Lãnh khí trên người Mặc Hàn xoát xoát xoát phóng ra bên ngoài, lạnh lùng nhìn nữ nhân đó, híp mắt, được lắm, lại dám xúi dạy vợ hắn đi bao nuôi tiểu bạch kiểm! Thật sự là sống không ngại phiền. Bọn người Hổ Tử trợn tròn mắt, sững sờ nhìn một màn tuồng kịch tính này, cảm giác độ ấm bên người giống như ngồi hỏa tiễn thấp xuống, không nhịn được khâm phục nhìn nữ nhân kia, ngưu nhân là như vậy, ta bội phục không thôi.


Những dị năng giả khác trong căn cứ đều là vẻ mặt đồng ý gật đầu, Hạ Điềm Linh vẻ mặt mộng bức (*) nhìn nữ nhân kia, nhịn không được gật gật đầu, nói có đạo lý, ta lại không thể chống đỡ, a không đúng, Hạ Điềm Linh cương cứng nửa đầu, điên cuồng rít gào ở trong lòng: Ngọa tào! gật cái đầu! Đó là địch nhân của ta!


(*) Mộng bức: bày tỏ sửng sốt, trợn tròn mắt, bị hiện tượng trước mắt hoặc là chuyện đã xảy ra khiếp sợ, không biết làm sao. Dùng cho việc làm không biết làm sao bây giờ, sững sờ ngây ngẩn cả người.


Nghe những lời này, An Nhạc cũng là không nhịn được giương mắt, nhìn Mặc Hàn mặt đen lại hết lần này tới lần khác bởi vì nàng mà không dám động thủ, thật sự là nhịn không được, 'phốc' một tiếng bật cười, Mặc Hàn u oán nhìn An Nhạc cười vui sướng khi người gặp họa, những dị năng giả khác vẻ mặt ngọa tào, không có điên cuồng bá đạo tà khốc? Người này là ai vậy! Tuyệt bích là cách mở mắt của ta không đúng!


Hổ Tử bọn họ còn lại là mặt bình tĩnh, mặc dù thân thể không thể động, nhưng vẫn là khinh bỉ nhìn cả đám người vẻ mặt ngọa tào, thầm nghĩ bọn họ ngạc nhiên, lại quên phương thức ở chung khi lúc đầu nhìn thấy hai người An Nhạc và Mặc Hàn cũng là như vậy.


Những người thông minh liền bắt đầu suy tư, quan hệ của bọn họ thật sự là bao nuôi và bị bao nuôi sao?


Cái nữ tử dáng người nóng bỏng run lên, làm sao lại cảm thấy lạnh như vậy đâu, lắc lắc đầu, không để ý đến cảm giác khó hiểu của mình, sau đó mở miệng nói với Hạ Điềm Linh: "Vị tiểu thư này a, tuy rằng không biết vì sao, ta rất chán ghét ngươi, nhưng là lời ngươi nói ta có đồng ý một chút, người thực lực cường đại mới có lời nói, thực lực mới là quan trọng nhất."


Lời nàng nói với Hạ Điềm Linh tương phản với lúc nói với An Nhạc, làm cho mặt Hạ Điềm Linh lúc trắng lúc xanh.


'Phốc' không biết là ai nhịn không được cười ra tiếng, sau đó liền liên tiếp 'phốc phốc' vang lên.


Nói với các nàng là cùng một ý sao? Phốc, ta ít đọc sách với chỉ số thông minh có chút thấp, nhưng ngươi cũng đừng gạt ta.


Đám người Hổ Tử cũng rất muốn cười, nhưng mà thân thể bị cố định, cười không nổi a, nghẹn chết rồi, nghĩ như vậy, đám người Hổ Tử liền phát hiện, cảm giác áp bách trên người bọn họ không còn, trừng con ngươi, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, đây là tiết tấu có thể vì tẩu tử nói chuyện a, vì thế liền nhìn nhau, sau đó, búa kéo bao, Hổ Tử lấy một cái bao thắng tất cả những người ra búa.


Những người khác bày tỏ, quả thực là sợ ngây người được không, ván đầu tiên Hổ Tử vẫn ra kéo mà? Không phải bọn họ ra búa là có thể đem Hổ Tử đá bay sao? Đây rốt cuộc là làm sao a! Hổ Tử ngốc ngốc cười cười, híp mắt, che dấu tinh quang chợt lóe trong mắt, tiểu dạng (*), cùng ta đấu, những cái khác không tính, một cơ hội lập công tốt như vậy làm sao có thể bỏ ra! Mơ đi!


(*) Tiểu dạng: bày tỏ sự khinh thường, khinh bỉ.


Một trong những tiểu tử ra búa ánh mắt vòng vo chuyển, chơi xấu nói: "Người thắng bị loại trước." Những người khác cũng phản ứng lại, đều nói hòa, Hổ Tử gãi gãi đầu, buồn bực nói: "Nhưng mà, nhưng mà ta đã cùng lão đại, tẩu tử nói qua rồi, người thắng nói." Những người khác hộc máu, Hổ Tử hôm nay sao lại thông minh như vậy, có hàm hậu thành thật dễ khi dễ đâu? Hổ Tử ngươi thiết kế sắp đặt sao!


Trong mắt Hổ Tử lướt qua ý cười, một ít người thấy trừng mắt nhìn, mở to hai mắt nhìn lại, cũng không có nhìn thấy gì, đều lắc đầu, mình nhìn lầm rồi, Hổ Tử vẻ mặt lo lắng hỏi han: "Nội Cá, các ngươi không sao chứ." Nói xong, Hổ Tử còn cẩn thận mắt nhìn bọn họ, những người khác lắc đầu một cái, chậm rãi nói: "Không có sao!" Bọn họ có thể nói cái gì? Nói, ngươi phải là ra kéo rồi là người thứ nhất bị đá ra sao? Không thể!


Tiếp theo, Hổ Tử lặng lẽ sửa đao nói: "Nga, vậy là tốt rồi, ta đây an tâm, ta vốn còn nghĩ, nếu các ngươi nói muốn, vậy ta sẽ cho các ngươi đi thay ta đâu, dù sao đây chính là cơ hội tốt để lập công, các ngươi đã không sao thì quên đi."


Quay lại! Ta có việc! Những người khác đều ở trong lòng hò hét, nhưng cũng không thể nói cái gì, gạt bỏ nụ cười cứng ngắc, làm bộ như vẻ mặt vô tình nói: "Chúng ta làm sao có thể có chuyện gì được, nếu lấy được cơ hội vậy nó là của ngươi, chúng ta làm sao có thể cướp đi cơ hội của ngươi!" Trong lòng lại điên cuồng gào thét, khuyên nữa khuyên ta ta sẽ đáp ứng, đừng đi khuyên nữa khuyên ta!


Nhưng Hổ Tử lại gãi gãi đầu, vẻ mặt tiếc nuối nói: "Các ngươi đã không muốn đi, vậy thì ta đi đi." Những người khác: ai nói chúng ta không muốn đi! Được tiện nghi còn khoe! Thiếu đòn! Sau đó Hổ Tử liền đứng lên, ngốc nghếch cười cười, nói với Hạ Điềm Linh: "Hạ tiểu thư a, Lưu tiểu thư trong miệng ngươi là tẩu tử của chúng tôi, vợ của lão đại chúng tôi, trước Mạt Thế bọn họ cũng đã kết hôn." Nói tới chỗ này, Hổ Tử dùng dư quang mắt nhìn lão đại nhà mình, quả nhiên, chiếm được một ánh mắt tán thưởng.


Mặc Hàn: ân, tuyên thệ chủ quyền, làm tốt lắm, trở về gia thưởng.


Tiếp theo, Hổ Tử lại mở miệng nói: "Tẩu tử chúng tôi rất ít động thủ, bởi vì lão đại chúng tôi đau lòng tẩu tử, không muốn để cho nàng động thủ, còn có, cảm tình của tẩu tử và lão đại của chúng tôi rất tốt, không chứa được người thứ ba."


Mặc Hàn: ân, chỉ ra ý đồ của nữ nhân đó, chứng minh hắn rất được yêu thích, để cho vợ có cảm giác nguy cơ, lại thêm tiền lương.


Nghe được lời Hổ Tử nói, các dị năng giả trong căn cứ vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ cộng thêm khinh thường nhìn Hạ Điềm Linh, nga, đây là muốn chen chân vào tình cảm của người khác, trách không được vẫn bôi đen lão bà của người ta, chẳng lẽ nàng cho là bọn họ sẽ ngốc đến nỗi trúng chiêu sao? (........Lúc trước không có sao?)


Tất cả những sinh vật giống đực vẻ mặt đều giống như nhìn đứa ngốc nhìn Mặc Hàn, cư nhiên còn có người như vậy, thực lực mạnh như vậy, còn không tìm nữ nhân khác, những cường giả trên bảng kia không phải là có một đống nam nhân nữ nhân a, người này thật đúng là cái kì ba. Nhưng không thể phủ nhận, ở sâu trong nội tâm bọn họ vẫn rất là bội phục Mặc Hàn, dù sao, bọn họ không thể si tình đến vậy.


Mà những nữ tính còn lại là hai mắt tỏa sáng nhìn Mặc Hàn, nam nhân tốt a, không ăn vụng, không tìm nam nhân hoặc nữ nhân khác, thương lão bà, thực lực còn cường đại, ở Mạt Thế hiếm lạ nhất là gì? Là chân tình, ở Mạt Thế, tùy thời đều có thể bị người ở bên gối đâm dao, buổi tối ngủ không dám thả lỏng, cuộc sống qua đêm cũng không dám buông lỏng, sợ thời điểm cao trào bị người đâm chết, chuyện nam nhân tốt cưng chìu lão bà lại thực lực cường đại, không nhiều lắm a.


Nghĩ như vậy, vẻ mặt đều hâm mộ ghen tị hận nhìn An Nhạc vùi ở trong lòng Mặc Hàn, hận không thể cướp lấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play