_Ngày hôm sau_


Vì trợ giúp cho việc trị liệu người bệnh cùng an toàn của người khám nên Mạc Hy quyết định ở lại đây.


Điều khách quan trong bệnh tình của Tư Mặc lúc này chính là chưa kéo dài lâu.


Nó chỉ mới bộc phát vào nửa năm trước và mọi thứ vẫn chưa từng có chuyển biến xấu.


Chứng sợ người của hắn ,đây cũng không phải là lần đầu tiên cô chữa trị.


Cô cũng đã từng chữa trị cho một nguyên thủ quốc gia mắc phải chứng bệnh này.


Ông ấy phát bệnh do phải chịu nhiều áp lực từ công việc và dư luận.


Còn tên này.....cô vẫn chưa tìm ra nguyên nhân.Chẳng lẽ bị phản bội một lần liền thành ra như vậy .Nhưng mà hắn đâu phải là bị phản bội lần đầu.


Tóm lại cô phải tìm mọi cách để chữa trị cho tên này.


*****
"Nghe này" Mạc Hy nghiêm túc ngồi đối diện với Tư Mặc.


Ánh mắt cô nghiêm nghị mang theo sự chuyên nghiệp nhìn thẳng vào hắn.


Tư Mặc cũng không trả lời cô chỉ im lặng ngồi cuối thấp đầu như đang trốn tránh ánh mắt của cô.


"Anh biết rằng anh đang có bệnh chứ?!!" Muốn chữa trị cho bệnh nhân mắc chứng tâm lý trước hết phải vực dậy ý chí chiến đấu của họ.


Ý chí chính là thứ quan trọng nhất.


Hai tay to lớn của Tư Mặc đan lại với nhau thể hiện rằng chủ nhân của nó.


Qua một lúc lâu Tư Mặc mới gật nhẹ đầu một cái.


"Anh đang trốn tránh-quay lưng với mọi thứ. Anh hoảng loạn và lo lắng khi tiếp xúc với mọi người??!"


"....."


"Anh nghĩ mình có thể trốn được bao lâu?!! "


"...."


"Lãnh gia gia đang cố gắng hết sức để chống đỡ mấy lão đầu kia.Nhưng ngươi nghĩ Lãnh gia có thể làm như vậy thêm bao lâu nữa?!! "


"....."


"Lãnh gia gia đã lớn tuổi rồi. Đây chính là độ tuổi cần hưởng thụ chứ không phải là để đấu với mấy tên hung hãn như hổ đói của gia tộc. "


"...."


"Rõ ràng đây là trách nhiệm của anh.Anh là Lãnh gia chủ. Lãnh gia gia cứ phải lao lực như vậy thì sẽ có một ngày ông ngã xuống thử xem lúc đó anh sẽ làm sao?!!"


"...."


"Sẽ chết vì không còn ai thay anh chống đỡ mọi thứ. Mấy tên kia một khi chiếm được Lãnh gia thì chúng sẽ tha cho anh sao?!!
Không chỉ anh mà tất cả người của anh cũng sẽ chết dưới tay bọn họ. "


"...."Hắn biết....Mọi điều cô nói hắn đều biết.

Nhưng hắn không thể không chế được mà sinh ra ảo tưởng sẽ có thể trốn tránh.


"Anh có muốn trị khỏi không?!! Tôi sẽ giúp anh trị khỏi những rối loạn tâm lý hiện tại. Trị khỏi chứng sợ người của anh." Cô đã dùng hết sức lực của mình để nói rồi mà hắn còn không phản ứng lại nữa thì chắc cô sẽ vứt áo ra đi.


Hắn không trả lời ngay mà im lặng trầm tư.


Không hề gì.... Mạc Hy có đủ kiên nhẫn để chờ.


So với một bệnh nhân tâm thần thì cô thích nhìn một tổng tài cao cao tại thượng cả người toàn khí thế hơn.


Với lại đây là làm công ăn lương thì ít ra cũng phải làm đàn quàng một chút. Tiền phí chữa bệnh của cô cũng không phải là thấp.


"Chữa. Anh muốn được chữa trị." Ánh mắt Tư Mặc bắt đầu lấy lại tiêu cự.


Gương mặt tuấn tú cương nghị hiện lên sự quyết tâm không thể nào lây chuyển.


Hắn nhất định phải trở về giống như ngày xưa.


Hắn phải một lần nữa nắm chặt cùng dẹp yên Lãnh gia một lần nữa.


Phải chứng minh quyền lực tuyệt đối trong giới hắc đạo một lần nữa.


Còn phải giải quyết ả ta.


Và.....còn phải giúp đỡ Mạc nhi nữa a~
Nhất định phải để Mạc nhi ngồi vào ghế gia chủ Tô gia một cách an toàn.


Còn phải...... Mạc nhi.....


Lúc trước hắn không có dũng khí nhưng nay đã có Mạc nhi.


Cô đã  cho hắn sức mạnh thì hắn phải nắm chắc cơ hội này.


********


Biểu hiện này của hắn làm choMạc Hy có chút giật mình.


Cô phản phất như lại thấy được hình ảnh của ông trùm hắc đạo lúc trước  của hắn.


Trên môi nở ra một nụ cười nhỏ mang theo sự hài lòng khó có thể thấy.


Sẽ sớm trở lại thôi .....


"Tốt.Vậy ngày mai tôi sẽ bắt đầu chữa trị. Mong anh sẽ hợp tác để mọi chuyện tốt đẹp. " Ý chí của bệnh nhân đã có bây giờ có thể thực hiện những phương pháp đặc trị rồi.


"Bắt đầu từ hôm nay luôn không được sao?!" Khi nói chuyện Tư Mặc luôn lẫn tránh ánh mắt của của người đối diện.


Phải nói hắn gặp khó khăn khi nhìn vào mặt người đang giao tiếp cùng mình.


"Không được. Lát nữa tôi phải đến dinh thự Lãnh gia." Mau hỏi tiếp đi.Phải tập giao tiếp cùng người khác nhiều một chút như vậy mới tốt.


Chút nữa cũng phải dặn mọi người trong nhà này nói chuyện với hắn nhiều một chút.


Nhưng cô không nghĩ rằng nổi sợ một ông trùm hắc đạo khát máu đã ăn sâu vào tiềm thức của người của hắn.
Họ tránh còn không kịp ai lại lao đầu vào mà nói chuyện cùng hắn.


Nhưng trái với suy nghĩ của Mạc Hy. Tư Mặc không hỏi gì mà chỉ "Ừm" một tiếng.


_______________Hết_______________


P/s Follow + cmt nha các nàng :3
Nhớ vote cho truyện nữa nha~\(^∆^)/

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play