Hơn nửa tiếng sau, Lâm Hàn đến nhà hàng Thuý Hồ thì đã thấy Lý Minh đứng chờ ở cửa.

Vừa thấy Lâm Hàn, Lý Minh lập tức đi tới kính cẩn nói:

"Cậu Lâm, cậu tới rồi, người nọ đã đến, giờ đang ngồi trong phòng Tàng Hổ, hơn nữa dường như có hơi bất mãn vì cậu đến muộn".

Lâm Hàn liếc nhìn đồng hồ, theo như thời gian hẹn, vốn anh không hề đến trễ, chỉ do người kia đến sớm mà thôi.

"Không sao, anh dẫn tôi vào đi", Lâm Hàn nhàn nhạt nói.

"Vâng!"

Rất nhanh, Lý Minh đã đưa Lâm Hàn vào phòng Tàng Hổ của nhà hàng Thuý Hồ.

Nhà hàng Thuý Hồ có 8 gian, 4 vách ngăn và 2 phòng riêng. Lúc trước, Lâm Hàn đã từng dùng bữa với Thẩm Hoài Xuân ở phòng Ngọa Long.

Mà phòng Tàng Hổ lại là phòng cao cấp nhất của nhà hàng Thuý Hồ, một bữa ăn ít nhất cũng phải 500 ngàn tệ.

"Cậu Lâm, mình cậu vào thôi, người nọ vô cùng kiêu ngạo, vốn chúng tôi định đãi khách, người kia lại bảo chúng tôi không đủ tư cách ngồi cùng một phòng nên đã đuổi chúng tôi ra ngoài".

Lý Minh đứng trước phòng Tàng Hổ có hơi bất lực nói.

Lâm Hàn ngẩn ra, không ngờ lại có người phách lối như vậy, anh cũng cảm thấy có chút hứng thú rồi.

Bước vào phòng liền có một bức tranh Bạch Hổ oai phong lẫm liệt đang treo trên tường đập vào mắt, vừa nhìn vào đã làm người khác cảm thấy chấn động trong lòng.

Sau lại thấy một thanh niên đang ngồi, quần áo trên người không tệ cũng không quá sa hoa, ngược lại là khuôn mặt tinh anh kia tràn đầy kiêu ngạo.

Vừa thấy Lâm Hàn, người thanh niên lạnh lùng lên tiếng: "Cậu là Lâm Hàn - chủ livestream Sa Ngư à?"

"Đúng vậy", Lâm Hàn gật đầu rồi ngồi xuống, nói: "Cậu là?"



Thanh niên kia quan sát Lâm Hàn từ trên xuống dưới, vẻ xem thường trong ánh mắt không thèm che giấu, tùy ý nói: "Cậu chỉ cần biết tôi họ Khương là được rồi, có thể gọi tôi là cậu Khương, còn lại cậu không cần biết cũng không xứng để biết!"

Lâm Hàn khá ngạc nhiên, người ngang ngược đến mức này lần đầu Lâm Hàn mới gặp, nhưng anh cũng chẳng thèm so đo làm gì.

Cậu Khương lại nói: "Đi thẳng vào vấn đề đi, cậu nghe tôi nói là được! Tôi đến đây xem như số Lâm Hàn cậu đỏ, tôi mang đến may mắn cho cậu, 10 tỷ tệ là hoàn toàn xứng đáng với livestream Sa Ngư của cậu rồi nhỉ?"

"Vả lại, nếu lần này chúng ta giao dịch thành công, tôi còn có thể dẫn cậu tham gia Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương sắp tới! Đây là một hội nghị quy mô khổng lồ, những người có thể tham gia thì đều có tầm ảnh hưởng đến kinh tế của cả một quốc gia đấy".

"Nói trắng ra, cả đời cậu cũng không đủ tư cách để tham gia hội nghị này đâu, bây giờ nếu cậu gật đầu, tôi sẽ dẫn cậu cùng đi tham dự hội nghị này, đến khi đó có khi lại làm quen được vài ông lớn thay đổi được cuộc đời của Lâm Hàn cậu đó, cậu thấy sao?"

Cậu Khương nói xong thì mặt đầy đắc ý nhìn Lâm Hàn, dường như cho rằng, với điều kiện ngon ăn như vậy Lâm Hàn chắc chắn sẽ lập tức đồng ý ngay, mà còn không ngớt lời cảm ơn nữa chứ.

Lâm Hàn nghe thế cũng hơi bất ngờ, từ trước đến giờ, hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương này luôn chủ động mời nhà họ Lâm tham gia, bản thân anh là người thừa kế, nếu tham gia là nể mặt những người đó lắm rồi, sao lại không có tư cách chứ?

Lâm Hàn bật cười nói: "Xin lỗi, tôi từ chối!"

"Sao hả? Cậu từ chối?"

Cậu Khương bất ngờ nhìn về phía Lâm Hàn, có hơi nghi ngờ bản thân mình đã nghe lầm.

"Đúng vậy, tôi từ chối, còn chuyện gì nữa không? Không còn thì tôi xin về trước nhé!", Lâm Hàn thản nhiên nói, 10 tỷ kia đúng thật hơn nhiều giá trị vốn hóa thị trường trước mắt của livestream Sa Ngư, nhưng Lâm Hàn biết rõ, với tình hình kinh doanh hiện tại của Sa Ngư, không bao lâu cũng sẽ vượt xa con số này thôi.

Dường như cậu Khương nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt xấu đi nhìn Lâm Hàn nói: "Đừng nói cậu đang muốn tăng giá đó nha? Cái giá này đã cao lắm rồi, đừng có không biết điều mà đắc tội tôi, cậu sẽ không lường trước được hậu quả thế nào đâu!"

Lâm Hàn buồn cười, cũng lười nói nhảm với cậu Khương, bởi vì từ bé Lâm Hàn xuất thân từ một gia tộc hiển hách nên đã gặp không ít loại người như này.

Lâm Hàn không thèm đáp lại cậu Khương, thẳng thừng đứng lên định rời đi, không thèm lãng phí thời gian ở đây nữa.

Cậu Khương nhìn thấy Lâm Hàn muốn đi, trong bụng chỉ nghĩ được anh đang đòi nâng giá, nhất thời nóng nảy, mặc dù điều kiện tốt nhưng cậu ta cũng chỉ đang làm việc mà người trong trong gia tộc căn dặn thôi, nếu không mua được livestream Sa Ngư về, chẳng khác nào cậu ta không hoàn thành được nhiệm vụ được giao cả.

Đây là nhiệm vụ đầu tiên mà gia tộc cử cậu ta đi làm, hơn nữa còn khá dễ dàng, có thế mà không hoàn thành được thì cậu Khương cảm thấy rất khó tưởng tượng nổi cảnh quay về đối mặt với người trong gia tộc. Sau này, bản thân sẽ không còn được gia tộc xem trọng nữa mất.



"Đứng lại cho tôi!"

Đột nhiên, cậu Khương gọi lớn.

Lâm Hàn khựng lại, quay đầu nhìn cậu Khương, lúc này, mặt cậu Khương đã tràn đầy lửa giận.

"Tôi lặp lại lần nữa, tôi họ Khương, có thể cậu không biết quý tộc họ Khương nhưng tôi nhắc nhở cậu, cậu hoàn toàn không đắc tội nổi đâu! Sở hữu vài tỷ đồng trong tay thì có tiếng nói ở xã hội, nhưng đứng trước nhà họ Khương tôi thì cậu chả là cái đinh gì cả! Vả lại, cái giá này cũng không thấp, cậu mà còn không biết điều thì đừng trách tôi không khách sáo!", cậu Khương lạnh lùng nói, bàn chuyện với loại người này mà cũng phải mang tiếng tăm nhà họ Khương ra thì quả là một điều sỉ nhục.

Lâm Hàn nghe xong lại cười nói: "Xin lỗi, công ty livestream Sa Ngư là của tôi, tôi không thích thì không bán thôi, tạm biệt!"

Lâm Hàn nói xong, mặc kệ khuôn mặt lạnh tanh của cậu Khương mà đi một mạch ra khỏi phòng.

Nhìn bóng dáng Lâm Hàn rời đi dứt khoát, cậu Khương vẫn sửng sốt không thôi, sau đó thì vẻ mặt lại cực kỳ căm phẫn.

"Lâm Hàn chứ gì? Nếu cậu đã không biết điều thì đừng trách vì sao nước biển lại mặn! Mong rằng cậu sẽ không hối hận về sự manh động hôm nay!", cậu Khương vừa nói, liền cầm ly rượu lên một hơi ực sạch, trong lòng liền vạch ra kế hoạch trả thù.

Cùng lúc đó, Lâm Hàn lại tìm một người phục vụ của nhà hàng Thuý Hồ muốn lấy một phòng ăn.

"Ừ lấy như vậy trước đi, còn lại thì gói lại mang về", Lâm Hàn đưa menu lại nói, mấy món đặt mang về đều là món Dương Lệ thích.

Đang chờ lên món, Lâm Hàn lại nhận được điện thoại của Tần Liên.

Trong cuộc gọi, Lâm Hàn biết được hôm nay Tần Liên đã từ Kim Lăng đến Đông Hải, trước mắt làm việc ở chi nhánh của công ty giải trí Tinh Quang, hiện tại mọi chuyện bên cô ấy đều rất suôn sẻ.

Bởi vì có quen biết với cổ đông lớn thứ hai là Lâm Hàn, thêm vào tố chất Tần Liên rất tốt, nên rất nhanh đã có nhiều lịch hoạt động. Trước mắt, đã nhận được một vai diễn điện ảnh, mà hình như còn đóng nữ chính.

Mà bộ phim này cũng được một đạo diễn nổi tiếng trong nước quay, nếu doanh thu phòng vé không tệ, Tần Liên rất có thể nhờ vào bộ phim này mà debut thành công, nhảy vọt trở thành sao nữ nổi tiếng trong nước.

Lâm Hàn nghe vậy cũng mừng cho Tần Liên.

Tố chất Tần Liên hẳn là có, cộng thêm ngoại hình, tài năng đều thuộc loại hàng đầu, chỉ làm một streamer đúng là có hơi phí. Bây giờ, đã có cơ hội debut thành người nổi tiếng, đứng trên sân khấu càng lớn thì Tần Liên sẽ càng phát triển tốt hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play