Ở đế quốc lưu truyền vô số bi kịch liên quan đến tình yêu, khi một tên cướp vũ trụ phải lòng một người, phần lớn kết cục đều là bi kịch.
Cố Vấn Thành khịt mũi coi thường những thứ này.
Hắn là Wasser, tên cướp vũ trụ nổi danh vì lòng dạ độc ác, dưới cái nhìn của hắn tình yêu là thứ chẳng đáng một đồng, thậm chí còn nực cười.
Sau khi dùng NK-03 rồi bỗng trẻ lại, lần đầu tiên sau ba mươi tám năm cảm nhận được mùi vị tình ái, nhưng bọn họ nói không sai, khi cướp vũ trụ yêu một người thì sẽ luôn làm bạn với đau khổ và dằn vặt.
Cố Vấn Thành cảm nhận được sự đau khổ này.
Không thể giải thoát, ngột ngạt đau khổ.
Hắn cưỡng ép uy hiếp Lý Tấu Tinh, không cho phép anh từ chối hắn, dùng thân phận Wasser không ngừng đùa giỡn anh... Nhiều bí mật phải một mình chịu đựng, thậm chí hắn còn không biết Lý Tấu Tinh có còn thích con gái hay không.
Một thiếu niên mười tám tuổi, trong tình huống chẳng biết gì cả, bị Cố Vấn Thành kéo lên một con đường khác đi đến vực thẳm.
Tình yêu chua chát, toàn bộ kết quả đều do hắn cưỡng ép mà có.
Hình ảnh Lý Tấu Tinh cùng công chúa đế quốc ôm nhau khiêu vũ một lần nữa chạm đến dây thần kinh đang không ngừng kéo căng của Cố Vấn Thành.
Hắn không biết mình có thể làm những gì.
Lòng người, vĩnh viễn cưỡng ép không được.
Đối mặt với Cố Vấn Thành, Lý Tấu Tinh hiển nhiên có chút ứng phó không kịp.
Cố Vấn Thành đang bất an?
Chuyện này nghe qua —— Khó mà tin nổi.
Hắn thế mà lại bất an.
Ánh mắt mà hoàng tử Nico nhìn Lý Tấu Tinh đã không còn sự tán thưởng đơn thuần đối với kiện tướng đắc lực tương lai của mình, trong đó tăng thêm một ít xoi mói đánh giá và thăm dò, "Hiện tại cậu có bạn gái chưa?"
"Có rồi," Lý Tấu Tinh trả lời ngay, "Đang qua lại với một người tình."
Trong ngôn ngữ của đế quốc người tình cũng có thể phiên dịch là "người yêu".
Đây là một từ mang sắc thái trân trọng hơn từ "bạn gái".
Nico liếc nhìn em gái mình, thấy trên mặt cô không có một chút cảm xúc bất ngờ và đau lòng nào, hắn tiếc nuối nói: "Phải không, trông có vẻ cậu với người tình của mình rất hợp, tôi rất tò mò sinh viên trường quân đội Thừa Dương sẽ ở chung với bạn gái thế nào, có phiền khi nói một chút không?"
Cố Vấn Thành ngẩng đầu nhìn về phía Lý Tấu Tinh, ánh mắt ngầm chịu đựng.
Động tác của hắn bị các đồng đội che lấp, bởi vì toàn bộ đội Mộng Chi đều nhịn không được nhìn sang Lý Tấu Tinh.
Nhìn mà xem, người này còn thật hơn người kia.
Bọn họ khống chế không để lộ ra vẻ khinh bỉ, làm bộ không biết Lý Tấu Tinh cũng đi theo con đường của Cố Vấn Thành, đang nói dối vờ như có người yêu để ngăn cản người theo đuổi.
Đang ở trước mặt hoàng đế bệ hạ đấy!
Một tên hai tên đều học ở đâu ra cái thói nói dối kia vậy chứ.
Bây giờ hoàng tử Nico hỏi cặn kẽ như vậy, cậu ấy phải trả lời như nào đây?
"Bên nhau ngọt ngào," Lý Tấu Tinh bất giác nở nụ cười, "Nếu phải nói chi tiết thì có lẽ tôi không dừng lại được."
"Xem chừng cậu rất thích cô ấy." Nico hứng thú hỏi.
Ngọn lửa không ngừng bùng cháy trong lòng, từ trước đến giờ công dân đế quốc sẽ không nói dối trước mặt hoàng đế bệ hạ. Cố Vấn Thành nhắm mắt lại, khi mở ra thì bên trong đã bình tĩnh lại.
Mặc kệ đáp án của Lý Tấu Tinh là cái dạng gì thì cũng chỉ có một kết quả cho hắn.
Lý Tấu Tinh nâng ly rượu trước mặt lên, đột nhiên nở nụ cười, nụ cười này tuy ngắn ngủi nhưng lại ẩn chứa vô vàn dịu dàng, "Rất thích."
Sau đó cụng ly, một hơi cạn sạch.
Cố Vấn Thành sửng sốt một chốc, quay sang hỏi người bên cạnh, "Em ấy nói em ấy thích người tình của em ấy."
Vẻ mặt Tế Du phức tạp, thầm thì: "Chúng ta đừng lật tẩy, trông có vẻ Tấu Tinh chưa muốn yêu đương vào lúc này."
"Dám nói dối trước mặt hoàng đế bệ hạ, Tấu Tinh thật sự rất to gan."
Tim Cố Vấn Thành đập thình thịch, không nghe được Tế Du đang nói cái gì, hỏi Lý Tấu Tinh, "Em thật sự rất thích người tình của em à?"
Các đồng đội đau khổ đỡ trán.
Vấn Thành, xong đời, cậu đã lật tẩy lời nói dối của Tấu Tinh rồi.
Bọn họ muốn giúp nói lảng sang chuyện khác, Lăng Niên mặt không đổi sắc tán gẫu với công chúa ngồi đối diện cố gắng thu hút sự chú ý, "Màu sắc của món ăn này rất giống với mái tóc vàng của cô."
Vẻ mặt công chúa điện hạ thận trọng lạnh nhạt, gương mặt trắng nõn lại ửng đỏ, "Cảm ơn đã khen, màu sắc món ăn này cũng cực kỳ giống đôi mắt của anh."
Lăng Niên gật gật đầu, "Cảm ơn."
Tế Du thấy còn nhạt nhẽo hơn, vội vã tiếp lời, "Phong cảnh trong hoàng cung thật đẹp đẽ, khiến người ta lưu luyến quên lối về."
Công cuộc giải vây của bọn họ chẳng được người trong cuộc quan tâm cho lắm, Lý Tấu Tinh lên tiếng, anh nhìn chăm chú vào đôi mắt Cố Vấn Thành, trả lời câu hỏi này.
"Người tình của tôi ngọt từ trong ra ngoài, tôi đã đắm chìm trong vị ngọt này đến nỗi không thể kiềm chế được nữa."
Lửa chợt bùng lên dữ dội, thiêu đốt trong lòng nóng bỏng.
Cố Vấn Thành nhoẻn môi, mặt mày phong lưu nhưng nhìn sao cũng có chút vẻ ngốc nghếch của mấy tên nhóc choai choai.
Một câu nói, thiên đường địa ngục, làm hắn lập tức từ vùng lạnh lẽo băng giá đến nơi ấm áp.
Lý Tấu Tinh rót một ly rượu ngọt rồi đặt trước mặt hắn, trêu đùa: "Vấn Thành, sao cậu cười trông đẹp mắt đến vậy."
"Cút đi," Cố Vấn Thành lườm anh, nói khẩu hình, "Đêm nay ngủ chết em luôn."
"Chủ đề của giới trẻ," thượng tá Romond cười nói với hoàng đế bệ hạ, "Bệ hạ, chúng ta chẳng thể chen vào một câu."
Kate cười to vài tiếng, "Trái lại là sự thư giãn hiếm hoi, ta không giống ngươi Romond, ta luôn có hứng thú với chủ đề của giới trẻ."
Sau bữa ăn hòa thuận, đội Mộng Chi không lập tức rời đi. Bệ hạ Kate giao hết mọi việc cho con trai cả, hoàng tử Nico dẫn bọn họ và thượng tá Romond cùng nhau đi vào phòng hội nghị.
Thượng tá Romond không cho bọn anh thời gian thích ứng, lập tức quăng ra một xấp tư liệu, "Tin tức các cậu từng chia sẻ với Vưu Mông, cậu ta đã nộp cho tôi. Chàng trai trẻ, mấy vụ bắt kẻ đầu sỏ như Kim Địch này đều do quân đội của tôi đi làm, nhiệm vụ kiểu này vừa nguy hiểm lại liên đới rộng, dù tốn sức nhưng thăng cấp rất nhanh."
Người đội Mộng Chi ngẩng đầu nhìn anh ta, chờ câu kế tiếp.
Thượng tá Romond nhíu nhíu mày, "Sau khi điều tra, sau lưng Kim Địch dính dáng đến tổ chức cướp vũ trụ lớn và mạng lưới buôn bán chủng tộc, những người này quá mức bí ẩn, chi tiết còn cần phải điều tra thêm. Thế nhưng nhất định phải nói một câu, mặc dù là manh mối do các cậu phát hiện nhưng quân công cuối cùng rất khó rơi xuống trên người các cậu, hoặc là nói, dù cho có rơi xuống trên người các cậu thì cũng không phải là quân công đáng giá gì."
"Song chuyện này lại liên quan chặt chẽ đến các cậu," hoàng tử Nico nói: "Nhân tiện, cơ hội này rất hiếm."
"Chắc hẳn các cậu cũng biết rằng từ giờ trở đi trường quân đội Thừa Dương sẽ bắt đầu bồi dưỡng quân đội cho hoàng tử Nico," Romond thong thả thay đổi tư thế, "Trước hết cứ nói cho rõ, các cậu chỉ mới miễn cưỡng đủ tiêu chuẩn để gia nhập đội ngũ của tôi thôi. Có điều hoàng tử Nico lại muốn đội quân non kém của mình nhanh chóng trưởng thành, tôi cũng không kén chọn nữa. Chờ các cậu lấy được giải nhất của cuộc thi tìm đội ngũ mạnh nhất thì quân đội sẽ đưa ra lời mời với các cậu, gia nhập đội ngũ của tôi trước thời hạn."
Sau khi quân đội tra ra thế lực to lớn đứng sau Kim Địch, hoàng tử Nico liền biết đây là một cơ hội thăng cấp nhanh chóng. Hắn không đành lòng để người phát hiện ra manh mối là đội Mộng Chi bỏ lỡ cơ hội này, cũng để thế lực của mình phát triển nhanh hơn, nên đã giúp bọn họ tranh thủ cơ hội gia nhập vào đội ngũ của Romond, xử lý Kim Địch và thế lực sau lưng gã.
Cơ hội thăng cấp đang bày ra trước mắt. Sau khi tiến vào quân đội bọn họ sẽ nhận được sự chăm sóc đặc biệt, vẫn có thể học các bài học chính khóa ở trường quân đội Thừa Dương, hành động này chỉ là muốn bọn họ quang minh chính đại lấy quân công, dùng tư cách là cấp dưới trong đội ngũ của Romond.
Đội Mộng Chi đột nhiên bị tin tức này làm cho choáng váng.
"Tổ chức cướp vũ trụ sau lưng Kim Địch là ai?" Lý Tấu Tinh hỏi.
Thượng tá Romond liếc mắt nhìn anh đầy ẩn ý, "Wasser..."
Cố Vấn Thành lập tức nhăn mày, Lý Tấu Tinh không chút do dự nói: "Không thể nào."
Romond bèn nở nụ cười, đoạn nói từ tốn: "Quả thực không phải Wasser, anh bạn trẻ chớ vội, là một tổ chức cướp vũ trụ rất nổi tiếng khác, Trùng Nghiệp, từng nghe qua chưa?"
Lý Tấu Tinh bị anh ta gài hàng chỉ nhếch mép cười mà không nói lời nào.
Cả đế quốc đều biết tổ chức cướp vũ trụ Trùng Nghiệp này, là tổ chức phản động lớn nhất muốn lật đổ quyền thống trị của đế quốc. Bọn chúng cũng như cái tên của mình*, là sâu mọt của đế quốc, hận không thể bu đầy đế quốc rồi đẻ trứng lên khắp ngóc ngách.
(*tên của tổ chức này là 虫业: 虫 nghĩa là sâu bọ, côn trùng; 业 nghĩa là sự nghiệp)
Sáu người đội Mộng Chi im lặng, Cố Vấn Thành hơi nheo mắt lại.
"Mấy tháng gần đây Trùng Nghiệp mai danh ẩn tích trong vũ trụ," Romond, "Trước tôi còn tưởng rằng bọn chúng cùng Wasser lưỡng bại câu thương, không thì sao hai phe này lại cùng lúc biến mất không còn tăm hơi cơ chứ? Mà gần đây lại xuất hiện tung tích Wasser, sau đó, Trùng Nghiệp cũng hoạt động lại."
"Còn có một tin xấu nữa là Trùng Nghiệp thu thập rất nhiều nguyên tố thuốc, bọn chúng thành lập một đội ngũ chuyên nghiên cứu phát minh thuốc cấm, chúng tôi gọi đó là Trái Tim Sâu Mọt."
"Tên gọi tắt là," thượng tá chắp hai tay trước người, "CD."
...
Họp xong ra khỏi phòng rồi tạm biệt quay về trường học.
Công chúa điện hạ tiễn bọn họ, Cố Vấn Thành cười như không cười liếc qua cô nàng. Để không gây hiểu lầm, Lý Tấu Tinh cố ý cách xa Lăng Niên, người đang được công chúa điện hạ nhìn càng rõ ràng hơn.
"..." Lăng Niên đột nhiên cảm thấy các đồng đội đều đang nhìn mình, nhìn trái nhìn phải liền đối mặt với tầm mắt của công chúa.
Công chúa không biết vẻ mặt bấy giờ của mình e thẹn cỡ nào, vẫn còn duy trì bộ mặt của một công chúa đế quốc, "Lần gặp mặt sau, các anh có thể gọi tôi là Abe."
Lăng Niên chờ Tế Du lên tiếng, Tế Du là nhà ngoại giao của bọn họ. Ai ngờ các đồng đội đều có vẻ hả hê nhìn hắn, như thể đang chờ hắn mở miệng.
Lăng Niên mặt không cảm xúc, giọng nói có chút cứng ngắc, "Được, công chúa điện hạ."
"Gửi lời chúc ngủ ngon trước tới anh." Công chúa điện hạ vội vã cúi đầu nhìn xuống đất, bàn tay nhấc làn váy khẩn trương đến độ trở nên trắng bệch.
"Ngủ ngon." Đây là lần đầu tiên Lăng Niên chúc ngủ ngon với người khác phái.
Hai người bọn họ cứng ngắc thành cục đá, bầu không khí lúng túng có thể truyền ra mười mét xung quanh, đội Mộng Chi hóng hớt lén lút nhịn cười.
Lý Tấu Tinh khoác vai Cố Vấn Thành, không nhịn được cười, "Nhìn đi, công chúa chẳng có ý gì với tôi cả, cô ấy có hứng thú với Lăng Niên cơ."
Cố Vấn Thành hừ cười một tiếng, "Coi như có chút mắt nhìn."
Đã biết không chọn mặt trời nhỏ của hắn.
Chờ sau khi tạm biệt công chúa bọn họ mới xem như là bước chân lên phi thuyền để trở về.
Liên quan tới lời mời quân đội sẽ đưa ra sau khi kết thúc cuộc thi tìm đội ngũ mạnh nhất mà Romond đã nói, bọn họ hoàn toàn không có lý do gì để cự tuyệt, cũng hoàn toàn không muốn từ chối.
Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng buôn bán chủng tộc Lý Tấu Tinh đã hạ quyết tâm diệt trừ tệ nạn này, rồi cơ hội này đã đến.
—— Thế nhưng điều kiện tiên quyết là, bọn họ phải giành được giải nhất của cuộc thi trở thành đội mạnh nhất.
Hi Nam vẫn còn nhớ những lời yêu thương mà Lý Tấu Tinh nói trước mặt hoàng đế bệ hạ, "Bạn gái ở đâu ra vậy Tấu Tinh, cậu là người đầu tiên tôi biết dám nói dối trước mặt hoàng đế bệ hạ đấy, chà chà, ghê gớm thật."
"Vấn Thành cũng vậy, tối qua các cậu đã thương lượng trước à?" Tế Du buồn cười, "Thế mà lại dùng chung một lý do, may mà không có bị hoàng tử Nico phát hiện."
Lý Tấu Tinh đột nhiên máu dồn lên não, "Nếu như tôi nói, người yêu mà Vấn Thành nói kia chính là tôi, người tình mà tôi nhắc đến chính là Vấn Thành, các cậu thấy thế nào?"
Cố Vấn Thành sững sờ, rồi lại nghiêm túc theo, chú ý biểu cảm của đồng đội.
Đồng đội sửng sốt chốc lát, đoạn cười phá lên, "Ha ha ha ha Tấu Tinh cậu không cần liều mạng như thế ha ha ha!"
"Sao ngay cả chúng tôi mà cậu cũng gạt vậy ha ha ha, chúng tôi sẽ không vạch trần các cậu với hoàng đế bệ hạ đâu. Các cậu có phải là người yêu hay không chúng tôi còn không biết sao, chẳng lẽ trong các cậu có người là nữ giả nam? Ha ha ha ha xin lỗi, tôi không dừng được."
"Được được được các cậu là người yêu xứng đôi, các cậu không phải là anh em, tôi cười muốn sái quai hàm luôn rồi."
Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành đồng thời đen mặt.
Thực hiện xong bước nhảy không gian, bọn họ cười suốt cả đường về ký túc xá, vất vả mãi mới ngừng lại được thì cũng đến thời gian đi ngủ.
Lý Tấu Tinh vẫn nhớ phải bôi thuốc cho Cố Vấn Thành, sau khi tắm xong liền bảo hắn nằm lên trên giường.
Ngón tay anh vừa mới chạm vào Cố Vấn Thành đã cứng đơ cả người, cũng không biết là có mong mình bị thương hay là không, "Thế nào?"
"Rất ổn," Lý Tấu Tinh nghiêm túc kiểm tra một lần, tâm tình phức tạp, "Không có một chút dấu hiệu sưng lên nào cả."
Nếu như vậy...
Cố Vấn Thành xoay người đè anh xuống giường, đoạn ngồi lên, áy náy, "Đêm nay em còn phải đau thêm một lần nữa."
Lý Tấu Tinh kéo đầu hắn xuống, cho hắn một nụ hôn triền miên, lời nói đứt quãng trong nụ hôn dài, "Còn trẻ không nên phóng túng quá độ."
"Em là đất," Cố Vấn Thành cau mày, "Chỉ có tôi mệt chết chứ không có đất xấu."
Hắn cọ cọ hai cái, quả nhiên, thân dưới của đất không xấu đã có phản ứng.
Loại cảm giác run rẩy từ tận linh hồn kia, sao có thể chỉ có một đêm tối qua được.
Lý Tấu Tinh bị lý lẽ này của hắn chọc cười, anh nhịn không nổi nữa, ôm lấy lão đàn ông đơn thuần này vào trong ngực, ghé vào lỗ tai hắn nói, "Vấn Thành còn chưa phát hiện ra hả? Tôi mới là bên chủ động."
"Cậu là đất, tôi mới là con trâu mệt chết kia."
Anh hạ thấp giọng, làm lỗ tai hắn tê dại. Cố Vấn Thành nhớ lại tiếng thở dốc dồn dập tối qua của anh, mặt hiện nụ cười cao thâm khó lường, nghĩ thầm chỉ có nhóc con ở độ tuổi này mới so đo tính toán chuyện ai trên ai dưới như vậy.
"Được, em là bên chủ động," Cố Vấn Thành thỏa mãn cậu bé ngoan của hắn, "Em là tuyệt nhất."
Nụ hôn mang theo ý tứ trấn an vỗ về, nhưng luôn có cảm giác qua loa lấy lệ.
"Cậu vẫn không tin," Lý Tấu Tinh cắn hắn một cái, "Tôi nói thật đó."
Cố Vấn Thành cười, "Tấu Tinh, em vẫn quá mức đơn thuần."
Lý Tấu Tinh quá mức đơn thuần nhìn hắn, cảm thấy Cố Vấn Thành đang lừa mình dối người.
Tay Cố Vấn Thành đã rục rịch, "Đừng mắc cỡ, lần này để tôi..."
Lời tỏ tình chân thành luôn rung động. Lúc ăn tối, khi Lý Tấu Tinh nói ra lời thích, Cố Vấn Thành đã muốn mạnh mẽ đặt anh dưới thân mình.
Giống như bây giờ, tiết tấu do hắn khống chế, tinh thần lực quấn lấy tay chân Lý Tấu Tinh, làm anh chỉ có thể ngoan ngoãn nằm im trơ mắt nhìn.
t*ng trùng lên não lý trí đảo điên, thế nhưng tại thời khắc mấu chốt cửa phòng lại bị gõ dồn dập, giọng điệu ngạc nhiên mừng rỡ của Lăng Niên vang lên, "Vấn Thành Tấu Tinh! Cái CD kia, mật mã mà tôi giải được lúc trước có hai chữ CD này!"
Tế Du và Hi Nam đã bị hắn gọi dậy, đang xem tài liệu lúc trước, "Đúng vậy, có."
Trong phòng Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành nhễ nhại mồ hôi.
Dù có làm thêm lần nữa thì vẫn đau, đối phương cũng đau.
Thời khắc mấu chốt, lui không được tiến cũng chẳng xong.
Lực độ gõ cửa của Lăng Niên càng lúc càng lớn nhưng người ở bên trong chẳng có chút phản ứng nào, hắn thăm dò đưa tay vặn nắm cửa, thế mà mở ra được thật.
Hai người này gấp đến cỡ nào mà không chịu khóa cửa chứ?
Ba người thầm phỉ nhổ trong lòng, đỉnh đạc bước vào.
Ngay khi tiếng khóa cửa vang lên Cố Vấn Thành đã kéo chăn trùm lên hai người bọn họ.
Song dưới sự kích động hắn lại quên giữ lực, ngồi sụp xuống hoàn toàn.
"——!"
Tiếng kêu rên, đau đến sắc mặt trắng bệch.
Lý Tấu Tinh hít vào một ngụm khí lạnh, cưỡng ép kéo tinh thần lực ra, đang muốn ôm lấy hắn thì trong ánh mắt Cố Vấn Thành để lộ ra chút hung ác, "Không cần."
Chút đau ấy có thấm vào đâu, đàn ông đích thực không sợ máu chảy thành sông, chỉ sợ mất mặt.
Ở trước mặt Lý Tấu Tinh, Cố Vấn Thành càng không để ý chút xíu đau đớn ấy.
Lý Tấu Tinh vẫn cưỡng ép bọc chăn lại rồi ôm hắn đặt xuống giường, "Đừng như vậy, tôi đau lòng."
Trước mặt các đồng đội, anh đặt một nụ hôn lên trán Cố Vấn Thành trấn an vỗ về, đảm bảo hai người không lộ gì ra ngoài mới nhìn về phía đồng đội sắp ngất ra đất, "Lăng Niên, cậu nói tới mật mã của người chế thuốc mà cậu đã phá giải được, đúng không?"
Lúc này rồi mà còn nói mật mã gì chứ!
Đầu óc Lăng Niên trống rỗng, bọn họ không thấy hai người đang làm gì, chỉ thấy Lý Tấu Tinh hôn lên trán Cố Vấn Thành, đứng như trời trồng, hắn nhớ tới câu nói lúc ở trên phi thuyền của Lý Tấu Tinh.
Con ngươi dần dần co giãn nhanh, giọng nói căng thẳng, "Các cậu... Ở bên nhau?"
Tế Du và Hi Nam khiếp sợ nhìn hắn, rồi lại lập tức quay đầu nhìn về phía Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành.
Cố Vấn Thành an tâm nằm trên giường bị câu nói "Tôi đau lòng" kia của Lý Tấu Tinh làm cho lòng lâng lâng, đau đớn chậm rãi rút đi, nhưng trong lòng như có sóng đánh gió thổi, sóng đánh chập chùng càng lúc càng lớn.
Cho dù bị đồng đội biết được, nhưng nhìn Lý Tấu Tinh bên cạnh, hắn cảm thấy vô cùng yên lòng.
Sắc mặt Lý Tấu Tinh kiên định, anh gật gật đầu.
"Shhh —— "
Các đồng đội bàng hoàng hít vào một hơi, vô thức đóng cửa lại rồi dựng thêm lồng tinh thần lực, phòng ngừa người khác nghe lén.
Người đầu tiên hung hăng mắng thế mà lại là Lăng Niên, hắn tức giận đến đỏ mặt tía tai, anh chàng đẹp trai từ trước đến giờ luôn hờ hững hoàn toàn bị chọc giận, "Các cậu ở trong phòng hôn nhau mà không biết đường khóa cửa lại à? Nếu như người bước vào không phải chúng tôi mà là người khác thì các cậu tính làm gì? Có thể dùng não được không, thêm chút lòng phòng bị vào dung lượng bộ não đang chìm trong tình yêu chẳng chút dinh dưỡng nào của các cậu đi?!"
Hắn tức giận đến độ hai tay đang đặt bên người đều run rẩy.
Nếu thật sự phát sinh tình huống đó, nếu như bị người khác nhìn thấy rồi truyền ra ngoài...
Bọn họ nên làm gì.
"Các cậu," Tế Du nhịn không được tiến lên một bước, ánh mắt phức tạp, "Các cậu thật sự... Ở bên nhau sao?"
"Chính xác trăm phần trăm."
"Rất tốt..." Tế Du không biết mình đang nói cái gì, thế nhưng hắn sợ mình nói chậm một giây thì Tấu Tinh và Vấn Thành sẽ buồn lòng, chưa kịp sắp xếp mạch suy nghĩ đã nói ra khỏi miệng, "Các cậu rất xứng đôi đó, hóa ra thật sự ở bên nhau, không có chuyện gì, không sao đâu, đừng lo lắng, chúng tôi ủng hộ, Tấu Tinh và Vấn Thành, tin chúng tôi, chúng tôi vĩnh viễn ủng hộ hai cậu."
Hi Nam gật mạnh đầu, đầu cũng sắp sửa rớt xuống luôn, "Các cậu đừng buồn, chúng tôi hoàn toàn có thể tiếp nhận được! Thật sự! Chỉ là... Chỉ là nhất thời không phản ứng kịp, đây không phải là ý không thể tiếp nhận được đâu!"
Biểu hiện sốt ruột, động tác cũng gấp gáp.
Trên thế giới này chỉ có đánh giá của các đồng đội mới có thể khiến bọn họ cảm thấy đau khổ.
Nhưng đây vốn dĩ là nghịch lý, bởi vì các đồng đội sẽ không để cho bọn họ thấy đau lòng.
Lòng Lý Tấu Tinh ấm áp, viền mắt mắt lại cay cay.
Anh quay người ôm lấy Cố Vấn Thành, chôn mặt vào trong ngực hắn, giấu đi những giọt lệ của mãnh nam.
Cố Vấn Thành vỗ vỗ đầu anh, nở nụ cười nhìn các đồng đội của mình, chân tình thật ý nói: "Có các cậu ở bên thật tốt."
Gương mặt mấy chàng trai bị câu nói này làm cho đỏ lựng, nhăn nhó ưỡn ẹo đi tới ôm hai người cách tấm chăn.
Lý Tấu Tinh nhìn chằm chằm chăn mền trên người Cố Vấn Thành, bất cứ chỗ nào có xu thế tuột xuống bèn bị anh lập tức kéo lên, ngược lại là chính anh, nửa cái lồng ngực lộ hết cả ra ngoài nhưng chẳng mảy may để ý.
Thực ra vẫn không dám nhìn các đồng đội, sợ bị bọn họ cười nhạo mình rồi mất mặt.
Các đồng đội ăn ý buông tha cho anh, lòng ngứa ngáy tò mò muốn biết bọn họ ở bên nhau ra sao. Nhưng bây giờ không tiện hỏi, bọn họ đã quyết định, chờ ngày mai nhất định sẽ ép cung tra hỏi một phen.
Con trai ở cùng con trai.
Trước giờ bọn họ chưa từng nghĩ sẽ có ghép đôi như vậy, thế nhưng nếu đặt trên người Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh lại có chút hài hòa xứng đôi nào đó.
Rồi lại bỗng nhiên bừng tỉnh.
Hóa ra là quan hệ này à.
Hóa ra là quan hệ này à.
Bọn họ còn nhớ có một quãng thời gian bọn họ cực kỳ thích đùa giỡn Lý Tấu Tinh.
Ôi chao, bây giờ nghĩ lại thậm chí còn thấy có hơi xấu hổ.
Hơn nữa bây giờ nhìn cảnh thân mật giữa Tấu Tinh và Vấn Thành, bọn họ thế mà lại cảm thấy cảnh tượng này rất đẹp.
Suy nghĩ của cả đội Mộng Chi cứ biến hóa khôn lường.
Kết thúc cảnh tượng hòa dịu kia bọn họ tiếp tục vấn đề vừa rồi.
Mật mã của người chế thuốc được viết rõ ràng, "NK-03, CD". NK-03 là tên thuốc Cố Vấn Thành tìm được lúc đó, mà hai chữ CD này bọn họ vốn cho rằng là một cái tên viết tắt nào đó, hiện tại mới phát hiện có thể đây chính là đội ngũ nghiên cứu thuốc của tổ chức cướp vũ trụ Trùng Nghiệp.
Tuy rằng sự tình càng ngày càng phức tạp, nhưng ít ra còn có chút manh mối.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT