Hạ Sương nghe thấy những lời này của Lâm Hàn, nét mặt cũng không thay đổi, dù sao cô cũng đã đoán được có thể sẽ là tình huống này.
Thậm chí Hạ Sương cảm thấy khả năng cao Lâm Hàn sẽ không nhận mình, vì sự bất hoà trước đây.
Nhưng dù xác suất nhỏ thì Hạ Sương cũng muốn thử, suy cho cùng nếu Lâm Hàn bằng lòng nhận cô thì sẽ là một cơ hội cực kỳ hiếm có đối với cô.
“Tôi cũng chỉ đến đây để thử thôi, nếu anh không nhận thì tôi sẽ tự lập nghiệp một mình. Mặc dù sẽ rất khó để thành công, nhưng cũng được sống vui vẻ hơn so với việc tiếp tục ở lại nhà họ Hạ. Đây mới là cuộc sống tôi mong muốn”, Hạ Sương thẳng thắn nói.
Lâm Hàn nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, cũng coi như có cái nhìn mới về Hạ Sương.
Lâm Hàn suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Cô về trước đi, tôi sẽ suy nghĩ rồi đưa ra quyết định sau”.
“Được, tôi chờ thông báo của anh”.
Hạ Sương gật đầu rồi ra về.
Sau khi ra khỏi biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn, trong lòng Hạ Sương cảm thấy hơi ủ rũ, cảm thấy khả năng cao là anh sẽ không nhận mình. Nhưng dù sao cô cũng không còn sự lựa chọn nào khác, quyền quyết định nằm trong tay Lâm Hàn.
Lúc này Hạ Sương có hơi hối hận, ngay từ lần đầu gặp Lâm Hàn, cô đã nhận ra anh không phải người bình thường, nhưng lúc đó cô cũng không nghĩ nhiều.
Bây giờ nghĩ lại, nếu khi ấy mình chủ động tạo dựng mối quan hệ tốt với Lâm Hàn thì bây giờ có lẽ đã khác.
Cùng lúc này, Tần Liên vừa đến thành phố Thiên Kinh, xuống máy bay.
Trước đó Tần Liên đã liên lạc với chủ tịch Thạch Phi của Quang Ảnh, hẹn tối nay đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh để báo cáo.
Đồng thời, Tần Liên cũng nhận được tin từ Tiêu Nhã, hẹn xong Tiêu Nhã đưa cô tới đó.
Sau khi xuống máy bay, Tần Liên liên lạc với Tiêu Nhã, cô tìm được Tiêu Nhã ở sảnh chờ sân bay.
“Cô là Tần Liên phải không? Trông cô rất đẹp”, Tiêu Nhã hơi ngạc nhiên nhìn Tần Liên từ trên xuống dưới.
Là cô cả nhà họ Tiêu, Tiêu Nhã đã gặp đủ loại người ở thành phố Thiên Kinh, cũng đã thấy rất nhiều người đẹp.
Người mẫu, người nổi tiếng trên mạng và thậm chí cả ngôi sao, nhưng bây giờ nhìn thấy Tần Liên, cô vẫn không khỏi kinh ngạc. Tần Liên thật sự quá đẹp, đặc biệt là khí chất, giống như bước ra từ trong truyện tranh vậy.
So với Tần Liên, Tiêu Nhã chợt cảm thấy những người đẹp mình thấy trước đây đều chẳng là gì.
Lúc này cuối cùng Tiêu Nhã cũng hiểu tại sao Lâm Hàn lại để tâm Tần Liên như vậy. Một Tần Liên xinh đẹp thế này, đi đến đâu có lẽ cũng sẽ thu hút sự chú ý và sự yêu thích của người khác, những người giàu có và quyền lực chắc chắn sẽ có những suy nghĩ khác.
Nhưng Tiêu Nhã đã đến thì đương nhiên Tần Liên sẽ không gặp nguy hiểm.
Quý tộc là thế lực hàng đầu, nhưng không phải ai cũng có thể làm lay chuyển được hai quý tộc khi đã liên minh như Lâm Hàn, hầu hết mọi người và những kẻ có tiền, có quyền khi đối mặt với quý tộc đều không có khả năng phản kháng.
Quý tộc có thể ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia, vậy nên quý tộc có thực lực hàng đầu.
“Cảm ơn, đã làm phiền cô, còn để cô tới đón tôi”, mặc dù Tần Liên không biết Tiêu Nhã là ai, nhưng cô vẫn biết quan sát. Từ cái nhìn đầu tiên cô đã nhìn ra thân phận Tiêu Nhã không đơn giản.
Có quyền có thế, khí chất không giống người bình thường.
Hơn nữa, trước đây Tần Liên đã biết Tiêu Nhã là bạn của Lâm Hàn.
Tần Liên không biết Lâm Hàn có thân phận gì, nhưng ngay cả những lãnh đạo hàng đầu Hoa Hạ cũng sợ hãi khi nhìn thấy đàn em của Lâm Hàn. Mà chỉ một cuộc điện thoại, Lâm Hàn đã khiến chủ tịch công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, công ty hàng đầu Hoa Hạ về ngành giải trí chủ động liên lạc với Tần Liên, mời cô đến quay phim.
Có thể nói, năng lực cụ thể của Lâm Hàn đã vượt quá sức tưởng tượng của Tần Liên, thực lực của Lâm Hàn thế nào thì Tần Liên không biết, nhưng chắc chắn là mạnh nhất trong số những người mà Tần Liên đã từng thấy và từng nghe.
Mà Tiêu Nhã có thể làm bạn với Lâm Hàn thì chắc chắn cũng không đơn giản.
“Không có gì”, Tiêu Nhã mỉm cười. Lâm Hàn và cô là bạn nên tối nay cô mới đích thân đến đón Tần Liên, không phải ai cũng xứng để gia chủ tương lai của một quý tộc đích thân đến sân bay đón như vậy.
“Đi máy bay cũng mệt rồi đúng không? Hay là về nghỉ ngơi ăn chút gì đó rồi hãy đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh?”, Tiêu Nhã quan tâm hỏi.
“Không cần đâu”, Tần Liên lắc đầu: “Người của Quang Ảnh vẫn đang đợi tôi, tôi vẫn nên mau chóng đến đó thì hơn”.
“Cũng được”, Tiêu Nhã gật đầu, sau đó đưa Tần Liên đi lấy hành lý ký gửi, rồi lại đưa cô ấy đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
“À đúng rồi, ngày mai tôi có một bữa tiệc, nếu cô rảnh thì có thể đến chơi cùng tôi, tôi gửi thời gian và tên khách sạn cho cô”, Tiêu Nhã chợt nhớ ra rồi nói.
“Được, nếu ngày mai bên Quang Ảnh không có việc gì thì tôi sẽ báo cô biết”, Tần Liên gật đầu, cũng không suy nghĩ nhiều.
Mà lúc này Tiêu Nhã lại thở dài trong lòng, hôm nay bố cô từ nước ngoài về, bữa tiệc ngày mai sẽ là tiệc mừng Tiêu Nhã lên chức gia chủ.
Bắt đầu từ ngày mai, Tiêu Nhã sẽ là gia chủ nhà họ Tiêu, một trong bốn quý tộc lớn.
Mới chỉ chưa đầy hai tuần trước, Tiêu Nhã vẫn còn đau đầu vì không có tiếng nói lắm trong nhà họ Tiêu, đau đầu vì có thể không giữ được thân phận người thừa kế. Nhưng bây giờ chỉ trong chớp mắt, cô đã sắp thuận lợi trở thành người đứng đầu nhà họ Tiêu.
Mà tất cả những điều này đều nhờ người đó.
Nghĩ đến bóng lưng Lâm Hàn, Tiêu Nhã khẽ run lên, sau khi do dự, Tiêu Nhã hỏi: “Gần đây Lâm Hàn thế nào? Anh ấy ổn chứ?”
Tần Liên nghe vậy thì hơi giật mình, phụ nữ hiểu rõ tâm tư phụ nữ nhất, đương nhiên Tần Liên có thể nhìn ra được sự khác nhau giữa quan hệ bạn bè và sự quan tâm dành cho người yêu.
Tần Liên hiểu ra điều gì đó, cô ấy đáp: “Tôi cũng đã lâu không gặp Lâm Hàn, tôi cũng không rõ lắm, xin lỗi cô”.
“Không sao, tôi chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi”, Tiêu Nhã lắc đầu, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ, dần trở nên im lặng, sau đó không nói gì nữa.
Chẳng mấy chốc, dưới sự hộ tống của Tiêu Nhã và vệ sĩ của Tiêu Nhã, Tần Liên đã đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
“Các anh ra ngoài chờ đi, tôi vào với Tần Liên là được rồi”, Tiêu Nhã nói với mấy vệ sĩ phía sau.
Các vệ sĩ nhìn Tiêu Nhã hơi chần chừ, một vệ sĩ hỏi: “Cô chủ, hay là chúng tôi vào cùng cô đi? Dù sao trước đây Quang Ảnh cũng là công ty của nhà họ Khương, đề phòng có người ở trong…”
“Không cần”, Tiêu Nhã ngắt lời, lãnh đạm nói: “Có thể có chuyện gì chứ? Đằng nào các anh cũng ở ngoài này, có chuyện gì thì tôi sẽ liên lạc với các anh”.
Nói xong Tiêu Nhã kéo Tần Liên vào trong công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
Mấy vệ sĩ do dự nhưng vẫn không nói gì, mặc dù thân thủ của Tiêu Nhã không tốt lắm, nhưng đối phó với hai ba người bình thường thì vẫn không thành vấn đề.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT