Chương 878
“Đây không phải là chuyện tốt sao? Nói không chừng con sắp sinh được bé trai đấy”
“Tuấn Phong thích con trai hay con gái ạ?”
“Cho dù là con trai hay con gái, thằng bé đều thích”
“Thật vậy ạ?”
“Huyết thống của Bạc gia đều rất giỏi con cũng thấy rồi Bạc gia trai tráng hưng thịnh, dương thịnh âm suy, con nếu sinh ra con gái nói không chừng ông cụ Bạc càng mừng!”
“Hi hi! Đến cả tên con đều nghĩ xong rồi! Nếu là con trai thì lấy chữ trước là ‘Vữ’ gọi là ‘Vũ Chính thế nào ạ? Con hy vọng thằng bé lớn lên là một người ưa nhìn hiểu biết giống như Vũ Minh vậy. Nếu là con gái thì gọi là…”
“Tên thì chờ sinh ra rồi đặt cũng không muộn” Mộng Yến Mi ngắt lời cô: “Bạc gia rất coi trọng việc đặt tên con cháu, bây giờ con đặt rồi cũng không tính được”
“Dạ được ạl”
“Con trước cứ ở đây đợi dì một lát, dì đi lấy báo cáo”
“Dạ, vất vả cho dì Cung rồ Mộng Yến Mi đi xa rồi, Vân Giai Kỳ cảm giác được bước chân Lâm Thanh thủy đến gần, sắc mặt cô trắng bệch. Cô đẩy y tá ra mới bước ra khỏi phòng siêu âm, giọng nói kinh ngạc của Lâm Thanh Thủy truyền đến: “Vân Giai Kỳ?” Vân Giai Kỳ bước chân gấp gáp hơn.
“Vân Giai Kỳ! Đợi một chút…” Lâm Thanh Thủy vội vàng đuổi theo cô, bất ngờ nắm lấy tay cô. Ngay khi cô ta bắt lấy Vân Giai Kỳ cô ta mơ hồ ý thức được có gì đó không ổn. Đôi mắt của Vân Giai Kỳ căn bản không có tiêu cự, dường như giống như không nhìn thấy gì cả.
Y tá cũng vội vàng đuổi theo: “Cô Vâi “Vân Giai Kỳ, cô thế nào cũng ở đây?” Lâm Thanh Thủy giả vờ quan tâm. Y tá lập tức nói: “Cô là bạn của cô Vân ạ? Cô Vân mới sanh non, lần này đến kiểm tra một chút coi thử có chảy sạch sẽ chưa”
Lưu Thanh thủy nghe vậy hơi nhướng mày hướng về Vân Giai Kỳ giả vờ kinh ngạc nói: “Sanh non…?” Y tá lại muốn nói gì đó, Vân Giai Kỳ nói: “Có việc gì sao?”
“Vân Giai Kỳ cô đừng tỏ ra lạnh nhạt với tôi như vậy, được không?” Nói rồi Lâm Thanh Thủy nói với y tá: “Tôi muốn cùng cô ấy nói chuyện được chứ?”
“Nhưng, tôi cần đưa cô Vân trở về phòng bệnh…”
“Phòng bệnh?” Lâm Thanh Thủy hơi sửng sốt rồi lập tức nói: “Lát tôi sẽ đưa cô ấy trở về phòng, cô yên tâm”
Y tá nhìn sắc mặt của Vân Giai Kỳ còn cho rằng Lâm Thanh Thủy là bạn thân của Vân Giai Kỳ, nghĩ lại Vân Giai Kỳ đau buồn không vui mấy ngày nay nếu như Lâm Thanh Thủy là bạn cô vậy có thể khuyển giải rồi, cũng không tồi.
Vì thế cô ta nói: “Vậy tôi quay trở về phòng trước” Nói xong y tá liền rời đi. Lâm Thanh Thủy nắm lấy tay cô: “Vân Giai Kỳ chúng ta qua bên này ngồi đi” Vân Giai Kỳ thoát khỏi tay cô: “Không cần giữa chúng ta không có gì để nói cả”
“Cô thế nào lại ở bệnh viện… Xin lỗi đoạn thời gian này, tôi luôn dưỡng thai không biết cô đã xảy ra chuyện gì, thế nào lại sanh non? Lúc trước không phải đang rất tốt mà? Thế nào con đột nhiên mất rồi?” Lâm Thanh Thủy cố ý chà lên vết thương của Vân Giai Kỳ.
Vân Giai Kỳ cười nhạt một tiếng: “Tôi cần thiết phải trả lời câu hỏi của cô sao?”
“Vân Giai Kỳ, cô đừng như vậy… Tôi biết con không thể giữ cô nhất định rất buồn! Tôi bây giờ cũng đã trở thành mẹ, tôi biết tình cảm của một người làm mẹ cô nhất định rất đau lòng đi”