*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngô Tâm là người thông minh, bà ta biết rất rõ bà cụ làm vậy là muốn Tô Hoài Dương làm con cờ của mình.

Một khi chuyện này bị bại lộ, đến lúc đó nhà họ Vương nhất định sẽ trút tất cả cơn thịnh nộ này lên đầu Tô Hoài Dương.

Còn bà ta lại là mẹ vợ của Tô Hoài Dương, bản thân bà ta khẳng định cũng không thể thoát tội được.

Ngô Tâm nghĩ đến đây, lại vội vàng nịnh nọt nói với bà cụ: “Mẹ, Tô Hoài Dương chỉ là một tên phế vật, mẹ bảo cậu ta đóng giả thành Long chủ, như vậy không phải là quá coi trọng cậu ta rồi sao? Theo con nghĩ là nên để Giang Minh Nguyên đóng giả thành Long chủ đi”.

Giang Minh Nguyên ở một bên trợn tròn mắt, chuyện này lại liên quan gì đến anh ta chứ?

Bà cụ cau mày nói: “Ngô Tâm, ở đây không có chỗ cho cô nói chuyện, chuyện Tô Hoài Dương giả dạng thành Long chủ gây chấn động khắp thành phố, người nhà họ Vương lại đều được tận mắt chứng kiến, làm sao có thể đổi người được? Hay là nói cô có ý kiến về quyết định của tôi sao?”

“Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, con chỉ là tùy tiện nhắc đến chuyện này thôi.”

Ngô Tâm nở nụ cười nịnh nọt, cũng không dám nói thêm nữa.

Giang Ngọc Hằng lại cau mày nói: “Bà nội, bà chính là muốn Hoài Dương tiếp tay với bà đi lừa gạt nhà họ Vương, lỡ như về sau chuyện này bại lộ, Hoài Dương phải làm thế nào?”

Bà cụ trầm giọng nói: “Đến lúc đó nhà họ Giang vượt mặt thắng được nhà họ Vương, bà nội tất nhiên sẽ không quên công lao của Tô Hoài Dương đầu”

Giang Ngọc Hằng vẫn không tin: “Bà nội, cháu không thể để cho Hoài Dương đồng ý được, bởi vì đây là gian lận thương mại, Hoài Dương sẽ phải đi tù đấy”

Bà cụ nghe thấy nói vậy, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng: “Giang Ngọc Hằng, cháu nói vậy là có ý gì? Cháu dám cãi lời bà sao?”

Giang Ngọc Hằng kiên trì phản bác: “Cháu chỉ là đang nói sự thật”

Bà cụ nói với vẻ mặt u ám: “Đây là chuyện liên quan đến sự sinh tồn của nhà họ Giang, cho nên hai người không thể không đồng ý. Nếu chuyện này không thành công, một khi nhà họ Giang gặp tai họa, gia đình cháu cũng đừng hòng thoát tội”

Giang Ngọc Hằng mở miệng vừa định tiếp tục tranh cãi với bà cụ, nhưng vào lúc này Tô Hoài Dương lại đứng lên, khoái trí nói: “Bà nội hãy yên tâm đi, chẳng phải cũng chỉ là đóng giả Long chủ thôi sao? Chuyện này cháu sành sỏi nhất rồi, mọi chuyện hãy giao lại cho cháu, cháu nhất định sẽ không để cho nhà họ Vương thấy được nửa điểm sơ hở đâu”.

Nhưng trong lòng anh lại nghĩ dụng ý của bà cụ cũng thật sự quá nham hiểm đi, hơn nữa

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play