Chương 893

Cho dù có là ai, mặc kệ có là người phương nào, phàm là người có chút tâm tư xấu đối với người của anh thì Bạc Tuấn Phong tuyệt đối không buông tha cho kẻ đó.

Tống Hạo Hiên cũng vậy, Vân Ngọc Hân cũng thế.

Vân Giai Kỳ là vảy ngược duy nhất trên người anh mà không ai có thể chạm vào được.

Cô là vùng cấm của anh.

Nhưng chỉ là giác mạc mà thôi.

Cái giá phải trả cũng quá nhỏ.

Tân Khải Trạch vẫn luôn biết thủ đoạn của ông chủ nhà mình.

Lúc đứng trước mặt Vân Giai Kỳ, anh có thế bày ra hết sự dịu dàng mà bản thân có, nhưng khi đứng trước mặt những người khác thì anh lại là một Thái Tử gia mặt lạnh.

Bạc Tuấn Phong cúi đầu, mặt vô biếu tình mà sửa sang lại ống tay áo của bộ tây trang đang mặc trên người, đốt ngón tay thon dài của anh vuốt ve nút áo tỉnh xảo trên tay áo, sau đó Bạc Tuấn Phong mở miệng nói: “Chờ đến lúc đôi mắt của Giai Kỳ tốt lên…”

Anh hơi ngừng lại vài giây, Bạc Tuấn Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đôi mắt của anh nổi lên ánh sáng dịu nhẹ.

Tân Khải Trạch chờ anh nói nốt câu sau.

Khóe môi của Bạc Tuấn Phong hơi cong lên: “Tôi muốn kết hôn với cô ấy,”

Nét mặt Tân Khải Trạch kinh ngạc: “Kết hôn sao?”

“Ngày hôm qua tôi đã mơ thấy một giấc mơ” Bạc Tuấn Phong quay đầu lại, anh nhìn về phía Tân Khải Trạch: “Tôi mơ thấy cô ấy mặc một chiếc váy cưới mà đứng trước mặt tôi, rất đẹp”

Thật sự khiến người ta động lòng Anh đã có vô số lần tưởng tượng cảnh cô mặc trên mình chiếc váy rồi chậm rãi đi về phía anh, đó nhất định là hình ảnh mà anh khao khát nhất trong cuộc đời của mình.

Bạc Tuấn Phong nói: “Chờ đến lúc thân thể của cô ấy khỏe mạnh hơn thì tôi sẽ cùng kết hôn với cô ấy”

Tân Khải Trạch có chút lo lâng nói: “Bạc gia, đây là một chuyện tốt, nhưng mà cô Vân sẽ đồng ý sao ạ?”

“Cô ấy sẽ đồng ý Bạc Tuấn Phong nói: “Cô ấy sẽ gả cho tôi, trở thành Bạc thái thái của tôi, cô ấy sẽ trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới này, cô ấy sẽ là người vợ duy nhất của Bạc Tuấn Phong tôi đây”

Không thể không nói chút tâm tư nho nhỏ của Bạc Tuấn Phong dùng lên trên người Vân Giai Kỳ quả thật đúng là có chút tác dụng.

Mấy ngày nay có Cung Bắc và Tiểu Vũ Minh ở bên cạnh chăm sóc, mỗi ngày ba bữa cơm, Vân Giai Kỳ đều ngoan ngoãn đúng hạn mà ăn cơm.

Đáng quý chính là sắc mặt của cô cuối cùng cũng từ từ khôi phục lại như thường Mỗi ngày Bạc Tuấn Phong có thể nhàn rồi thì anh sẽ đứng bên ngoài phòng bệnh nghỉ chân, anh cũng không bước vào trong phòng bệnh mà chỉ đứng ở cửa nhìn cô Có đôi khi là cô đang ngủ.

Có đôi khi cô tỉnh lại nghe Tiểu Bắc kể chuyện xưa cho cô nghe.

Cũng chỉ có lúc cô ngủ say thì anh mới có thể bước vào trong phòng bệnh canh giữ bên người cô, thẳng đến lúc cô có chút dấu hiệu muốn tỉnh lại thì anh mới lặng yên không tiếng động rời đi Cơ thể của Vân Giai Kỳ chậm rãi khôi phục bình thường trở lại Ca phẫu thuật cũng nhanh chóng được sắp xếp.

Buổi tối trước ca phẫu thuật một ngày, Bạc Tuấn Phong trở lại phong bệnh thì anh nhìn thấy Vân Giai Kỳ đang nằm trên giường, Tiểu Bắc và Vũ Minh cũng không ở đây, cô cứ như vậy mà lắng lặng nhìn lên trần nhà.

Bạc Tuấn Phong chỉ dựa vào cạnh cửa mà yên tĩnh nhìn ngắm cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play