Chương 1503

Vì tiếng khóc của cô mà bông nhiên động tác của Bạc Tiêu Dương khựng lại, Vân Giai Kỳ nhân cơ hội đó đẩy cậu ta ra, vừa bò vừa lăn đến góc tường rồi co rúm ở đó, trừng mắt nhìn cậu ta đầy sợ hãi, nước mắt giàn dụa.

Bạc Tiêu Dương nhìn về phía cô, bông nhiên cậu ta đứng dậy, đi về phía nhà tắm sau đó đẩy cửa bước vào vào.

“Khóa trái cửa lại, đừng để tôi ra ngoài”

Lúc ấy Vân Giai Kỳ không hiểu ý của cậu ta là gì: “Tại sao phải làm vậy?”

“Ngoan, nghe lời..”

Trong phòng tắm, Bạc Tiêu Dương lảo đảo rồi ngã xuống.

Lúc này Vân Giai Kỳ mới lấy đủ dũng khí đứng dậy, thì nghe thấy tiếng “bịch”, cô đi đến cửa phòng tầm mới phát hiện ra Bạc Tiêu Dương đã ngã vào bồn tắm.

Cậu ta tiện tay tháo màn che rồi mở vòi hoa sen, dòng nước lạnh băng xối lên người cậu ta Cho đến khi toàn thân cậu ta đã ướt sũng vì nước lạnh, Bạc Tiêu Dương mới cảm thấy tỉnh thần mình tỉnh táo lại đôi chút Vân Giai Kỳ đứng ở cửa, không biết phải làm gì: “Này, cậu…”

“Đi ra ngoài”

“Tôi “Đi ra ngoài!” Bạc Tiêu Dương ra lệnh: “Đi ra ngoài, khóa cửa lại”

Vân Giai Kỳ lui ra ngoài, đóng cửa lại, nhưng không dám khóa trái Cô ngồi quay lại ngồi xuống mép sô pha, nhưng tâm trạng không sao bình tĩnh lại được.

Trái lo phải nghĩ, cô vẫn cảm thấy thể ngồi thờ ơ ở đây được.

Vân Giai Kỳ tới cửa ra vào, đập cửa kêu cứu: “Cứu mạng! Cậu ấy bị sốt cao quá, ai đó hãy đến đây đi! Đến đây đi mài”

Nhưng dù cô có đập mạnh la lớn tới đâu thì cũng không có ai mở cửa.

Vân Giai Kỳ tức giận đến mức đá cửa một phát, khiến ván cửa cũng phải rung lên bần bật.

“Nói không chừng cô ta và Bạc Tiêu Dương đang thân mật với nhau ở trong phòng đấy” Mộ Ngọc My vừa lấy dao tỉa lông mày dí sát vào cổ, vừa nói: “Bây giờ anh về còn kịp không?”

Bạc Tuấn Phong nhíu mày.

Mộ Ngọc My nói tiếp: “Bệnh tình của Duẩn hoàn toàn không thể kéo dài được nữa, ông nội nhốt hai người đó cùng một phòng, bỏ thuốc vào.

trong đồ ăn rồi đưa đến cho họ, dù là ai khi ăn phải dược tính đó, cũng không thể chống lại được. Dù cô ta có là gái trong sạch trịnh tiết đi chăng nữa thì lân này cũng phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ thôi đúng không?”

Đột nhiên Bạc Tuấn Phong bước tới đưa tay ra bóp cổ cô ta, ấn cô ta lên trên tường.

“Khụ..” Vì không hít thở được nên trong nháy mắt sắc mặt của Mộ Ngọc My đã biến thành màu gan heo, nhưng dường như cô ta không thấy sợ hãi chút nào: “Anh có giỏi thì bóp chết… bóp chết em đi! Ngay cả chết em còn không sợ, chết trong tay anh, em càng không sợi”

C6 ta không tin Bạc Tuấn Phong sẽ bóp chết mình “Cô định giở trò sau lưng tôi ư?“ Sao Bạc Tuấn Phong không thể ngờ.

được Bạc Ngạn Thiên lại bắt tay với Mộ Ngọc My, dùng thủ đoạn bỉ ổi này!

“Bọn họ chính là vợ chồng, dù bọn họ có thực sự làm chuyện vợ chồng, thì cũng là lẽ đương nhiên thôi!”

Bạc Tuấn Phong buông cô ta ra, quay người muốn đi.

Mộ Ngọc My nói tiếp: “Anh dám đi tư! Anh mà dám đi, em sẽ nhảy xuống dưới ngay lập tức!”

Bước chân của Bạc Tuấn Phong hơi khựng lại, anh xoay người, nhìn cô 1a với ánh mắt lạnh lẽo.

Mộ Ngọc My nâng hàm dưới lên, nói: “Anh không tin à? Anh có muốn thử không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play