“Ngươi tìm ta?”

Cữu Tử Mặc đứng trên núi xương cá sấu, gương mặt xanh xao hốc hác.

Hối hận oa……

Hối hận đầu óc bị úng nước, lại tặng Chân Tiểu Tiểu lệnh bài riêng của mình vào ngày đầu tiên nàng nhập quan, hiện tại muốn trốn cũng trốn không được, bởi vì lệnh kia có thể yêu cầu hắn hiệp trợ ba lần, chỉ cần Chân Tiểu Tiểu sử dụng, hắn không có đường cự tuyệt.

“Ta ở chỗ này gần một tháng, còn chưa mời sư điệt lên núi ngồi chơi đâu.”

Quả nhiên……

Quả nhiên lại là “Sư điệt”!

Được ánh mắt ôn nhu (nguy hiểm) của Chân Tiểu Tiểu nhìn chăm chú, nhóc con xinh đẹp Bắc Tam Tam đoan trang bưng đĩa bằng hai tay, cung cung kính kính dâng trà nóng đến trong tay Cữu Tử Mặc. Bộ dáng ngoan ngoãn nhu thuận kia, động tác giữ lễ đúng tiêu chuẩn kia, vừa thấy liền biết là người có gia giáo tốt đẹp.

“Ngươi … ngươi … thẳng … nói thẳng đi, tìm ta có chuyện gì?” Chưa từng chứng kiến dáng vẻ như thế của Bắc Tam Tam, khóe miệng Cữu Tử Mặc giật thẳng trong gió.

“Ai nha, là như này, trong tay ta thiếu vài thứ, vật đó ở Phục Hổ Đường có, nhưng ngươi cũng biết, bản trưởng lão một lòng tu luyện, giao hữu không rộng, nếu không có ai giới thiệu, chỉ sợ tới Phục Hổ Đường, người ta không mở cửa cho!” Chân Tiểu Tiểu ngụm nhỏ uống trà, giả bộ có điểm giống thục nữ, lời nói không chút để ý.

Phục Hổ Đường?

Ánh mắt Cữu Tử Mặc chấn động.

Qủa thực là hữu tông.

Có điều càng là hữu tông, hắn càng không dám để họa tinh Chân Tiểu Tiểu này tới cửa đâu! Vạn nhất họa họa luôn cả hữu tông, về sau trên đại đạo, Cữu Tử Mặc hắn phải làm người như thế nào?

“Ngươi muốn làm … làm gì?” Tương đối cẩn thận.

“Không làm gì hết, tuyệt đối không làm gì hết.”



Biết suy nghĩ trong lòng Cữu Tử Mặc, vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu chân thành tha thiết: “Ta có pháp tệ, chính là tới cửa mua hai loại tài liệu mà thôi, bảo đảm ngoan ngoãn nha!”

Vì chứng minh chính mình trong sạch, pháp tệ lập tức tuôn ra ào ào từ tay áo nàng như thác nước.

Cữu Tử Mặc ngây ra như phỗng.

Nha!

Ngươi! Nha đầu này rốt cuộc là có bao nhiêu tiền?

Chẳng qua……

Đi một chuyến tới Phục Hổ Đường cũng tốt, dù sao cũng là hữu tông, đã sáu năm không liên hệ, hẳn là qua lại qua lại.

Đi thì có thể thuận tiện tìm hiểu một chút, nơi đó có tin tức của Quan chủ và trưởng lão Phi Long Quan mất tích hay không?

Đường chủ Vũ Văn là vị hán tử tính tình cởi mở, nói không chừng sau khi biết được tình cảnh quẫn bách của mình hiện tại, sẽ xem ở tình nghĩa đạo hữu giữa các tiền bối ngày xưa, mà chi chút bạc cho Phi Long Quan.

Huống chi, Nhạc Vi còn ở nơi đó, rất lâu không gặp, trong lòng hắn có chút … tưởng niệm.

“Có thể……”

Tính toán một phen dưới đáy lòng, Cữu Tử Mặc miễn cưỡng gật đầu. Nhưng ngay lúc mở miệng, lại nhìn thấy Bắc Tam Tam đứng bên cạnh Chân Tiểu Tiểu đang liều mạng chớp mắt với mình, nước mắt sáng lấp lánh sắp phun ra từ hốc mắt rồi!

“Thật là có thể.” Cữu Tử Mặc nuốt một ngụm nước miếng. “Có điều, Bắc sư đệ phải xuống núi cùng ta.”

Vẫn là sư huynh tốt nhất! Vẫn là sư huynh hiểu lòng ta!

Lập tức ném khay trên tay, Bắc Tam Tam nhảy vào ngực Cữu Tử Mặc, anh anh khóc nỉ non.



“Đi thôi đi thôi, sáng sớm ngày mai, chúng ta xuất phát!” Chân Tiểu Tiểu lơ đễnh vẫy vẫy tay, dù sao ngày mai là đi Phục Hổ Đường, để nhóc con lại trên núi nấu cơm cho ai ăn?

Tới ngày thứ hai.

“Chân trưởng lão! Chân trưởng lão, ngươi phải trở về sớm đó! Chúng ta nhất định sẽ trồng trúc mới, bới sâu mới!” Thải Hà tiên tử suất lĩnh nhóm nữ tu Phi Long Quan đã khóc đến hai mắt sưng thành trái đào, lưu luyến không rời mà đi theo phía sau Chân Tiểu Tiểu (phía sau Tiểu Chúc Chúc).

“Chân trưởng lão! Chỗ ngươi còn tồn trữ cá sấu con có cơ bắp thật lớn, hàm răng sắc bén, vảy giáp sáng bóng hay không? Chúng ta nhất định sẽ chăm chỉ hái thuốc chờ ngươi trở về!” Cao Hiên nắm chặt nắm tay mới khỏi hẳn vết thương của mình, chỉ sợ chuyến này Chân Tiểu Tiểu vừa đi, thì không bao giờ trở về nữa.

__NL__

Các ngươi xem, Tiểu Tiểu được nhiều người kính yêu biết bao, vừa đi, rất nhiều người đều luyến tiếc, lạp lạp lạp ~

Tiểu kịch trường:

“Tam Tam thế chất, ngươi đã đến rồi!” Đường chủ Phục Hổ Đường Vũ Văn vội vàng tiến lên đón tiếp, vẻ mặt hiền từ.

Cách ngày Phi Long Quan bị cá sấu yêu bao vây đã sáu năm, thượng tông hạ mệnh lệnh, thú tông tiếp giáp không được hỗ trợ giải vây, vậy nên hắn ngày đêm lo lắng cho an nguy của Cữu Tử Mặc và Bắc Tam Tam, tóc đen cũng khô thành đầu bạc.

“A ha ha ha ha ha ha!” Bắc Tam Tam đặt mông ngồi xuống bảo tọa bằng gỗ Ô Linh trên Ô Mộc Điện, cười khí phách hăng hái.

Vũ thế bá chính là cường giả Khai quang cảnh, tất cả các trưởng lão Phục Hổ Đường đều là Trúc cơ, mình từ nhỏ đã lớn lên trong lòng ngực bọn họ. Tới Phục Hổ Đường, giống như về nhà!

Cảm nhận được sự ấm áp của thân nhân, Bắc Tam Tam ưỡn cao cái bụng, vung lên tay nhỏ, chỉ hướng Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc còn mang vẻ mặt mờ mịt.

Ngươi không biết sao, vào lồng sắt đi?

“Người đâu! kéo yêu nữ vô lương và tên ngốc này xuống nhốt lại. Không! Kéo xuống nấu cơm mười năm cho toàn bộ Phục Hổ Đường!”

“Ngươi nghiêm túc sao?” Chân Tiểu Tiểu tựa hồ nhìn thấy hình ảnh, trên dưới Phục Hổ Đường bị độc ngất.

“Nghiêm túc đó!” Tam Tam xác định gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play