Chương 178: Vỡ kế hoạch
“Vì Vũ còn Cô không khỏi tủi thân nói: “Thảo nào cho dù con có đốt xử tốt đến bao nhiêu thì cha không hề quan tâm gì đến con. Con vẫn chẳng hay biết gì!”
Vân Lập Tân gật đầu nhẹ.
Lúc trước, quả thật trái tim của Vân Ngọc Hân có chút vấn đề, nếu mang thai thì chính xác là rất mạo hiểm.
Nhưng mà nếu như phải gả vào nhà học Bạc, không có cách nào thay nhà họ Bạc sinh con nối dõi. Chắc chẳn nhà họ Bạc sẽ không tha thứ.
Mặc dù ông cụ nhà họ Bạc rất thích Vân Ngọc Hân, thậm chí đã từng ám chỉ rất rõ. Bất kì thủ đoạn gì dùng được, Vân Ngọc Hân và Tuấn Phong phải có một đứa con.
Ông ta mới đi kiếm, muốn lợi dụng bụng của Vân Giai Kỳ để sinh con cho Vân Ngọc Hân và Tuấn Phong.
Không ngờ rằng…
Ngược lại là vỡ kế hoạch!
“Chẳng lẽ lần giải phẫu kia đã thất bại hay sao? Lúc ấy, trong bụng Vân Giai Kỳ có ba đứa con, tất cả đều là con của cô và Tuấn Phong sao?”
Tân lắc đầu: “Chấp nhận cuộc giải phẫu là cha phải tin bác sĩ, về phần giải phẫu thành công hay không, cha cũng không rõ’“
“Việv này không thể cứ như vậy được!”
‘Cha… Con nghe nói, chẳng phải nhà họ Bạc có một kho gien sao?”
Đại sự nghiệp của nhà Bạc Vân, trong tay lại nằm một số định mức chữa bệnh tương đối lớn trên thị trường.
Vì vậy người của nhà họ Bạc có cả một kho gien riêng.
Bên trong kho gien, gien của người họ Bạc được bảo quản trong tủ lạnh để bảo toàn hương khói của Bạc Vân.
Bạc Ngạn Thiên từng có hai người vợ họ Nhâm, hai người này sinh cho ông ta ba đứa con.
€on trai trưởng Bạc Thừa Nghiệp, con trai thứ hai là Bạc Thừa Đức, con trai thứ ba là Bạc Thừa Hữu.
Năm đó, Bạc Thừa Hữu mất sớm, vợ của anh ta lợi dụng gien trong tủ lạnh của Bạc Thừa Hữu trong kho gien làm ống nghiệm sinh ra Bạc Chân Diễn.
Vân Ngọc Hân muốn nhân cơ hội tình trạng cơ thể cô hôm nay rất hài hoà. Có thể lợi dụng kỹ thuật ống nghiệm này để mang thai con của Tuấn Phong.
Hành động trước, báo cáo sau.
Kỹ thuật ống nghiệm đời thứ ba có thể sàng lọc tuyển chọn ra gien có chất lượng tốt, thậm chí là làm ra thai long phượng.
Đợi đến khi cô ta thuận lợi sinh một trai một gái cho Tuấn Phong thì cô sẽ dậy chúng trở thành hai đứa nhỏ ưu tứu hơn so với của Vân Giai Kỳ!
Đến lúc đó, cho dù cô ta không được làm bà chủ của nhà họ Bạc, có hai đứa con này làm lợi thế, cô không còn sợ Vân Giai Kỳ nữa.
Và Lập Tân nhanh chóng đoán ra cô ta đang suy nghĩ cái gì, ông ta hơi kinh ngạc và nhìn về phía cô ta: “Ngọc Hân, con muốn…”
“Nhà họ Bạc yêu thích con như vậy chắc chẳn sẽ ủng hộ con thôi” Cô ta dừng lại một chút rồi cười nói: “Cha con biết ý tưởng của con có hơi mạo hiểm! Nhưng nhất định con phải có một đứa con với anh Tuấn Phong.
Chỉ cần con mang thai thuận lợi, nhít. mặt con của mình, anh Tuấn Phong sẽ không làm gì được con cả! Huống hồ chi mẫu bằng tử đắt, có thể dựa vào đứa con này thì nhất định vị trí của con trong lòng Bạc Ngạn Thiên càng ngày càng vững chắc hơn”
“Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn”
Và Lập Ta nhéo lông mày, có chút lung lay: “Nếu ông cụ nhà họ Bạc ủng hộ, con có thể thử một lần nhưng cha chỉ lo cho cơ thể con thôi”
“Cha, cho đã quên rồi ư? Con đã cố tình hỏi bác sĩ rồi, ông ta cũng nói, với tình hình bây giờ của con thì mang thai không có bất kỳ mạo hiểm nào”
Vân Ngọc Hân vừa đứ lời thì có người rõ cửa bên ngoài.
“Cốc cốc cốc”
Vân Lập Ta nhìn đồng hồ treo tường, đã trễ thế rồi ai còn đến nhà thế?
Và Lập Tân gọi bảo mẫu ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra, Tân Khải Trạch đã đứng ở cửa ra vào.
Vừa mở cửa ra thì anh ta đã bước vào và nhìn lướt qua phòng.
khách. Thấy Vân Ngọc Ha và Và Lập Tân đứng đó nên khách khí chảo hỏi một tí: “Chào, tổng giám đốc Vân”
Sau đó, anh ta nhìn Vân Ngọc Hân và nói một cách thích thú: “Cô Vân Ngọc Hân, nhà họ Bạc cho mời cô: “Anh Tuấn Phong?”
Vân Ngọc Hân kinh ngạc đến ngây cả người: ‘Anh Tuấn Phong tìm tôi ư”
“Vâng, nhà học Bạc có việc cần tìm cô”
Vân Ngọc Hân hơi do dự đã trễ như vậy rồi Bạc Tuấn Phong vẫn muốn gặp cô, chắc chắn không phải chuyện gì tốt!”
Vân Lập Tân cũng nói: “Đã trễ như vậy rồi Tuấn Phong tìm Ngọc Hân có chuyện gì?”
“Cô Vân Ngọc Hân, nhà họ Bạc đích thân mời cô. Cô có thể đi hoặc không đi cũng được, quyền quyết định là do cô” Tân Khải Trạch cười một cách nhã nhặn, anh ta nói chuyện ngay ngắn và rõ ràng.
‘Vân Ngọc Hân do dự nhìn về phía Vân Lập Ta, cô ta im lặng thật lâu rồi đột nhiên nói với Tân Khải Trạch: “Anh đợi tôi thay đồ nhé!”
Tân Khải Trạch khẽ gật đầu rồi đứng ở cửa ra vào đợi cô ta.