*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ở trước mặt mọi người.

Bà cụ nhà họ Giang lạnh lùng tuyên bố: “Hiện tại quan hệ giữa nhà họ Vương và nhà họ Giang đã được cải thiện, buổi lễ đám cưới của Trúc Nhi và Tuấn Kiệt cũng sẽ được tổ chức vào ba ngày sau khi bữa tiệc sinh nhật của bà kết thúc”

Người nhà họ Giang lập tức mừng rỡ, đồng loạt nói lời nịnh nọt: “Bà cụ thực sự là tài giỏi thông minh, nếu không có bà cụ cũng sợ là nhà họ Giang chúng ta sẽ bị Tô Hoài Dương hại chết mất.”

Ngô Tâm và Giang Chí Lâm cũng xu nịnh khen ngợi: “Mẹ, mẹ thật là lợi hại quá đi, mẹ đúng thật là phúc tinh của nhà họ Giang chúng ta, chỉ cần có mẹ cũng giống như có ông trời phù hộ nhà họ Giang vậy”

Bà cụ hừ lạnh một tiếng: “Tôi tốn biết bao nhiêu công sức như vậy, còn không phải là đang xử lý những chuyện Tô Hoài Dương tạo nên sao?

Giang Ngọc Hằng cũng kéo theo Tô Hoài Dương, cảm kích nói: Cảm ơn bà nội”

Tô Hoài Dương lại không nói lời nào, trong lòng anh thật sự là đã quá hiểu rõ bà cụ rồi, sở dĩ sẽ không có chuyện làm việc không công, bà cụ xưa nay đều coi thường gia đình mình, trong nửa đêm nửa hôm lại gọi đến họp mặt, khẳng định là có mục đích khác.

Quả nhiên không sai, bà cụ lập tức tuyên bố nói: “Tô Hoài Dương, bà nội lần này giúp cháu giải quyết chuyện này, thân là cháu rể của nhà họ Giang, bây giờ bà nội có một chuyện quan trọng muốn giao cho cháu làm”

Tô Hoài Dương cũng lời đi nói nhảm với bà cụ, dứt khoát cự tuyệt nói: “Bà nội, con người cháu chỉ biết khoác lác, bà vẫn là nên giao lại chuyện quan trọng này cho người khác đảm nhiệm đi."

Người nhà họ Giang đều sửng sốt, lòng thầm nghĩ Tô Hoài Dương này cũng quá can đảm đi, bà cụ giao cho anh chuyện này là bởi vì coi trọng anh, mà anh lại còn dám từ chối?

Bà cụ cũng bị lời nói của Tô Hoài Dương làm cho nghẹn lời, trong lòng không vui, nhưng bà ta lại có chuyện muốn nhờ đến Tô Hoài Dương, nên chỉ đành chịu đựng cơn tức giận của mình nói: “Chuyện này cũng chỉ có cậu mới có thể làm được, hơn nữa cũng là chuyện mà cậu sành sỏi nhất”

Tô Hoài Dương tò mò hỏi: “Đó là chuyện gì?”

Bà cụ nhàn nhạt nói: “Tôi muốn cậu diễn đúng theo bản sắc của mình, tiếp tục đóng giả làm Long chủ”

Trong đại sảnh biệt thự.

Người nhà họ Giang cùng với cả gia đình Tô Hoài Dương đều sửng lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play