Nhìn đến giảo bước đi đến Vân Phi Vũ, khoé môi như trước giữ lấy đáng đánh nụ cười. Lướt mắt đào hoa bên cạnh Mộ Dung Mặc Nhiên, con ngươi hiện lên bất khả tư nghị sát khí. " Tiêu Cung Chủ hảo, không ngờ lại hữu duyên gặp lại"
" Được Vân công tử nhớ đến là may mắn của Bổn cung chủ" Hắn ý vị thâm trường, xem ra Vân Phi Vũ đã âm thầm lập ám vệ xung quanh Mộ Dung Ngữ Lam, như thế hắn mới có thể nhanh chóng đến đây được.
Vân Phi Vũ đi đến bên cạnh nàng, nhẹ giọng nói " Lam Nhi, có thể để ta đưa nàng hồi cung?"
Dạ Tử Ly nhìn lên hắn trong suốt mị hoặc con ngươi. Nàng dù sao cũng có nhiều chuyện muốn hỏi Vân Phi Vũ. Sẵn tiện lúc này làm mọi chuyện rõ ràng " Hảo"
Nghe đến nàng đồng ý nụ cười trên môi Tiêu Viêm đông cứng lại, Mộ Dung Ngữ Lam lại đồng ý đi cùng Vân Phi Vũ, nàng còn tình cảm cùng hắn? Dù thế nào Mộ Dung Ngữ Lam theo đuổi Vân Phi Vũ không phải chỉ ngày một ngày hai. Mộ Dung Ngạo Thần không cần phải nói cả người lại toả ra khí lạnh gần như gấp mười, hắn đang tức giận, nhưng hắn tức giận cái gì.
Ngược lại Vân Phi Vũ cười đến vui vẻ, đi đến kéo lấy nàng tay nhỏ bé " Dực Vương, Tiêu Cung Chủ. Vân Mỗ đi trước"
Dạ Tử Ly nuốt nước miếng, không dám nữa nhìn bọn họ. Chỉ ngậm ngùi theo Vân Phi Vũ bước đi. Mộ Dung Mặc Nhiên hừ lạnh, nói cũng không nói trực tiếp đi mất.
Mộ Dung Ngạo Thần không hề để ý, tay trong áo đã nắm chặt thành quyền đến nổi gân xanh. Ngôn Tịch Hoan e dè kéo nhẹ hắn óng tay áo nói khẽ " Ngạo Thần ca ca, chúng ta tiếp tục đi. Tịch Hoan rất muốn đi xem trâm cài"
"Tịch Hoan, muội cứ ở lại phố chơi, ta sẽ sai người đi theo bảo hộ muội. Bản Vương có việc đi trước" Nói rồi hắn bỏ đi, Ngôn Tịch Hoan kinh ngạc, Ngạo Thần ca ca sao lại như vậy. Bỏ lại nàng một mình, không phải nói dẫn nàng dạo phố sao?
Nàng bậm môi, tất cả là vì Mộ Dung Ngữ Lam? Ngạo Thần Ca ca vì sao có thể quan tâm đến nàng ta như vậy. Không lí nào.
Đường khuya vắng vẻ, Dạ Tử Ly ngồi trên xe ngựa, bên cạnh là yêu mị như hồ Vân Phi Vũ. Hắn ngã người vào thành xe mị hoặc hỏi " Không có gì muốn hỏi ta sao?"
Sau đợt nghiệm huyết nói không bối rối chính là giả. Nữ nhân hắn từng ghét cay đắng, sau đó lại làm rung động hắn tâm. Lại chính là vị hôn thê của hắn, thánh nữ Tiền Triều, truyền nhân của Trưởng công chúa Bắc Nhiên Thuần.
Dạ Tử Ly bất khả tư nghị hỏi " Tiền Triều cùng ta rốt cuộc quan hệ như thế nào?"
Vân Phi Vũ nhìn nàng, như đang hoài niệm gì đó. Nhẹ giọng nói " 100 năm trước khi Tứ Quốc hợp lại làm một tạo thành Bắc Ly, được cai quản bởi Bắc Ly Hoàng Đế"
Hắn ngập ngừng một lát lại như hạ quyết tâm nói tiếp " Ta, chính là Bắc Ly Hoàng tộc hậu duệ tên Bắc Vân Nhiễm. Trưởng công chúa Bắc Ly chính là Thánh nữ nắm giữ Tứ đại bảo vật trấn giữ đất nước. Thái Hoàng Thái Thượng Huyền Vũ lúc này là Đại Tướng Quân Bắc Ly, Mộ Dung Cẩn dã tâm bừng bừng. Hắn vô tình biết được có Thánh Nữ cùng Tứ Đại bảo vật sẽ có được thiên hạ. Sau khi chiếm được trái tim Trưởng công chúa, trong đêm tân hôn đã cấu kết cùng quan lại, tạo phản lật đổ triều đại Bắc Ly"
Nhìn hắn trong mắt tràn ngập lửa giận, nàng cảm thán. Trong kịch bản không hề nhắc đến mối nghiệt duyên của Bắc Nhiên Thuần cùng Mộ Dung Cẩn, không ngờ lại như thế đau lòng.
Vân Phi Vũ tiếp tục nói " Quá đau khổ trong lúc nàng muốn tự sát, Hoàng hậu đương triều Bắc Ly vốn là nữ tử giang hồ, võ nghệ cao cường đã xâm nhập vào phủ cứu ra nàng. Cả hai cùng đem tứ đại bảo vật chạy trốn khỏi Bắc Ly"
Nàng ngập ngừng hỏi " Bắc Ly Hoàng Hậu là gì của ngươi?"
" Là ta Nội Tổ Mẫu" Nghĩ đến năm đó nghe phụ thân hắn kể lại, Nội Tổ Mẫu là nữ tử giang hồ, chính trực, mỹ mạo. Một lòng vì hắn Nội Tổ Phụ.
Nhìn đến nàng ánh mắt, hắn tiếp tục nói " Trên đường đi đánh mất Hồng Châu Ngọc, đây cũng là lí do Hồng Châu Ngọc xuất hiện ở Huyền Vũ. Tam Đại Bảo vật khác vì không muốn nói bị người khác tìm thấy, trên đường đi nàng đã phân tán nó khắp nơi. Lúc này điều không ngờ lại đến. Trưởng Công chúa cùng ta Tổ Mẫu đồng loạt mang thai"
Nàng ngạc nhiên có chút không thật, câu chuyện hắn kể có thể dựng được thành phim a. Vân Phi Vũ cười khổ "Ta Tổ mẫu cùng Trưởng công chúa quyết tâm gầy dựng lại phục thù cho Bắc Ly. Nói nếu là cặp nam nữ sẽ đính hôn ước, bảo toàn huyết thống. Nhưng cuối cùng cả hai đều hạ sinh nam hài. Tuy không thành phu thê nhưng bọn họ đã thành rất tốt huynh đệ"
" Mộ Dung Cẩn vốn không định tha cho bọn họ. Trưởng công chúa vì không muốn liên luỵ đến Hoàng Hậu, liền đưa hài tử cho nàng, một mình liền chạy đi tìm Mộ Dung Cẩn. Từ đây cũng không nghe thấy một chút tin tức gì của nàng. Về phần ta Tổ mẫu nuôi dậy cả hai thành người, không lâu sau vì nhớ thương nội tổ phụ mà bệnh qua đời"
Hắn thở dài, "nam hài của Hoàng hậu chính là ta phụ thân, lúc này đã thành niên, cố gắng chiêu lập lại quân đội cũ chờ ngày phục quốc. Còn về phần Trưởng công chúa nam hài, hắn lại đi về phía Bắc từ đó không cần tin tức"
Hắn nhìn thẳng nàng nói. " Ta không hiểu sao nàng có thể là Thánh nữ, lúc này nàng nên hỏi bản thân Mẫu hậu. Ngôn Hoàng Hậu chắc chắn biết câu trả lời.