Khế ước trói buộc linh hồn giữa chủ và vật, cũng như trói buộc cả mạng sống, nếu chủ nhân chết thì linh thú cũng vậy.


Khế ước này quá nguy hiểm, Tiêu Lâm không ngờ Tiểu Hắc lại chấp nhận phó thác linh hồn cho nàng.


"Không được." Tiêu Lâm không muốn người khác hi sinh vì nàng.


"Đó là ý của ta." Thấy thái độ của nàng Tiểu Hắc gầm lên trong tức giận.


"Ta muốn ngươi mạnh mẽ hơn."


"Nhưng..." Tiêu Lâm rất sợ, sợ đến khi có một ngày, Tiểu hắc sẽ chết vì nàng , Tiêu Lâm không muốn thế.


"Đừng nhiều lời nữa."


Tiểu Hắc lập tức sử dụng phép khế ước, hắn ép linh hồn của hai bên lại gần nhau.


Tiêu Lâm qua suy nghĩ một hồi, mới nhận ra nàng yếu đuối đến mức nào, lẽ ra nàng phải thật mạnh mẽ, để bảo vệ Tiểu Hắc, và cả chính mình nữa, nàng đã cố gắng đưa đẩy cuộc đời của Mạc Y đến mức này rồi mà.


Phải, ta phải thật mạnh mẽ!


Hai linh hồn quấn quýt lấy nhau, chúng được buộc chặt bởi một sợi chỉ sinh mệnh.Khế ước linh hồn sẽ giúp chủ nhân và linh thú nhận được một sức mạnh rất lớn.


"Tiểu Hắc, ta sẽ không để ngươi chết đâu." Đó là lời nói của Tiêu Lâm sau khi kết thúc nghi lễ kí kết.


...


Hội tỉ thí đã sớm được chuẩn bị kĩ càng, danh sách đấu vòng loại cũng đã có, Tiêu Lâm sẽ đấu với một vị đệ tử của Tư Đồ trưởng lão, tên hắn là La Mạt Tư, nghe nói người này tu luyện chủ yếu về thể chất, cho nên sức của hắn rất lớn, tuy nhiên Tiêu Lâm cũng không quá lo lắng, nàng vẫn chăm chú tập công pháp kết hợp với dùng kiếm.


Trong thời gian luyện tập đó, Tiểu Hắc và Nhất Mộc đã dốc sức chỉ dạy cho nàng, nàng học được thêm rất nhiều thứ.


Lục Tiên và Lục Ảnh đang sao thuốc, Nhất Mộc thì đang bận sự vụ ở phía trưởng môn, hiện tại chỉ còn Tiểu Hắc và nàng.


Tiểu Hắc mặc y phục đen tuyền, toàn thân tỏa ra khí chất hắc ám, nàng nghĩ hắn đang trong thời kì khó ở, bởi vì hắn hết nhìn đông nhìn tây, thì lại đi qua đi lại nhiều lần trước mặt nàng.


"Đứng lại ngay cho ta, ngươi không mệt nhưng ta ngán ngấy lắm rồi đó." Tiêu Lâm thu kiếm, quyết định chạy ra tâm sự tuổi hồng cho hắn, dù sao Hắc Hắc vẫn đang còn trẻ lắm, có nhiều suy nghĩ là chuyện thường tình.


"Ta..."


"Ngươi làm sao?"


"Ngươi, ngươi là nữ nhân hay nam nhân?"


A? Thì ra là chuyện này, có lẽ việc khế ước đã cho Tiểu Hắc thấy được linh hồn gốc của nàng. Nhưng dù là nam hay nữ Tiêu Lâm đều mặc kệ? Chuyện này có quan trọng sao, nàng thấy là một nam nhân rất tốt.


"Ngươi đã biết rồi? Vậy thì cứ thuận theo tự nhiên đi."


"Hơ.." chủ nhân của hắn có quá nhiều bí mật, khi trói buộc linh hồn, hắn nhìn thấy một loại phong ấn mạnh mẽ trong một phần kí ức của nàng, phong ấn này vô cùng mạnh mẽ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play