Vân Phi Vũ đột nhiên ngừng lại, tay chạm vào vai nàng ướt một mảnh, đây là huyết? Nàng bị thương?
Bị chạm vào vết thương Dạ Tử Ly rùng người, hô lên. Khi nãy nàng lo cho viên ngọc quên mất bản thân bị thương. Vân Phi Vũ nhíu mày lúc này mới để ý trên tay nàng bị cắt một mảnh, chảy máu. Hắn đau lòng tức giận hỏi " Đây là ai làm?"
Hắn học võ lâu năm biết được này chính là vết thương do kiếm gây ra. Mộ Dung Ngữ Lam vừa xuất hiện cùng Mộ Dung Mặc Nhiên, chẳng lẽ? Hắn xoay người lưu ly hồ mắt nhìn vào Mộ Dung Mặc Nhiên " Ngươi làm bị thương nàng?"
" Vân Phi Vũ, ngươi hỏi thử Bổn Vương Hoàng Muội, là Bổn vương làm nàng bị thương hay Bổn vương cứu nàng" Mộ Dung Mặc Nhiên không chút nôn nao khoanh tay, trong lòng khó chịu len lỏi, Vân Phi Vũ rốt cuộc ngươi có ý đồ gì.
Lạc Tâm Nghiên cụp mắt, nàng không nghĩ làm thương Mộ Dung Ngữ Lam lại kéo như vậy rắc rối, vốn tưởng bọn họ đều ghét cay đắng nàng ta. Hành động nhỏ vô tình lọt vào tầm ngắm cũng Mộ Dung Ngạo Thần, hắn lạnh lùng nheo mi, vết thương là do Lạc Tâm Nghiên gây ra. Sau khi thanh tỉnh thần trí, Lạc Tâm Nghiên luôn bất hoà cũng Mộ Dung Ngữ Lam hắn thấy được. Không ngờ nàng ta lại muốn nàng tử. Mưu hại Hoàng Tộc cho dù mười Lạc Tông Nghị có mười mấy mạng cũng không thể gánh nổi.
Dạ Tử Ly vịn lấy tay áo hắn" Không phải hắn, Vân Phi Vũ vết thương nhỏ không đáng ngại"
Nàng không phải ngại nói ra Lạc Tâm Nghiên, có điều ở thế giới này bớt một chuyện hay một chuyện, dù thế nào Lạc Tâm Nghiên cũng là nữ chính, bàn tay vàng của nữ chính không thể đùa được.
Vân Phi Vũ nhìn qua nàng, lại như có như không lướt mắt sát ý qua Lạc Tâm Nghiên. Giọng nói đối nàng pha chút dịu dàng " Đi, ta giúp ngươi băng bó"
Thấy hắn ân cần nàng có chút không quen, đi được một quảng Dạ Tử Ly nhích người né hắn " Vân Hồ Ly, ngươi hôm nay như thế nào vậy khác lạ. Ngươi đột nhiên tốt như vậy, ta có chút không quen"
"Đối với Thừa Tướng phu nhân tương lai tốt, có gì khác lạ" Hắn cười đến mỹ mạo.
Nàng đánh cái rùng mình, " Ngươi đừng hồ ngôn, ai là ngươi phu nhân"
Hắn xem như lẽ hiển nhiên trả lời " Ngươi a"
" Vân Hồ Ly, ngươi quên ta được định hoà thân đi Thanh Long Quốc cho Hinh Vương Gia sao?" Tuy hôn sự không phải nàng mong muốn, nhưng không thể nói bỏ là bỏ, các lão hoàng đế không phải luôn chú trọng bộ mặt sao.
Hắn vẫn dìu nàng bước đi, tay vận công cầm máu cho nàng, đồng thời giảm bớt đi đau rát " Lam Nhi, ta định Thừa Tướng phu nhân là của nàng, chắc chắn không thay đổi"
Nàng có chút ngỡ ngàng, tim đập lệch một nhịp. Đúng là nàng cùng Ngôn Khả muốn nhờ vào Vân Phi Vũ để huỷ đi hoà thân, có điều không nghĩ rằng chưa kịp ra tay, hắn đã nói ra trước. Nàng không tin Vân Phi Vũ nam chủ tinh ranh như hồ, sống ẩn mình ở Huyền Vũ 25 năm chỉ để tìm cơ hội vực dậy Tiền Triều Bắc Dạ. Nàng không tin hắn sẽ vì bản thân từ bỏ cơ đồ, nàng a chỉ là phận nữ phụ bi thảm.
" Chuyện đó Vân Phi Vũ, nếu thật tình muốn ta là Thừa Tướng phu nhân, như vậy hãy chứng minh đi, nói miệng như vậy. Không lâu sau ta thật sự sẽ phải đi Thanh Long Quốc thành Hinh Vương Phi" Nàng hít sâu nói, thôi được rồi, coi như nàng thử vận may, hiệu ứng bươm bướm.
Thấy nàng thẳng thắn, hắn vui vẻ cười " Ngươi yên tâm, ta Vân Phi Vũ nói được làm được"
Đi ra khỏi khu rừng, Mộ Dung Cảnh ngồi trên cao thấy được bọn họ, nhìn trong tay không thấy cầm đến đó vật, trong lòng thầm thở nhẹ. Nói đến đưa Hồng Châu Ngọc vào cuộc thi là ý của hắn, dù sao Hoàng Vị cũng chỉ có một.
Đột nhiên liếc qua cánh tay bị thương của Dạ Tử Ly, hắn nhăn mi " Lam Nhi, ngươi bị thương?"
Ngôn Khả nghe thấy lật đật chạy xuống, cầm lấy tay nàng, xúc động xém khóc " Lam Nhi, oh my, sao lại như vậy bị thương. Mau mau truyền bác sĩ, không thái y, truyền thái y a"
Không lâu sau Thái y dưới mệnh lệnh của Ngôn Khã đã gấp gút chạy đến. Dạ Tử Ly ngồi xuống đưa tay cho bọn họ, tay khoẻ xua đi " Mẫu hậu, ta không sao, vết thương ngoài da"
Ngôn Khả không để tâm hắn, chăm chú hỏi " Như thế nào? Không để lại sẹo chứ?"
Phải biết đại minh tinh không thể để lại sẹo trên cơ thể. Cho dù lật tung cái này thế giới hắn cũng phải tìm thuốc trị sẹo cho A Tỷ