tử Ngôn, nhưng vị hôn thê của anh đang ở bên cạnh, hơn nữa giới tính của hai người cũng khác nhau, vẫn phải tránh hiểu lầm không cần thiết.
Đi ra khỏi nhà hàng, Cố Thừa Trạch đi theo bên cạnh Lê Tử Ngôn, định hỏi thăm tình trạng của Lê Tử Ngôn, lại phát hiện thân thể người bên cạnh mềm nhũn, khuôn mặt tái nhợt ngã vào lòng hắn.
"Thật sự không sao, không phải lỗi của ai, cũng không cần anh phải xin lỗi, thật ra vẫn là do em quá yếu, ngại quá, lại gây thêm phiền phức cho anh."
Bởi vì quá đau, khóe mắt Lê Tử Ngôn vẫn còn hơi đỏ, đáng thương nằm ở chỗ này, khiến cho người khác đau lòng.
(Truyện chỉ có tại wp UynUyn17)
Lê Tử Ngôn càng hiểu chuyện, càng nhường nhịn, trong lòng Cố Thừa Trạch càng thương tiếc cho Lê Tử Ngôn và sự bất mãn với Trình Hàm càng sâu. Trước kia tính cách của Trình Hàm rất tuỳ ý, Cố Thừa Trạch cho là không có chuyện gì, nhưng hiện tại tính tình của Trình Hàm đã làm tổn thương người khác, ánh mắt Cố Thừa Trạch thâm trầm, không muốn suy nghĩ nhiều.
Nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt, tiểu dẫn đường vô tình nhắc tới chuyện tương lai với ánh mặt và vẻ mặt mờ mịt, trong lòng Cố Thừa Trạch có chút buồn bực.
Quá nghe lời, quá ngoan ngoãn ra vẻ kiên cường, chỉ làm cho người ta cảm thấy đau lòng. Cố Thừa Trạch dựa vào tường hít sâu một hơi, đẩy kính trên mặt, ổn định lại tình cảm mãnh liệt của mình.
Lê Tử Ngôn về đến nhà, trước tiên là mở máy truyền tin của mình, lúc nãy ở bệnh viện máy truyền tin cứ rung liên tục, không cần nghĩ cũng biết là ai gọi tới, lúc này nếu không nhận chỉ sợ cũng không thể có kết thúc tốt đẹp.
Gần như là vừa nhấn số trên máy truyền tin, người ở phía bên kia lập tức kết nối, còn bật hệ thống video.
"Ba, cha, anh hai..."
Hai tay để Lê Tử Ngôn sau lưng, khẽ mím môi sau đó nở một nụ cười, bất cứ ai cũng có thể nhìn ra sự lấy lòng cùng chột dạ trong nụ cười ấy.
Ba người đàn ông trong màn sáng đều có biểu hiện giống nhau, cau mày, ánh mắt chất vấn lại lo lắng.
"Tại sao không nghe máy?"
"Vừa rồi ở trường có chút việc, không tiện lắm..."
Lê Tử Ngôn cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của ba người kia, ngón tay ở phía sau móc lại, trong lòng cảm thấy lo lắng.
Cậu trả lời có lệ như vậy đương nhiên không cách nào làm hài lòng ba người kia, một người đàn ông có khuôn mặt xinh đẹp mở miệng, âm thanh nhu hòa nhưng giọng nói lại nghiêm khắc:
"Ngôn Ngôn, nói thật, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nếu con không nghe lời, ngày mai ba sẽ đi tìm con, đưa con về nhà."
"..."
Lê Tử Ngôn đột ngột ngẩng đầu lên sau đó lại cúi đầu trở về, do dự một lát mới chậm rãi mở miệng:
"Con....con thích một người, lúc nãy ở cùng với anh ấy..."
Thật tiếc những lời này không đổi lấy sự bình tĩnh của ba người đối diện, mà còn mang đến tác động lớn hơn
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT