Đây là câu chuyện của Khánh Trần, một đứa nhỏ 17 tuổi bất hạnh cha mẹ không quan tâm đến, phải tự sinh sống dưới đáy một xã hội tuy hiện đại nhưng cũng đầy rẫy những sự khốn cùng. Rồi một ngày nọ, nó có được một sự lựa chọn, hoặc là một cơ hội để có được một cuộc đời khác, đó chính là xuyên qua một thế giới khác, một thế giới mà nó hoàn toàn không biết. Dĩ nhiên nó không mấy đắn đo khi lựa chọn xuyên không, bởi thế giới này có gì để nó luyến tiếc đâu, ngoài sự khổ đau cùng khốn khó?
Nhưng khi xuyên qua nó mới phát hiện, thế giới mà nó xuyên qua là một thế giới máy móc, cơ khí hóa, tự động hóa, hiện đại nhưng cũng tàn nhẫn tới cực điểm, và nó chỉ là một tù nhân trong một nhà giam dành cho những kẻ xuyên không giống như nó. Bất quá, sự xuyên không này cũng không vĩnh viễn, mà chỉ tồn tại 48 giờ cho mỗi người xuyên không ở mỗi không gian, và họ sẽ phải sống 2 cuộc đời ở 2 không gian khác nhau.
Câu chuyện đã bắt đầu với Khánh Trần như vậy. Nó có thể làm gì khi cả 2 không gian đều là môi trường tàn nhẫn cá lớn nuốt cá bé, nó có thể tận dụng được gì giữa 2 không gian này, nó có thể phát huy được sở trường gì để tồn tại được trong thế giới mới, và nó sẽ có những kì ngộ gì để tìm được con đường đi lên cho chính mình? Hãy cùng chúng tôi theo dõi bước chân của Khánh Trần thông qua tác phẩm “Đặt tên cho bóng đêm” của tác giả Hội Thuyết Thoại Đích Trửu Tử.