Sau khi nghe máy, Dương Khiết biết là người nhà họ Hạ gọi tới thì hơi ngạc nhiên.
“Các anh muốn làm gì?”, Dương Khiết vô thức cảnh giác hỏi.
Lúc này Hạ Minh ở đầu dây bên kia nói với giọng điệu cực kỳ tôn trọng: “Cô Dương Khiết, đừng hiểu lầm. Tôi rất xin lỗi vì chuyện hôm nay, tôi gọi tới để xin lỗi cô. Không phải lúc trước cô muốn giúp Lâm Hàn rút vốn sao? Bây giờ chúng tôi muốn giúp cô rút vốn càng sớm càng tốt, cô xem sáng mai chúng tôi sẽ giải quyết xong việc rút vốn cho cô có được không? Như vậy với mọi người đều tốt”.
Dương Khiết nghe vậy sắc mặt đột nhiên trở nên hơi kỳ lạ.
Hôm nay cô muốn rút vốn nhưng người nhà họ Hạ lại tìm đủ cách để kéo dài, thậm chí còn phái người đến uy hiếp cô, bây giờ lại chủ động tìm cô rút vốn, chuyện gì thế này?
“Bây giờ các anh thật sự muốn rút vốn?”, Dương Khiết nghi ngờ hỏi, những việc nhà họ Hạ làm trước đây khiến cô thật sự không dám tin.
“Đương nhiên, bây giờ chúng tôi thật lòng muốn thoái vốn, sáng mai chúng tôi sẽ chuyển toàn bộ tiền vốn cho cô, cô thấy thế nào?”, Hạ Minh lại cung kính nói.
Dương Khiết khẽ cau mày, trong lòng vẫn có chút hoài nghi, nhưng đối phương đã xác nhận muốn rút vốn thì cô sẽ qua xem thử. Đến lúc đó chỉ cần chú ý dẫn theo mấy người Nhan Thành đi thì sẽ không có nguy hiểm gì. Còn đối phương có âm mưu gì, Dương Khiết không ngốc, cô ra nước ngoài du học cũng là học kiến thức liên quan đến phương diện này, đương nhiên có thể phân biệt được.
“Được, ngày mai tôi sẽ đến tìm các anh”, Dương Khiết đồng ý.
Hạ Minh nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, anh ta sợ chuyện hôm nay doạ Dương Khiết sợ rồi cô không dám tới. Nếu không thể lập tức giải quyết xong chuyện thoái vốn thì lần này nhà họ Hạ sẽ toi mất.
Chỉ cần có thể rút vốn bình thường sau đó đi xin lỗi Lâm Hàn, Hạ Minh cảm thấy vẫn có thể xoay chuyển được.
“Cảm ơn cô Dương Khiết hiểu cho. Chúng tôi sẽ chuẩn bị trước chờ cô đến. Vậy nhé, tôi không làm phiền cô nghỉ ngơi nữa”, Hạ Minh cung kính nói xong thì cúp máy.
Sau khi Dương Khiết cúp máy vẫn không ngừng suy nghĩ về nội dung cuộc gọi vừa rồi.
Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Khiết vẫn không nghĩ ra đối phương có thể có âm mưu gì. Đã không hiểu nên Dương Khiết chỉ có thể đợi ngày mai đến xem thế nào, nếu có âm mưu thì ngày mai cô cũng phát hiện ra, không có gì phải sợ.
Cùng lúc này, ở nhà tổ họ Hạ.
“Thế nào rồi?”, Hạ Đạt thấy Hạ Minh cúp máy thì hỏi.
Hạ Minh gật đầu, thở phào một hơi đáp: “May mà Dương Khiết đồng ý rồi, chắc có thể rút vốn thành công”.
“Vậy thì tốt”, Hạ Đạt nghe xong khẽ gật đầu, sau đó nói: “Tối nay nhanh chóng chuẩn bị cho xong mọi thứ, ngày mai nhất định phải để Dương Khiết vừa đến là có thể lập tức rút vốn, sau đó chúng ta lập tức đến biệt thự núi Vân Mộng xin lỗi Lâm Hàn, nếu kéo dài thời gian thì Giải trí Tinh Quang của chúng ta cũng sẽ phá sản”.
Hạ Minh gật đầu, anh ta cũng đã ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Dù sao ngày mai viện kiểm sát cũng đến, họ không thể nhận được sự tha thứ của Lâm Hàn trước đó. Người của viện kiểm sát điều tra thì Giải trí Tinh Quang của họ chắc chắn sẽ phá sản, đến lúc đó không thể cứu vãn được nữa.
Sau đó người nhà họ Hạ bận rộn xuyên đêm.
Sáng sớm hôm sau, Dương Khiết còn chưa tỉnh đã nhận được điện thoại của Hạ Minh.
Giọng điệu Hạ Minh vô cùng tôn trọng, nói rằng họ đã chuẩn bị xong mọi thứ, chỉ cần Dương Khiết đến gặp họ, kiểm tra giấy tờ là có thể rút tiền ngay lập tức, hoàn tất việc thoái vốn.
Dương Khiết nghe thế đồng ý ngay, cô rời giường rồi dẫn Nhan Thành đến gặp mấy người Hạ Minh.
“Chào cô Dương, mời ngồi. Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ rồi, cô xem nếu không có vấn đề gì thì có thể ký tên, hoàn thành việc rút tiền”, Hạ Minh cung kính nói.
Dương Khiết nhìn họ với vẻ mặt hơi kỳ lạ, từ khi nhận được cuộc điện thoại của họ ngày hôm qua, cô cảm thấy dường như người nhà họ Hạ cực kỳ sợ mình, sợ đắc tội với cô đồng thời cũng cầu xin cô đến rút vốn.
Phải biết ngày hôm qua khi Dương Khiết chủ động đến tìm họ muốn thoái vốn, người nhà họ Hạ không nói lời hay ý đẹp gì còn tìm mọi cách để kéo dài thời gian, sau đó còn phái người đến doạ nạt cô.
Thái độ của họ thay đổi quá nhiều khiến Dương Khiết cực kỳ ngạc nhiên.
Nhưng may mà cô đã dẫn theo ba người Nhan Thành tới nên cũng chẳng lo lắng gì, cứ thế ngồi xuống kiểm tra.
Bởi vì người nhà họ Hạ hơi kỳ lạ nên Dương Khiết kiểm tra tài liệu cực kỳ cẩn thận, nhưng sau khi kiểm tra, Dương Khiết phát hiện những tài liệu này không có vấn đề gì cả, hoàn toàn có hiệu lực pháp lý.
“Thế nào, không có vấn đề gì chứ? Cô xem nếu không có vấn đề gì, có thể nhanh chóng ký tên được không?”, Hạ Minh lịch sự nói nhưng trong lòng lại vô cùng sốt ruột, dù sao thời gian dành cho nhà họ Hạ của họ đã không còn nhiều.
Tuy nhiên dù trong lòng rất nóng vội, nhưng Hạ Minh cũng không dám thể hiện ra ngoài quá nhiều vì sợ Dương Khiết không hài lòng, như vậy thời gian còn lại của họ sẽ không còn đủ nữa, đến lúc đó Giải trí Tinh Quang không còn, tổn thất của nhà họ Hạ khó mà tưởng tượng.
Dương Khiết ngờ vực nhìn Hạ Minh, mặc dù nghi ngờ nhưng cô vẫn tin tưởng vào năng lực chuyên môn của mình, tài liệu này không có vấn đề gì.
“Không có vấn đề gì, bây giờ có thể ký luôn”, Dương Khiết gật đầu.
Hạ Minh nghe vậy thì vui mừng khôn xiết.
Hai bên ký hợp đồng xong, vừa ký xong Hạ Minh đã xuất quỹ.
Dương Khiết cũng quan sát kỹ lưỡng toàn bộ quá trình, nhưng không thấy họ giở trò gì, tất cả tiền đều chuyển đến tài khoản ngân hàng của Lâm Hàn và của cô.
Sau khi xong việc, Dương Khiết còn tự kiểm tra lại. Trong tài khoản ngân hàng có đủ 2,5 tỷ không thiếu một đồng.
“Không có vấn đề gì chứ?”, Hạ Minh niềm nở hỏi.
“Ừm, không có vấn đề gì”, Dương Khiết nhìn Hạ Minh bằng ánh mắt kỳ quái rồi khẽ gật đầu.
Hạ Minh cười đáp: “Vậy, vậy cô Dương Khiết này, cô xem bây giờ việc thoái vốn đã hoàn tất rồi, có thể phiền cô thông báo cho Lâm Hàn biết nhà họ Hạ chúng tôi đã ngoan ngoãn phối hợp thoái vốn rồi không?”
“Ừm… không thành vấn đề”, Dương Khiết vô thức gật đầu, mà lúc này cô cũng đột nhiên nghĩ tới điều gì.
Dương Khiết không ngốc, ngược lại còn khá thông minh, trước đây đúng là cô không hiểu, nhưng bây giờ Hạ Minh mong chờ cô thông báo cho Lâm Hàn như thế, Dương Khiết lập tức đoán được.
Thì ra người nhà họ Hạ đã thật sự thoả hiệp, ngoan ngoãn phối hợp thoái vốn và không giở trò gì. Nguyên nhân cuối cùng hình như là họ cực kỳ sợ Lâm Hàn?
Dương Khiết đột nhiên không hiểu, tối qua sau khi Lâm Hàn nói chuyện điện thoại với cô xong, người nhà họ Hạ đã gọi điện cho cô chỉ trong vài giờ đồng hồ.
Nói cách khác, vấn đề vô cùng rắc rối với Dương Khiết, Lâm Hàn chỉ mất vài giờ để giải quyết triệt để.
Nghĩ đến đây, trong lòng Dương Khiết lại kinh ngạc tột độ, dường như cô vẫn đánh giá thấp Lâm Hàn, mọi thứ nhìn thấy trước đây dường như chỉ là phần nổi của tảng băng so với thực lực của Lâm Hàn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT