Phượng Liên đang còn mê man trong lồng ngực của Long Thất.


Cùng với đoàn người của họ là một số thế lực khác đang cùng hướng đi tới, khuôn mặt người nào cũng toát lên vẻ tham lam vô độ.


"Sư phụ, về việc ma khí..."


"Ta đã nói với Như Lan và Thanh cơ rồi, quả đúng là dấu hiệu của bọ chúng, xem ra chuyến đi lần này sẽ không thuận lợi cho lắm."


Tiêu Lâm hiện tại chỉ mong nhanh nhanh tìm được con thú kia mà xử lí, nếu nó tiếp tục canh trừng ở cây thần, thì tiến độ ăn mòn sẽ nhanh hơn. Hoặc ai đó có thể dụ nó rời đi lâu lâu một chút cũng được rồi.


"Mạnh Trường, xem ra ta với ngươi không có duyên rồi."


Người vừa nói là một nữ nhân cỡ tuổi, nhưng thân hình và gương mặt lại thập phần quyến rũ, y phục bó sát vào cơ thể làm lộ ra những đường cong gợi cảm.


"Im miệng, đại sự hỏng là đều tại ngươi."


Một nam nhân khác cũng không thua kém bắt đầu chửi bới.


Bọn họ hầu như đều chỉ chú ý đến cuộc chiến mà không thèm nhìn xem ngũ sắc quả đã phát triển thành mức độ nào.
Dưới gốc cây không có dấu hiệu của ma thú, đám người vẫn an toàn cãi cọ.


"Huyền vũ tông các ngươi rõ bỉ ổi, mấy vạn năm trước đã có được bảo vật, mà năm nay vẫn còn tham lam tiếp tục vác mặt đến hái quả."


"Gìanh không được là chuyện của ngươi, đâu phải của chúng ta."


Mạnh Trường lão giả cũng thật quá độc miệng, một lời vừa nói ra đã dễ dàng làm xấu mặt người kia.


Phải rồi, nếu đã có việc nhường nhịn thì làm gì xảy ra sự tranh giành hàng ngàn năm nay.


"Mạnh Trường, đã vậy thì chúng ta mau đánh một trận."


Nam nhân vừa nói có lẽ là người đứng đầu trong một môn phái gọi là Bạch Quân tông, chuyên bắt ma thú hiếm có để làm khế ước. Người này đã đạt đến tu vi Thiên giai tam đẳng, chỉ thua hoàng gia nhất đẳng của Mạnh Trường. Hắn là một trong những cao thủ mạnh nhất của đại lục này.


Rõ ràng đẳng cấp thua kém nhau, vậy mà người này dám khiêu chiến với Mạnh Trường, xem ra trong nội tình còn có âm mưu khác. Nếu hiện giờ Mạnh Trường từ chối, thì sẽ bị các thế lực khác chê cười.


"Được thôi."


Khí thế của hai cao thủ liền tỏa ra vô cùng hung hãn, các đệ tử đứng gần đó đều bị bức đến hộc máu, phải mau chóng lùi lại.


"Thật là ghê."


Tiêu Lâm trong lòng tự cảm thán, nhân cơ hội này, nàng lủi đi trong đám người, nàng tự nhủ phải tìm kiếm con ma thú thật nhanh, nếu không hậu quả sẽ vô cùng lớn.


Hầu hết mọi người đều đang chú ý đến cuộc tỉ thí của hai đại cao thủ, chiêu thức của hai người quá mức nhanh nhẹn, chỉ thấy trên bầu trời có các vết chớp giật liên hồi.


Tiêu Lâm sớm đã tiếp cận được phía sau cây thần, ngũ sắc quả gần trong tầm mắt, gân quả giờ đây lại nhiễm một màu đen đúa ghê tởm, tạm thời nàng phải làm chậm quá trình hắc hóa lại.


Nàng tạm thời biến đổi linh lực thủy thành băng để làm đông quả lại, nước làm đông là linh thủy nên còn có tác dụng thanh lọc ma khí.


Vừa hoàn thành xong công việc, thì một luồng ma khí đậm đặc đánh hất nàng từ phía sau, kèm theo đó là tiếng gầm gừ đe dọa.


CMN, đừng nói là ma thú đấy nhé, ngươi đến hơi nhanh quá rồi đó a!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play