Nhà cũ nhà họ Hạ.

Lúc này người nhà họ Hạ đang ăn cơm.

“Haha, Lâm Hàn này đúng là ngây thơ, cậu ta muốn rút vốn là rút vốn à? Đúng là nực cười!”, Hạ Minh cười nói.

Hạ Đạt ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu: “Đúng thế, tiền đã đến nhà họ Hạ chúng ta rồi còn muốn rút ra? Mơ đi! Chúng ta tìm bừa lý do gì đó kéo dài năm rưỡi đã rồi tính”.

Nhưng Hạ Sương lại khẽ cau mày: “Mọi người làm như vậy là đang đắc tội với Lâm Hàn, tương lai nhà họ Hạ chúng ta sẽ mất một đối tác, thêm một kẻ thù”.

“Vậy thì sao? Chúng ta còn phải sợ Lâm Hàn à?”, Hạ Minh chế nhạo.

Hạ Đạt cũng phản đối: “Là chính Lâm Hàn không giúp chúng ta có được không? Nếu cậu ta ngoan ngoãn nhờ quỹ đầu tư Nhân Phàm đầu tư giúp đỡ Giải trí Tinh Quang của chúng ta thì sẽ xảy ra nhiều chuyện thế này sao? Lâm Hàn muốn rút vốn thì rút, chúng ta sẽ ngoan ngoãn phối hợp”.

Hạ Sương khẽ lắc đầu, cô đã không còn muốn để ý đến họ nữa rồi.

Đúng lúc này, một trợ lý gọi điện đến.

Sau khi Hạ Minh nghe máy, chưa nói được mấy câu sắc mặt đã đột nhiên thay đổi, nhìn như người mất hồn.

“Làm sao vậy? Đến mức phải hoảng sợ vậy không?”, Hạ Đạt thấy thế thì không vui hỏi.

Hạ Sương cau mày, có cảm giác không lành.

Tay cầm điện thoại của Hạ Minh run lên, sắc mặt cực kỳ kém, anh ta nhìn Hạ Đạt rồi nói: “Bố ơi có chuyện không hay xảy ra rồi, tất cả các công ty hợp tác với chúng ta hoặc sắp hợp tác với chúng ta đều ngừng hợp tác hết. Còn một số công ty vốn đã đồng ý cho chúng ta ba tháng sau trả tiền, bây giờ họ cũng giục chúng ta trả ngay lập tức, nếu không sẽ kiện chúng ta”.

“Cái gì? Sao lại xảy ra chuyện này?”

Sắc mặt Hạ Đạt bỗng chốc thay đổi, ông ta lăn lộn trong thương trường cũng đã vài năm nên đương nhiên đoán ra được có người đang nhằm vào Giải trí Tinh Quang, muốn dằn mặt nhà họ Hạ.



Trước đây Hạ Đạt đã từng gặp những chuyện này, thậm chí còn gặp không ít nhưng đều có thể giải quyết, chỉ là có chút phiền phức.

Nhưng chưa bao giờ làm lớn đến mức này, và trên quy mô lớn thế này.

Trước kia một hai công ty không hợp tác thì Hạ Đạt có thể lập tức tìm công ty khác, lợi nhuận ít hơn một chút nhưng vẫn có thể hoạt động.

“Rốt cuộc là ông trùm nào đang nhằm vào chúng ta vậy?”, Hạ Minh mờ mịt.

“Mau liên lạc với những công ty nợ tiền chúng ta đi, bây giờ mà bị kiện thì phiền phức lắm. Kiện tụng cũng tiêu hao hết năng lượng và sức lực của chúng ta”, Hạ Đạt nói.

Hạ Minh gật đầu, nhanh chóng bấm số.

“Alo, bác Trương ạ? Là thế này, công ty bác vẫn đang nợ công ty chúng cháu một số tiền. Đúng đúng, ban đầu đã đồng ý hai tháng sau bên công ty bác mới phải trả nhưng giờ công ty cháu có việc cần dùng đến tiền, bác có thể xoay sở được không? Sao ạ? Bác bị ung thư cần đi khám không thể chu chuyển được ạ? Vâng, vâng, vâng…”

Hạ Minh cúp điện thoại, sắc mặt có chút khó coi.

“Gọi công ty tiếp theo, tiếp theo đi”, Hạ Đạt giục.

Hạ Minh khẽ gật đầu, nhanh chóng gọi lần lượt cho các công ty khác, nhưng công ty nào cũng đều có đủ loại lý do, không trả tiền cho nhà họ Hạ bọn họ.

Họ đều thừa nhận các khoản nợ nhưng không trả, hơn nữa còn cần thời gian rất dài.

Sau cuộc gọi cuối cùng, cả Hạ Minh và Hạ Đạt đều có chút tuyệt vọng.

Lúc này một công ty hợp tác khá thân thiết với Giải trí Tinh Quang của nhà họ Hạ gọi điện tới, nói muốn ngừng hợp tác.

“Chú Lý chờ đã, chú xem chúng ta cũng đã hợp tác lâu như vậy rồi, có thể cho cháu biết ai bảo các chú làm vậy không ạ?”, Hạ Minh vội hỏi.

Người được gọi là chú Lý ở đầu dây bên kia cũng không có thái độ tốt lắm, ông ta nói với Hạ Minh: “Tôi không biết nhà họ Hạ các cậu đã làm gì, đắc tội với ông lớn nào mà tổng giám đốc Tôn Minh của quỹ đầu tư Nhân Phàm đã đích thân gọi cho tôi, cậu nói xem tôi phải làm sao? Tôi muốn chết mới tiếp tục hợp tác với các cậu. Không nói nữa, sau này đừng nói gì với tôi, đừng hại tôi”.

Nói xong ông ta cúp máy.



Hạ Minh và Hạ Đạt lập tức khó hiểu.

“Sao lại là tổng giám đốc Tôn Minh của quỹ đầu tư Nhân Phàm? Chúng ta vốn không thể động nổi tới một ông lớn như vậy được”, Hạ Minh có chút tuyệt vọng.

Quỹ đầu tư Nhân Phàm là công ty có đẳng cấp thế nào? Nó bỏ xa Giải trí Tinh Quang của họ mấy con phố, giống như thời gian trước họ phải đi cầu xin Dương Lệ để nhận được đầu tư và hợp tác của quỹ đầu tư Nhân Phàm, điều này đủ cho thấy khoảng cách khổng lồ giữa hai công ty.

Mà Tôn Minh lại còn là ông lớn của quỹ đầu tư Nhân Phàm, là nhân vật nhà họ Hạ họ không động tới nổi.

Biết Tôn Minh nhằm vào nhà họ Hạ, Hạ Đạt và Hạ Minh đều tuyệt vọng.

“Xem ra quả nhiên con đã đánh giá thấp Lâm Hàn, không ngờ Lâm Hàn lại có quan hệ với Tôn Minh”, lúc này Hạ Sương trầm ngâm nói.

“Sao có khả năng này được? Sao thằng nhóc Lâm Hàn đó có thể có quan hệ với Tôn Minh? Cậu ta xứng sao?”, Hạ Minh vô thức nói.

“Không thể nào”, Hạ Đạt cũng khẽ lắc đầu, cho rằng điều này là không thể.

Hạ Sương thở dài, nhìn hai bố con họ với vẻ bất lực rồi giải thích: “Vậy mọi người nghĩ tại sao Tôn Minh của quỹ đầu tư Nhân Phàm lại nhằm vào Giải trí Tinh Quang? Đứng trước quỹ đầu tư Nhân Phàm, Giải trí Tinh Quang chúng ta chẳng là gì cả, sao họ phải cố ý nhằm vào chúng ta? Hôm nay chúng ta vừa làm những chuyện đó với Lâm Hàn thì Tôn Minh đã lập tức đối phó với chúng ta, chẳng phải vì Lâm Hàn thì vì cái gì?”

Hạ Đạt và Hạ Minh đều sửng sốt, thật ra ngay từ đầu họ đã nghĩ tới khả năng này, dù sao xét về mặt thời gian thì có vẻ Tôn Minh nhằm vào Giải trí Tinh Quang của họ là vì Lâm Hàn.

Nhưng ngay lập tức họ lại phủ định khả năng này. Tôn Minh là ai? Là tổng giám đốc, người đứng đầu quỹ đầu tư Nhân Phàm, Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương đều do quỹ đầu tư Nhân Phàm tổ chức.

“Hiện tại Dương Lệ, vợ Lâm Hàn đang là CEO của quỹ đầu tư Nhân Phàm, liệu có phải cô ta lạm dụng chức quyền để làm những chuyện này không?”, Hạ Minh lại hỏi.

Hạ Sương nhìn Hạ Minh rồi bảo: “Anh nghĩ lạm dụng chức quyền có thể lạm dụng đến mức khiến người đứng đầu giúp cô ta giải quyết việc riêng sao? Trước kia chúng ta chặn Dương Lệ lại một lần, Dương Lệ cũng không biết chuyện ba công ty dưới trướng Lâm Hàn tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương. Nhìn cô ta cũng không giống giả vờ, bây giờ xem ra có lẽ không liên quan đến vợ anh ta, mà là do anh ta và Tôn Minh có một mối quan hệ nhất định, có thể nhờ Tôn Minh giúp đỡ! Mặt khác, Dương Lệ dù có năng lực hơn nữa cũng có thể trở thành CEO của một công ty lớn như quỹ đầu tư Nhân Phàm nhanh như vậy được sao? Có lẽ cũng là do mối quan hệ của Lâm Hàn!”

Hạ Đạt và Hạ Minh nghe vậy thì đều bị sốc, Hạ Sương phân tích rất hợp lý, tổng hợp lại có vẻ như đúng với tình hình bây giờ.

Mà nếu như vậy thì Lâm Hàn phải là nhân vật đáng sợ thế nào mới có thể có quan hệ cá nhân với người như Tôn Minh…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play